Nhất thời, tuyệt đại đa số hậu cung đều cảm thấy có chút khó có thể tin được, không ít người trong lòng thậm chí có chút đố kị, cảm thấy tư sắc của Vân Tri Thu còn xa mới bằng được bọn họ, nhưng có thể trở thành nghĩa nữ của Khấu Thiên Vương, đơn giản là quá không có thiên lý rồi!
Có vài chuyện trong lòng biết rõ, thực ra ai cũng đều biết, Khấu Thiên Vương thu nhận Vân Tri Thu làm nghĩa nữ là vì xem trọng Ngưu Hữu Đức, muốn chiêu mộ Ngưu Hữu Đức mà thôi.
Không ít người thậm chí có tương tự “thời vô anh hùng, sử thụ tử thành danh” (Lúc không có anh hùng thì thằng hầu nhỏ cũng nổi danh) oán hận trong lòng, cảm thấy nếu mình không phải tiến vào hậu cung, lại có quen biết với Ngưu Hữu Đức, sợ là không có Vân Tri Thu này có chuyện gì, chỉ có thể khen ngợi Vân Tri Thu thực sự là tốt số.
Hạ Hầu Thừa Vũ lúc đầu cũng nghiêm túc, cũng hoài nghi Vân Tri Thu có phải là mỹ nhân đẹp đến kinh thiên động địa hay không, bằng không dựa vào cái gì mà Đô thống của một vực không tiếc ép cưới, Ngưu Hữu Đức vì sao lại vì nàng mà giết người đến mức máu chảy thành sông. Bà biết dáng dấp của mình không xinh đẹp, lại đang ở vị trí như vậy, trong lòng vô thức bài xích những nữ nhân có dáng dấp xinh đẹp thái quá, thêm vào Thiên Đế lại vì nữ nhân này mà đích thân ngự giá gặp mặt, trong lòng bà càng thêm phản cảm.
Nhưng sau khi nhìn thấy Vân Tri Thu, Hạ Hầu Thừa Vũ sửng sốt một chút, bà ở hậu cung đã quen nhìn gian nhân tuyệt sắc, tư sắc của Vân Tri Thu thực sự không coi vào đâu, trên mặt không khỏi hiện lên mấy phần ý cười nhàn nhạt, tìm thấy cảm giác đồng bệnh tương liên, ai nói nữ nhân cần phải có dung mạo tuyệt sắc mới có thể khiến người khác hâm mộ, nữ nhân không thể nhìn bên ngoài mà phải nhìn nội hàm bên trong!
Cũng bởi vì tướng mạo của Vân Tri Thu, Hạ Hầu Thừa Vũ lại có mấy phần hảo cảm với Vân Tri Thu.
Thanh Chủ cũng hí mắt đánh giá Vân Tri Thu, sau khi thấy được nhan sắc của Vân Tri Thu ít nhiều cũng có chút kinh ngạc, thằng nhãi con kia lại vì một nữ nhân như vậy mà làm càn ư?
Thế nhưng nhìn mấy lần lại phát hiện ra chỗ bất đồng giữa Vân Tri Thu và những người khác, thần thái ung dung bình tĩnh, trong trường hợp này lại không thấy có một chút hoảng loạn và khẩn trương, trong khí chất có sự ung dung, có cao quý, có đoan trang, có quyến rũ, có cuồng dã dung hợp với phong tình, quả thực là có một loại ý vị không giống với người bình thường.
Chiến Như Ý cũng chăm chú đánh giá tỉ mỉ Vân Tri Thu, nếu không phải muốn xem Vân Tri Thu này, nàng căn bản sẽ không theo những người này đi đến chỗ náo nhiệt, nhìn thấy Vân Tri Thu nàng cũng vô cùng kinh ngạc, đây chính là nữ nhân khiến Ngưu Hữu Đức không tiếc tất cả sao?
Nếu Vân Tri Thu thực sự là xinh đẹp, nàng còn có thể thản nhiên một chút, lúc này trong lòng nàng tuôn ra một luồng tình cảm phức tạp không nói rõ được.
- Khấu Sảnh, Khấu Ngọc, Vân Tri Thu, bái kiến bệ hạ, bái kiên nương nương.
