Đạo lý rất đơn giản, đã thấy qua nàng ra tay, thấy nàng giết đến cũng không chút bối rối, thậm chí không có chút ý tứ trốn tránh, tự nhiên là không yếu kém.
Hơn nữa, có thể thu Doanh Dương vào trong túi bảo hộ bên người, địa vị người này ở Thiên Vương Phủ sợ là không thấp, rất có thể là hai người nhận thức. Nàng là đệ tử của Ngọc Diện Phật Cực Lạc Giới, tới cấp bậc của nàng, trong nhà nào của Thiên Đình Tứ Đại Thiên Vương mà nàng không lấy thân phận khách nhân đi theo sư tôn ghé qua. Mà bên phủ Thiên Vương tự nhiên cũng sẽ phái ra người tiếp đãi. Cao thủ cấp bậc Hiển Thánh trong phủ Thiên Vương bên kia nàng gặp qua cũng không ít, ít nhất ở trên nàng, nàng đều nhận thức.
Tất nhiên mặc kệ trước kia có nhận thức hay không hoặc là giao tình thế nào, tới tình trạng hôm nay rồi trừ ngươi chết ta sống không có lựa chọn khác.
Tuyết Ngọc trong nháy mắt đã khởi tinh thần hoàn toàn...
Vương phủ Khấu Thiên, Khấu Lăng Hư nhận được tấu ngồi trong phòng, trực tiếp đứng lên, đồng dạng hỏi:
- Hắn làm sao lấy ra nhiều cao thủ như vậy?
Đường Hạc Niên bẩm báo cũng co rút mày, lắc đầu nói:
- Không biết, cũng không biết Doanh gia chuẩn bị thế nào, nếu làm không tốt thật phải thua trên tay hắn.
Khấu Tranh ở bên kinh nghi bất định nói:
- Nếu không ta trực tiếp liên hệ hỏi hắn một chút?
Đường Hạc Niên quay đầu lại nói:
- Đại gia, đều đang giữ mệnh rồi, hắn có thời gian trả lời hay không cũng không biết. Tiếp theo hiện tại dù hỏi rồi, người bên kia của Khấu gia có thể đến trợ giúp không? Mà không đi trợ giúp, hắn lần này nếu trở lại, chúng ta giải thích thế nào, vẫn nên giả vờ không biết đi!
Khấu Tranh im lặng, sự nghi ngờ bao phủ trong lòng, hắn thử nói:
- Ngưu Hữu Đức nói chức quan của hắn ở Thiên Nhai kia kinh doanh béo bở nhiều năm, có thể tìm được một ít người xem ra thật đúng là như thế, thật sự đã xem thường hắn rồi.
Đường Hạc Niên lắc đầu thở dài:
- Nước luộc Thiên Nhai là không ít, không phải đều là của nhà hắn, nước phù sa hắn có thể cho há có thể thỉnh động nhiều cao thủ Hiển Thánh như vậy sao? Thật là như thế, vị trí Đại thống lĩnh của Thiên Nhai chẳng phải là khiến mọi người luận phá đầu?
Khấu Lăng Hư nói:
- Đừng đoán, lão Đường, để hạ nhân bảo trì chú ý, có tin tức mới lập tức báo cáo!
- Dạ
Đường Hạc Niên ứng đối, lập tức lấy ra tinh linh liên hệ.
Vương phủ Hạo Thiên, dựa vào lan can lầu các, Hạo Đức Phương khoanh tay hí mắt:
- Thật sự là tên kia đang động thủ sao? Làm sao mời đến nhiều cao thủ như vậy?
Tô Vận với cách ăn mặc thư sinh nam phẫn nữ trang xinh đẹp ở bên cạnh nhíu mi nói:
- Ở Thiên Nhai đã liên tiếp mạnh bạo, cường thế tiếp quản cận vệ ở Dậu Đinh Vực cũng dùng Bán Chi Hổ Kì chống cự lại trăm vạn tinh nhuệ. Lần này thế nhưng cũng là cứng đối cứng, phong cách của Ngưu Hữu Đức này rất có phong thái hành sự, am hiểu đánh trận đánh ác liệt, thật là một người dũng mãnh trên chiến trường!
