Miêu Nghị sửng sốt:
- Ý gì đây?
Dương Triệu Thanh:
- Đây là người được thuộc hạ sắp xếp đi liên hệ vơi Từ Đường Nhiên, kết quả bị Từ Đường Nhiên trực tiếp độc giết
Miêu Nghị hơi trợn tròn mắt:
- Chẳng phải đã đáp ứng gặp mặt rồi ư? Cho dù gặp mặt không đàm phán thành công, cũng không đáng giết hắn chứ?
Dương Triệu Thanh dở khóc dở cười nói:
- Chính bởi vì như thế, mới khiến hắn dễ dàng đắc thủ, ai ngờ được hắn cư nhiên sẽ hạ độc khi hội kiến, phía chúng ta không hề phòng bị. Chắc hắn cũng nghĩ đến điểm này, cho là người tới gặp mặt không ngờ hắn sẽ ra chiêu như vậy, sẽ không quá cẩn thận kiểm tra đồ ăn thức uống. Mà hắn hiển nhiên đã lên sẵn kế hoạch, lo lắng người liên hệ sẽ có trợ thủ, sau khi đắc thủ cư nhiên lấy cớ đi ngoài đào thoát khỏi thuyền...
Sau khi kể lại toàn bộ sự thể, lại thán nói:
- May mắn để an toàn, đây là người mà ta tiêu tiền thuê tới, nêu dùng người mình, sợ rằng hiểu lầm càng lớn.
- Lấy cớ đi ngoài đào thoát...
Thần tình Miêu Nghị chợt co quắp, chiêu này quá độc, vừa nghĩ đến thôi đã đủ rùng mình, lúc gia hỏa kia dựa tới bên người mình liệu có nên tránh xa một chút, sau này còn có khẩu vị để ăn đồ ăn thức uống của gia hỏa kia ư?
Ánh mắt từ trên thi thể rút về, sờ cằm nói:
- Lúc hắn hạ độc, chẳng lẽ người trúng độc
trước khi ngã lăn ra không có chút phản ứng nào ư? Các ngươi đều không phát giác được động tĩnh gì?
Dương Triệu Thanh nói:
- Đại nhân, thật không cό lấy nửa điểm động tĩnh, đừng nói chúng ta, ngay cả người thân ở trên thuyền cũng không phát giác, chắc là đứa kia tự tin vào kỳ độc mà không biết lấy được từ đầu, một kích tất trúng, nếu không đã không dám độc thân dự hội.
Miêu Nghị không khỏi thầm thì, đây hoàn toàn triệt để là phong cách hành sự của Từ Đường Nhiên, bất giác mở miệng mắng.
- Cẩu vật này, chẳng lề không thể nam nhân một lần, chuyên dùng ba loại thủ đoạn hèn hạ hành sự. Ai! Để hắn làm bất cứ chuyện gì, lập công đều không cách nào công khai, sự thành rồi, ngươi còn phải nghĩ cách giúp hắn tìm lý do bịt chắn miệng đời có mệt hay không? Khăng khăng ngươi còn không thể trách hắn, đúng là!
Ngoài miệng mắng, tâm lý lại thoải mái, tảng đá trong lòng rớt đất, còn vì sao Từ Đường Nhiên lại làm thế, mọi thứ đều là bên này bố trí, trong lòng hiểu rõ, không khó suy đoán ra được nguyên nhân, bởi thế Miêu Nghị lại nhịn không được mắng câu:
- Đúng là tiểu nhân từ đầu đến đuôi, lấy lòng tiểu nhân đo dạ quân tử, trực tiếp báo lên là được rồi, chẳng lẽ trong mắt hắn ngay cả chút lòng dạ dung người này Ngưu mỗ còn không có? Tình nguyện mạo hiểm, cũng muốn làm chút chuyên trộm gà cắp chó, cẩu không đổi được ****!
Hắn thật không nói sai, không ngờ trong mắt Từ Đường Nhiên hắn đúng không phải là quân tử gì hết, mà là người còn âm hiểm giao trá hơn cả Từ Đường Nhiên, năm đó lần đầu giao phong lúc đuổi bắt hắc vương cũng hại thảm Từ Đường Nhiên, nếu không nhờ Từ Đường Nhiên cơ trí, sớm đã mất mạng rồi, đến sau khiến cho Hạ Hầu Long Thành thấy hắn một lần thu thập hắn một lần, thảm đến thế là cùng!
