Một bên thị nữ hâm mộ mắt long lanh các loại màu sắc, trong tưởng tượng của các cô ấy, từ trước đến nay chỉ có giai nhân hậu cung lấy lòng bệ hạ, bệ hạ đích thân chải đầu cho phi tử càng chưa từng nghe thấy bao giờ, cũng chính là ở đây thường có thể nhìn thấy, càng khiến cho người ta không nói lên nói đó là, Thiên Phi lại vô cùng thản nhiên, bình tĩnh đến mức không thể tưởng tượng nổi, ngay cả một chút ý tứ cảm ơn cũng không có.
Thế nhưng càng như vậy, càng không thấy được nụ cười của Thiên Phi, bệ hạ dường như càng muốn khiến cho Thiên Phi vui vẻ, lại còn đề xuất để Chiến Bình hầu gia trở thành Tinh Quân, mấy thị nữ cũng biết, đây chính là hậu cung nơi có vô số giai nhân lấy lòng bệ hạ hi vọng có thể lấy được.
Hai thị nữ theo bên mình từ Doanh gia đến Ngân Sương và Bạch Tuyết càng âm thâm vui, chỉ là đoán chừng Thiên Phi chưa chắc sẽ tiếp nhận chuyện này.
Quả nhiên, thần sắc của Chiến Như Ý thanh tịnh, nói:
- Tâm ý của bệ hạ, thần thiếp xin nhận trong lòng, nhưng vô công bất thụ hưởng, vẫn nên thôi đi.
Thanh Chủ đặt tay lên vai nàng, nhìn nàng trong gương, nói:
- Chiến Bình không có công lao cũng có khổ lao, huống hồ còn bồi dưỡng cho trẫm một ái phi tốt như vậy, nàng yên tâm, mặc dù việc này tạm thời chưa làm xong ngay được, nhưng trẫm sẽ để ở trong lòng, đợi một thời cơ thích hợp. - Tay lại vén mái tóc nàng lên, nói tiếp: - Nghe nói nàng gần như không ra khỏi hậu cung, trẫm cho nàng đặc quyền bất cứ lúc nào cũng có thể xuất cung về nhà, tại sao nàng không trở về thăm nhà một chút? Có thể mang theo nghi trượng của Thiên Phi, nở mày nở mặt về nhà xem một chút... lẽ nào gã cho trẫm không thể mang lại cho nàng một chút vinh quang nào sao?
Chiến Như Ý trả lời:
- Bệ hạ nghĩ nhiều rồi!
Thanh Chủ do dự một chút, lại hỏi:
- Hoặc là nói gả cho trẫm khiến nàng không vui phải không?
Chiến Như Ý trả lời:
- Trong cung ngoài cung có gì khác nhau chứ? Đó là phụ mẫu sinh ra thiếp nuôi dưỡng thiếp, thần thiếp không muốn trở về để cha mẹ phải hành lễ với thần thiếp, một chút mặt mũi vinh quang đó bệ hạ cảm thấy có ý nghĩa không?
- Ái phi quả thực là người con hiếu thảo. - Thanh Chủ mỉm cười thản nhiên gọi: - Ngân Sương!
- Có nô tì! - Ngân Sương nhanh chóng bước lên trước hành lễ, Thanh Chủ nói:
- Quay về nói với Thượng Quan tổng quản một tiếng, ban một bộ tam phẩm cáo mệnh thưởng cho phu nhân của Chiến Bình hầu gia.
Cáo mệnh của Thiên Đình có cấp bậc,phu nhân của Vương gia là nhất phẩm, phu nhân của Nguyên Soái là nhị phẩm, phu nhân của Tinh Quân là tam phẩm, phu nhân của Hầu gia là tứ phẩm, phu nhân của Đô thống là ngũ phẩm, phu nhân của tổng trấn là lục phẩm, phu nhân của đại thống lĩnh là thất phẩm, phu nhân của thống lĩnh là bát phẩm, tổng cộng có tám phẩm.
Tứ phẩm trở lên, chồng có thể đi vào trong triều đường của Thiên Đình làm thể diện cáo mệnh vẫn còn có, tùy theo sự thăng chức của chồng, cấp bậc cáo mệnh cũng rất dễ dàng thăng cấp theo.
Tứ phẩm trở xuống không được vào triều đường của thiên đình, cáo mệnh có thể phong cũng có thể không phong, cần biết phong cáo mệnh do một mình Thiên Đế nắm quyền trong tay, Tứ Đại Thiên Vương lại không có quyền phong cho cấp dưới, có cáo mệnh trên người bất kể là cấp bậc cao hay thấp, một khi Thiên Hậu cử hành yến hội ở Ngự Viên, đều có tư cách tham gia yến hội Ngự Viên, đây là một loại vinh quang. Thử nghĩ xem, có người chồng có thể ra vào triều đường giống như ra vào biệt viện ở Ngự Viên, đi dự tiệc ở Ngự Viên đương nhiên cũng bình thường. Người bình thường ngay cả tư cách đi vào triều đường cũng không có, nếu không phải chồng lập công lớn thì rất khó có được vinh quang này. Nhưng một khi được phong cáo mệnh liền được hưởng thụ bổng lộc đãi ngộ của phẩm cấp tương ứng.