Ba người tỉ muội ở bên ngoài đình xếp hàng hành lễ.
Thanh Chủ mỉm cười nói:
- Sảnh Nhi, Ngọc Nhi, đây là tỉ muội mới của hai ngươi ư?
Khấu Sảnh đáp:
- Bầm bệ hạ, đúng ạ.
Thanh Chủ nghiêng đầu nhìn Hạ Hầu Thừa Vũ, lúc một đám nữ nhân tụ tập, là sân nhà của Thiên Hậu.
Nhiều người như vậy, cũng không thích hợp nói lời vô ích, Hạ Hầu Thừa Vũ cũng mỉm cười, nói:
- Nghe nói trang sức mà Vân cô nương kinh doanh rất tinh xảo, lấy ra cho bọn ta xem đi.
- Vâng! - Vân Tri Thu lập tức lấy từng hộp tráp tinh mỹ đã chuẩn bị xong từ trước đó, Khấu Sảnh và Khấu Ngọc cũng ở bên cạnh giúp đỡ.
Hạ Hầu Thừa Vũ nghiêng đầu tỏ ý một chút, hai bên lập tức tuôn ra một đám tiên nga, ở trong vườn dọn lên thành bàn dài trên bàn, giúp ba tỉ muội mở từng chiếc hộp tinh xảo ra, đồ trang sức trong hộp được bày ra chỉnh tề trên bậc thang, sau đó chúng tiên nga lại nhanh chóng lui ra, ba tỉ muội cũng đứng ở bên bên đình.
Những món trang sức tinh mỹ vừa xuất hiện, lập tức khiến cho những đôi mắt xinh đẹp ở xung quanh sáng lên.
- Bệ hạ! - Hạ Hầu Thừa Vũ cười đưa tay làm tư thế mời.
- Được xem nào. - Thanh Chủ cười đứng lên, không quên gọi Chiến Như Ý cùng đi: - Thiên Phi, cùng đi xem đi, xem có gì yêu thích không.
Hạ Hầu Thừa Vũ lập tức lạnh lùng liếc mắt Chiến Như Ý, sự chán ghét trong mắt không có cách nào che giấu được, đi theo phía sau Thanh Chủ, Chiến Như Ý lặng lẽ đi theo phía sau hai người.
Từng hàng dài trên bàn, chỉ có ba người bọn họ đi quanh thưởng thức, các phi tử xung quanh chỉ chỉ trỏ chỏ đồ trang sức trong hộp, tạm thời đều không tham dự vào, ai cũng biết phải đợi sau khi Thiên Hậu và Thiên Phi lựa chọn xong mới có thể đến phiên bọn họ, ngộ nhỡ lấy đi đồ mà Thiên Hậu và Thiên Phi yêu thích vậy chẳng khác gì tự chuốc bẽ mặt.
Không có cách nào, bọn họ chỉ có thể chọn những thứ còn dư lại, các nữ nhân này ở hậu cung bình thường cũng không có việc gì làm, trừ việc đấu đến đấu lui để bản thân cao cao tại thượng hơn so với người khác ra thì còn có thể làm gì?
Thanh Chủ dừng bước, lấy từ trong chiếp hộp trước mặt ra một chiếc trâm cài tóc hồ điệp, trên nhánh cây xanh tươi non mởn có một con bươm bướm màu đỏ tươi vô cùng sinh động, hai loại màu sắc phối hợp rất dễ làm người khác chú ý, đặc sắc là giống y như thật, không cầm đến tay còn cho rằng là thật, sờ một chút mới xác nhận chỉ là đồ trang sức, ông ta không nhịn được quay đầu hỏi một tiếng:
- Đồ trang sức làm thành như vậy là có dụng ý gì?
Khấu Sảnh và Khấu Ngọc vội vàng kéo tay áo của Vân Tri Thu, ba người bước nhanh đến trước mặt Thanh Chủ. Vân Tri Thu tiện tay lấy ra một chiếc trâm cài tóc ở bên cạnh màu sắc gần tương tự, hơi thúc giục một chút, lập tức nhìn thấy hồ điệp trên nhánh cây sống lại, vỗ cánh lượn một vòng, lại quay trở về đậu trên nhánh cây.