Sương mù đen đỏ đan xen thoáng như nước chảy rót vào kẽ đất, trong nháy mắt chảy hết.
Miêu Nghị bắn ra một hồi, hai chân xoắn trên cán thương, hai tay liên tục huy vũ, tập trung tinh thần thao túng liệt diễm bao lấy bốn con kim khí phi long hỉ, giận, buồn bã, sợ hãi, áp chế quang hoa thất tình lục dục trên người bọn chúng, tránh cho ảnh hưởng đến Diêm Tu, chỉ chừa ra một con kim khí phi long thân mang quang hoa màu cam.
Ngoại giới, Liệt diễm đột nhiên từ trong khe hở của Đả Bất Lạn thẩm thấu ra khiến đám người Duẫn Chiếu đang lơ lửng trên không trung giám thị sửng sốt, ngay sau đó một tiếng nổ va chạm rung động, làm thiên địa ong ong.
Bên trong liệt diễm, bốn con phi long kim khí cùng chìm vào biển lửa. Chỉ có một con kim khí phi long màu cam du tẩu trong biển lửa, phảng phất như thân mang công năng tích hỏa, nó lên đến đâu, liệt diễm nơi đó liền né tránh nó.
Năm người cả kinh, Duẫn Quang thất thanh nói:
- Chuyện gì xảy ra vậy? Chẳng lẽ bị thất tình lục dục ăn lâu như vậy vẫn có thể không bị ảnh hưởng?
Duẫn Minh gấp giọng nói:
- Ba vị sư đệ theo ta cùng đi áp chế.
Trừ Duẫn Chiếu muốn thao túng pháp bảo nguyên tại chỗ, bốn người còn lại lấy ra giới đao, đang muốn xông lên, chợt thấy một đạo sương mù đỏ đen đan xen nhanh như dải lụa từ du long màu cam kia thoát ra, lơ lửng ngưng tụ ra quỷ khí um tùm.
Một màn này kinh hãi mấy người trong nháy mắt dừng lại, quỷ khí đột nhiên thu lại, Diêm Tu tóc tai bù xù hiện thân, mái tóc muối tiêu tung bay, tóc tai bù xù đứng yên trong không trung, yên lặng cúi đầu, bỗng nhiên hắn ngẩng đầu lộ ra một khuôn mặt già nua u ám dọa người, chẳng qua trong hai mắt có nước long lanh, lộ ra có chút khác thường.
Mười ngón tay phía dưới tay áo đã lộ ra ngoài, mười móng tay sắc bén mơ hồ hiện ra u quang nhẹ nhàng phủi động, như rong rêu trong nước phiêu diêu... làm cho người ta có cảm giác dịu dàng thắm thiết.
- Quỷ tu!
Đám người Duẫn Minh nhất tề thất thanh kinh hô.
Mấy người bọn họ có chút không dám tin vào hai mắt mình, lúc trước nhìn thấy Diêm Tu rõ ràng là tu sĩ nhân loại bình thường, chỉ là gương mặt có chút khó coi làm sao đột nhiên lại biến thành Quỷ tu?
Tựa hồ đúng lúc này, một tiếng “cạch” chấn vang. Đả Bất Lạn bị ngũ long vây công rốt cục tan vỡ thành bụi.
Duẫn Chiếu mừng rỡ, chỉ cần có thể giải quyết được Ngưu Hữu Đức, có pháp bảo nơi tay, còn lại một Quỷ tu không đủ gây sợ.
Ai ngờ không để hắn vui mừng quá lâu, Miêu Nghị bị hắn thao túng ngũ long thu nhỏ lại công kích xé rách, dưới vây công của ngũ long lại là một trận âm thanh gấp gáp vang lên, trong bụi mù tràn ngập không thấy rõ, tựa hồ lại có thứ gì đó ngăn chặn công kích của ngũ long pháp bảo đối với Miêu Nghị.
Bọn họ nào biết Đả Bất Lạn trên người Miêu Nghị không chỉ có một hai cái.
Dị biến đột ngột, Duẫn Minh hơi chút trì hoàn thân trí, vung giới đao lên, gấp giọng nói:
- Siêu độ hắn!
Còn không đợi hắn dứt lời, thân hình Diêm Tu vừa rồi cũng thoáng trì hoàn nhanh chóng xoay tròn tại chỗ, mấy người thấy hoa mắt, chỉ thấy mấy chục Diêm Tu xuất hiện trước mắt bọn hắn, mấy người cả kinh nhìn chằm chằm pháp nhãn, thật sự không nhìn ra Diêm Tu nào là thật, Diêm Tu nào là giả.
- Vù vù vù! Một đám Diêm Tu bắn tới, tập thể xông về phía Duẫn Chiếu đang khống chế pháp bảo, mục tiêu rất rõ ràng.
Mưu đồ của đối phương rất rõ ràng, Duẫn Minh vội vàng đôi lời:
- Ngăn cản hắn!
Nhưng nhiều Diêm Tu như vậy vọt tới nơi này chỉ có bốn người biết cản người nào?
Âm thanh bang bang liên tiếp vang lên, mấy “Diêm Tu” sau khi bị đánh trúng nổ tung thành quỷ khí, không có ai là thật.