Ví dụ như nhất phẩm cáo mệnh được hưởng thụ bổng lộc của Nguyên Soái, nhị phẩm cáo mệnh được hưởng thụ bổng lộc của Tinh Quân, tiếp sau cứ lùi dần xuống.
Cho nên ban thưởng cũng có cấp bậc, phần thưởng tam phẩm cáo mệnh đó là cho phu nhân của Tinh Quân, nhưng giờ lại ban thưởng cho phu nhân của Hầu gia, có thể thấy được vinh hạnh và sủng ái cỡ nào.
- Vâng! - Ngân Sương trả lời sau đó lùi sang một bên, việc ban thưởng này ngay cả nàng cũng đã luyện thành thói quen rồi, nhiều năm như vậy, bệ hạ căn bản mỗi năm đều sẽ có thưởng, ban đầu phần thưởng của những năm đó vẫn là phần thưởng tứ phẩm cáo mệnh, hôm nay phần thưởng lại là tam phẩm, phỏng chừng phu nhân Hầu gia mỗi năm sẽ được hưởng những phần thưởng đủ để chi tiêu rồi.
Thị nữ khác nhìn về phía Thiên Phi đang ngồi trước bàn trang điểm, trong ánh mắt chan chứa vẻ hâm mộ, sau khi đến Đông Cung cũng coi như là đã biết được cái gì gọi là đồng nhân không đồng mệnh (cùng là người nhưng lại có vận mệnh khác nhau). Hậu Cung nhiều giai nhân như vậy, tuyệt đại đa số cả đời đều không được bệ hạ thưởng một lần, thưởng nhiều lần như vậy, ở Thiên Cung này chỉ có một mình Thiêm Phi mà thôi. Mà bọn họ đi theo Thiên Phi cũng được thơm lây không ít. Bệ hạ động một tí là sẽ ban thưởng cho hạ nhân của Đông cung một lần, để cho bọn họ chăm sóc thật tốt cho Thiên Phi.
Trong lòng Ngân Sương và Bạch Tuyết cũng có chút cảm khái, trước kia ở Doanh gia bên đó còn bởi vì Thiên Phi cái gì cũng không dính vào mà vô cùng tức giận, sau đó phát hiện Thiên Đế dường như thật sự thích Thiên Phi, đây chính là tranh sủng thành công rồi! Doanh gia cho rằng đây cũng là một loại tranh sủng thành công của Thiên Phi, vì vậy không bức bách Thiên Phi thêm nữa, ngược lại càng xem trọng hơn, bởi vì Doanh gia biết, Thiên Phi không mở miệng thì thôi, một khi mở miệng, chỉ sợ Thiên Đế khó có thể cự tuyệt được, cho nên cơ hội quý giá như vậy, Doanh gia sẽ không dễ dàng sử dụng, mục đích của việc đưa Thiên Phi vào cung coi như đã đạt được rồi.
Liếc nhìn người trong gương, một chút ý tứ cảm ơn cũng không có, Thanh Chủ âm thầm cười khổ, thế nhưng ông ta cũng đã luyện thành thói quen rồi, tay không dừng lại, nói:
- Không có việc gì nữa thì mau đi đi, đừng ở trong cung buồn phiền sầu muộn, để tâm tình của mình vui vẻ lên, muốn mua sắm thêm cái gì cứ bảo bọn Ngân Sương báo cho Thượng Quan tổng quản.
Chiến Như Y nói:
- Nghe nói nghĩa nữ của Khấu Thiên Vương muốn đưa đồ trang sức vào cung phải không?
Thanh Chủ thấy nàng nói lời tán gẫu như vậy, lập tức cao hứng trả lời:
- Thế nào? Ái phi có hứng thú với những đồ trang sức đó ư? Là trẫm sơ suất rồi nữ nhân đều thích những đồ này.
Chiến Như Ý trả lời:
- Thần thiếp vốn là thuộc hạ của Ngưu Hữu Đức, ít nhiều cũng hiểu được thái độ làm người của Ngưu Hữu Đức, không phải là người vì nữ sắc mà làm loạn, muốn xem một chút xem rốt cuộc là nữ nhân như thế nào có thể khiến cho Ngưu Hữu Đức không tiếc trả giá mà gây ra một chuyện lớn như Vậy.