Нạо Đức Phương:
- Để cho hạ nhân bảo trì chú ý!
- Vâng!
Tô Vận trả lời.
Vương phủ Quảng Thiên, Quảng lệnh công cùng Vương phi Mị Nương bước chậm từng bước trong núi rừng.
Sau khi Câu Việt truyền âm, Quảng lệnh công
kinh ngạc dừng bước truyền âm trao đổi một phen, sau đó mới phất tay để cho Câu Việt lui xuống.
Mị Nương rõ ràng đã nhận ra Quảng lệnh công vừa rồi còn vui tươi hớn hở nói cười cùng mình trầm mặc không ít, thử hỏi:
- Vương gia có tâm sự sao?
Quảng lệnh công chuyển thân chăm chú nhìn nàng một chút, cuối cùng từ từ nói:
- Ngưu Hữu Đức oán hận chất chứa quá sâu với Doanh gia, khó có thể thiện, U Tuyền săn bắn vốn là bẫy Doanh gia thiết kế, mục đích chính là nhằm vào Ngưu Hữu Đức...
Đại khái nói lại một lần chuyện đã xảy ra ở U Tuyền.
Hắn biết lần trước chuyện Ngưu Hữu Đức đính ước thất bại kích thích với nữ nhân này rất lớn, gợi lên hy vọng của nữ nhân, lại lập tức dập tắt hy vọng, dữ dội tàn nhẫn. Cũng từ lần đó dần dần tỉnh ngộ, lo lắng tới chuyện tương lai, một khi bản thân không còn, ai có thể che chở cho nữ nhân này? Mấy đứa con của chính mình ngoài mặt tôn kính nữ nhân này nhưng sau lưng ai không nghĩ giúp mẫu thân chính mình phù chính. Một khi mình mất đi, con trai tiếp vị, cựu bộ của mình tự nhiên cũng phải duy trì tân vương như thiên lôi sai đâu đánh đó, nào còn cố kỵ cựu vương đã chết đi. Chỉ sợ không cần tân vương tỏ thái độ, còn có người hỗ trợ nghĩ
biện pháp, kết cục nữ nhân này khi đó chỉ sợ không biết về đâu.
Đương nhiên, hắn cũng hy vọng tân vương có thể củng cố vương vị của chính mình, kéo dài vinh quang của Quảng gia. Chính là tưởng tượng có người hạ độc thủ với nữ nhân của chính mình, cũng là điều hắn không dễ dàng tha thứ. Một khi nữ nhân này bị buộc đến tuyệt cảnh, sẽ làm gì không khó tưởng tượng, đi tới gian nan nông nỗi, thứ có thể lấy ra bảo vệ bản thân chính là lợi dụng tư sắc của chính mình.
Còn có hòn đá quý trên tay của mình, nữ nhi đợi gả đó, tân vương đối với mẹ khác cũng không thể đối xử tử tế, còn trông cậy vào tân vương lấy thân phận mẹ đẻ để làm chỗ dựa cho nữ nhân này sao? Một khi mất đi chỗ dựa ở vương phủ, chỉ sợ càng xinh đẹp kết cục càng thảm, chết một cách bất ngờ là hoàn toàn có thể. Tranh giành quyền quý với nhau chính là đáng sợ như vậy, chuyện hậu cung cũng không thể so bì.
Tưởng tượng đến hòn đá quý trên tay chính mình đi đến bước kia, hắn còn có chút lo lắng. Còn chân chính lo lắng cho chính nữ nhi của mình chỉ sợ, chỉ có người mẹ này, cũng chính là nữ nhân trước mắt này.
Từ đó về sau, Quảng lệnh công chân chính lo lắng ngoài lợi ích của Quảng gia chính là tương lai hai mẹ con này. Hắn cảm thấy tất yếu phải cho nữ nhân này quyền thế có thể đỡ đần cho nàng, không đến mức tương lai không có thịt ăn. Cũng chân chính lo lắng nên vì nữ nhi tìm vị hôn phu làm chỗ dựa vững chắc, hai mẹ con có thể trông cậy vào, không cầu bối cảnh vô hạn, ít nhất có thể sống không gian nan. Chính là con rể có thể thỏa mãn các điều kiện tốt như vậy nào dễ tìm!