Người thật đã trong nháy mắt vọt đến trước người Duẫn Chiếu đang thao túng pháp bảo, mấy sư huynh đệ khẩn cấp la lên:
- Sư huynh cẩn thận!
Duẫn Chiếu kinh hài, phất tay lấy ra giới đao tàn nhẫn chém ra, Diêm Tu đột nhiên dừng lại, vung tay áo chính là một chùm hỏa diễm xanh mượt bao trùm về hướng Duẫn Chiếu, khiến Duẫn Chiếu ứng phó không kịp vừa vặn bị bao phủ.
- Quỷ hỏa!
Mấy sư huynh đệ một lần nữa sợ hãi kêu lên.
- A!
Duẫn Chiếu bị quỷ hỏa như giòi trong xương quấn lấy thê lương kêu thảm thiết, sôi trào trên không trung.
Diêm Tu đột nhiên hóa thành sương mù đỏ đen, một lần nữa như mũi tên rời cung bắn ra.
Ầm! Quỷ hỏa rung chuyển mê mắt, thoáng chút bình lặng, bốn sư huynh đệ xông lên lại phát hiện không thấy Diêm Tu, chỉ có một mình Duẫn Chiếu bị vây trong hỏa diễm xanh mượt đang ôm ngực kêu thảm thiết, làm bốn người khẩn trương nhìn chung quanh, đây là tình huống gì vậy, Quỷ tu kia đi đầu rồi?
Hiện tại quản không được nhiều như vậy, bốn người Duẫn Minh nhanh chóng vây quanh Duẫn Chiếu đang bi thảm kêu gào trong quỷ hỏa, mỗi người lấy ra một nắm cát bạch cốt, từ bốn phương tám hướng đánh ra một mảnh mưa cát, bao trùm hướng Duẫn Chiếu.
Hiệu quả cũng không tệ lắm, hiển nhiên bọn họ đều có kinh nghiệm đối phó với quỷ hỏa, cát bạch cốt vừa ra, lập tức dập tắt quỷ lửa trên người Duẫn Chiếu, nói chính xác hơn là hấp thu hoàn toàn quỷ hỏa, cát bạch cốt đánh trúng Duẫn Chiếu biến thành màu sắc xanh mượt, giống như mưa rơi xuống biển.
Cả người Duẫn Chiếu bị đốt hoàn toàn trên người còn bốc lên khói bụi, vô lực nhìn mấy vị sư đệ kêu lên mấy tiếng “ô ô”, rơi xuống biển rộng phía dưới.
- Sư huynh!
Duẫn Hoa và Duẫn Đăng lập tức lắc mình đi theo, trái phải đỡ lấy Duẫn Chiếu rơi xuống.
Còn Duẫn Minh và Duẫn Quang ra sức quan sát bốn phía. Quỷ tu tự nhiên biến mất trong hư không kia làm người ta kiêng kỵ, không thể không đề phòng.
Duẫn Minh còn cố ý quát lên:
- Cẩn thận không gian trừ vật trên người Chiếu sư huynh.
Duẫn Hoa và Duẫn Đăng lập tức làm phép lục soát đồ trừ vật trên người Duẫn Chiếu, ai ngờ hai tay Duẫn Chiếu đột nhiên bành trướng trở nên to lớn, hai móng vuốt sắc bén âm u phá chưởng mà ra, tuôn ra hai vùng máu tươi, hung hăng cắm vào lồng ngực Duẫn Hoa và Duẫn Đăng, xỏ xuyên qua trái tim, đâm ra phía sau lưng.
Phía sau lưng hai người tuôn ra máu tươi, lòi ra một cái móng nhọn, trên hai móng nhọn cầm nắm hai trái tim vẫn đang còn nhảy nhót, bóp vỡ huyết hoa chói mắt.
Duẫn Hoa và Duẫn Đăng trợn to hai mắt nhìn Duẫn Chiếu, với vẻ khó tin:
- Sư đệ!
Duẫn Minh cùng Duẫn Quang đang đề phòng xung quanh thấy vậy, bi thiết kêu lên một tiếng.
Đúng lúc này, thân thể Duẫn Chiếu đột nhiên một kéo căng, cả người nhanh chóng bành trướng.
Ầm! Thân thể Duẫn Chiếu rốt cục trướng mở bạo liệt, nổ thành mảnh nhỏ, giống như mưa rơi xuống, Diêm Tu khẽ cúi đầu yên lặng lơ lửng bên trong, giống như phá kén mà ra, cả hai tay vẫn đang cầm khối thân thể vẫn đang tí tách chảy máu.
Nhìn thấy một màn này hai mắt Duẫn Minh và Duẫn Quang muốn nứt ra, đông thời hít sâu một hơi, có loại cảm giác ớn lạnh khắp người.
Năm con kim khí phi long quay chung quanh Đả Bất Lạn kịch liệt tiến công đột nhiên ngừng lại, thiên địa bỗng nhiên yên tĩnh, Duẫn Minh vầ Duẫn Quang lập tức quay đầu nhìn lại, chỉ thấy năm con kim khí phi long chợt thu nhỏ lại thành nguyên hình, lại quấn quanh thành một viên kim khí cầu, rơi xuống hướng mặt biển.