Dương Triệu Thanh cười theo, ở chung cùng Từ Đường Nhiên nhiều năm vậy rồi, tự nhiên biết Từ Đường Nhiên là người thế nào, đó tuyệt đối là tiểu nhân, đổi là hắn, chắc thật không dám dùng loại người này, cũng khó trách đại nhân phải muốn thử một lần. Sau khi cười xong bèn hỏi:
- Đại nhân chuyện này…
- Quên đi!
Miêu Nghị bĩu môi chỉ hướng thi thể dưới đất:
- Xử lý sạch sẽ, cứ làm như chưa xảy ra chuyện gì, đừng cho hắn biết, miễn khiến mọi người khó xử.
- Vâng!
Đợi Dương Triệu Thanh thu lại thi thể dưới đất, Miêu Nghị đột nhiên trầm ngâm lên tiếng nói:
- Thực lực Từ Đường Nhiên có hơi yếu, chốc nữa cầm Hỗn Nguyên đại pháp ngươi từng tu luyện qua đưa cho hắn.
Hỗn Nguyên đại pháp nguyên là công pháp tu hành của Hồn Nguyên chân nhân, chiến tướng số một dưới tay Phong Trần Bắc tại tiểu thế giới, đến sau rơi vào trong tay Vân Ngạo Thiên, Vân Tri Thu chuyển giao cho Miêu Nghị. Vì đề cao thực lực người mặt dưới, đám Diêm Tu cùng Dương Triệu Thanh đều có tu luyện. Tuy là công pháp tu hành của tiểu thế giới, nhưng tịnh không có nghĩa công pháp của tiểu thế giới sẽ kém, kỳ thực những công pháp tu hành của các môn phái đều không kém thua đại thế giới, càng không cần nói tới công pháp tu hành của chiến tướng số một dưới tay Phong Bắc Trần, cũng không biết tiểu thế giới đào đâu ra nhiều công pháp tu hành như vậy, chỉ có thiếu hụt duy nhất là tư nguyên tu luyện không đủ mà thôi.
Tóm lại Hỗn Nguyên đại pháp khẳng định sẽ mạnh hơn rất nhiều công pháp tu hành trước mắt của Từ Đường Nhiên.
Dương Triệu Thanh sửng sốt mất một lúc, trong lòng thầm than, tiểu nhân Từ Đường Nhiên kia đúng thật đã ôm chặt được bắp đùi của đại nhân!
Bất quá hắn cũng không kém, hắn đã lấy được công pháp Thiên tự bộ của cửu trọng thiên, bèn gật đầu nói:
- Vâng! Quay đầu ta sẽ đưa cho hắn, nói là đại nhân ban tặng.
Miêu Nghị ừ một tiếng, vẫy vẫy tay, tỏ ý hắn lui xuống.
Nhưng Dương Triệu Thanh lại thử hỏi một câu:
- Đại nhân, tới lưu phong có cần an bài người đi theo, với thế cục trước mắt, một mình hắn ở bên kia thuộc hạ có hơi lo lắng, vạn nhất xảy ra chuyện đều không biết.
Người tơi lưu phong bên kia không phải người khác, chính là Diêm Tu. Mà sở dĩ Diêm Tu tới lưu phong là bởi nguyên nhân giống hệt Hắc vương chiếm cứ lưu phong năm đó, bởi vì chỗ đó là nơi tốt nhất để luyện chế “Chiêu hồn phiên”, hiện nay trên tay Diêm Tu hội đủ công pháp Âm hồn thông dương quyết, đã nắm giữ then chốt luyện chế pháp bao ghi chép trên đó, mà phía lục đạo cũng giúp đỡ gom góp đủ tài liệu luyện chế. Diêm Tu muốn đi luyện bảo. Miêu Nghị cực lực ủng hộ, bởi vì hắn từng kiến thức qua uy lực của “Chiêu hồn phiên”, thật sự rất quỷ dị, mà Chiêu hồn phiên trên tay Hắc vương còn chưa hoàn toàn luyện chế thành công, sau khi đại thành uy lực Chiêu hồn phiên lớn tới đâu, Miêu Nghị rất mong đợi.
- Cái này ngươi không cần lo, ta đã an bài ngươi có thể tin hộ pháp cho hắn.
Miêu Nghị khoát khoát tay, hắn đã triệu Yến Bắc Hồng tới.