Cảnh Vân Đường, sau khi tắm rửa sạch sẽ khoác bộ quần áo bình thường, Đường Hạc Niên lại hiện ra nét phiêu dật phóng khoáng mới ra khỏi phòng tắm, Khấu Văn Lam và đại chưởng quỹ Thẩm Đinh Thần đợi ở bên ngoài lập tức nghênh đón, đương nhiên là có chuyện cần bẩm báo.
- Chỉ có Vân Tri Thu không được thả ra sao? - Đường Hạc Niên vuốt râu lên tiếng, cau mày suy tư một lát, động nhiên cười “ha ha”, nói: - Chỉ biết việc Thiên Cung bên đó phá rối cũng không dể dàng bỏ qua như vậy, đi thôi, bọn họ làm loạn xong rồi, mọi việc đã định rồi, đến phiên chúng ta ra sân rồi.
Khấu Văn Lam, Thẩm Đinh Thần ngơ ngác nhìn nhau, sau đó bước nhanh theo.
Xuân Hoa Thu Nguyệt Lâu, trong một tòa họa các, Miêu Nghị vừa nhìn thây Dữu Trùng Chân liền chắp tay thỉnh giáo:
- Đô thống đại nhân, việc đã xong rồi, không biết vì sao vẫn còn giam Vân Tri Thu không thả?
Dữu Trùng Chân thông báo cho tùy tùng bên cạnh một tiếng rồi phất tay một cái bảo mọi người lui xuống, chắp tay từ từ đi tới trước mặt Miêu Nghị, nhìn vào Miêu Nghị đánh giá một lát, cuối cùng thở dài, nói:
- Ngưu Hữu Đức, việc này mặc dù đã qua rồi, nhưng chân tướng như thế nào mọi người đều biết rõ trong lòng, ngươi gây ra chuyện lớn như vậy, nếu không trừng trị, lấy gì để mọi người phục? Sau này người người bắt chước theo thì phải làm như thế nào? Ý tứ của bề trên vốn cũng đã nghe nói, địa vị tổng trấn này của ngươi e là không giữ nổi nữa, rất có khả năng phải giáng xuống hai cấp, cách chức làm đại thống lĩnh, ngươi phải chuẩn bị tâm lý cho tốt, nếu đã làm việc như vậy rồi thì sẽ phải gánh chịu hậu quả! Bảo bên dưới chuẩn bị một chút, quay về Ngự Viên đợi kết quả xử lý đi!
Miêu Nghị lại chắp tay, nói:
- Bên trên xử lý như thế nào mạt tướng đều nhận mạt tướng chỉ không hiêu là tại sao Vân Tri Thu lại không được thả?
Dữu Trùng Chân lạnh nhạt nói:
- Không phải không thả nàng ta, chỉ là một vài nương nương của Thiên Cung nghe nói đồ nữ trang của Vân Hoa Các không tệ, Thượng Quan đại tổng quản liền thông báo một tiếng, mời Vân Tri Thu mang theo đồ trang sức đi lên Thiên Cung một chuyến.
Miêu Nghị sửng sốt, thì ra là như vậy, nhưng hắn vẫn có chút không yên tâm, không muốn Vân Tri Thu bị cuốn vào những thị phi trong hậu cung đó, trả lời:
- Vân Tri Thu chưa từng nhìn thấy tình cảnh ở đó, sợ sẽ có chỗ mạo phạm tới các nương nương, không bằng mạt tướng đi thương lượng với Vân Tri Thu một chút, mạt tướng mang đồ trang sức đi là được.
Dữu Trùng Chân nói:
- Không cần đâu, Thượng Quan tổng quản đã nói rõ Vân Tri Thu phải đích thân đi.
Đây là tình huống gì? Miêu Nghị cả kinh, hỏi:
- Vì sao Vân Tri Thu phải đích thân đi trước?
Dữu Trùng Chân hừ lạnh một tiếng, nói:
- Ngưu Hữu Đức, ta nói ngươi hồ đồ thật, hay là giả bộ hồ đồ? Đừng cho rằng bề trên không biết tâm phúc của Tứ Đại Thiên Vương xuất hiện ở đây là vì chuyện gì, chẳng lẽ ngươi cho rằng người của bốn nhà đó sẽ dễ dàng bỏ qua cho Vân Tri Thu ư? Bề trên lo lắng bốn nhà đó sẽ dùng Vân Tri Thu để bức ngươi tuân theo sự chi phối và điều khiển của họ, dựa vào thực lực của ngươi có thể ngăn cản sao? Thượng quan tổng quản là có ý tốt, các nương nương muốn xem trang sức là giả, tìm cớ bảo vệ Vân Tri Thu muốn thành toàn cho hai người các ngươi mới là thật, hiểu không?
Thì ra là vậy! Miêu Nghị thở dài một cái, nhưng lông mày lại nhíu lại, Vân Tri Thu không thể vĩnh viễn ở lại Thiên Cung được cho dù có thể luôn luôn sống ở Thiên Cung, thế lực của Tứ Thiên Vương sớm đã đưa vào trong hậu cung rồi, lùi một bước mà nói, cho dù Vân Tri Thu sống ở Thiên Cung có thể đảm bảo an toàn, vậy cũng coi như là rơi xuống một con tin cho Thiên Đình, một khi bí mật của hắn bị phơi bày ra ánh sáng, Vân Tri Thu sẽ là người đầu tiên xui xẻo.
– Ta biết ngươi đang lo lắng điều gì, không cần phải lo lắng, Thượng Quan tổng quản ở Thiên Cung muốn bảo vệ một người cũng không thành vấn đề, cho dù là Thiên Hậu cũng phải kính đại tổng quản ba phần, ai dám động thủ với người mà Thượng Quan tổng quản muốn bảo vệ chứ, trừ phi nàng ta không chịu được cuộc sống ở Thiên Cung không muốn lăn lộn ở Thiên Cung. Cho nên ngươi không cần suy nghĩ nhiều! - Dữu Trùng Chân đưa tay vỗ lên bả vai Miêu Nghị, nói: - Ngươi sống ở đây cũng không an toàn, tứ gia sẽ quấn lấy ngươi không tha, sẽ lợi dụng sơ hở để hạ thủ với ngươi, lập tức chỉnh đốn nhân thủ quay trở về Ngự Viên, có ta làm bia đỡ đạn rồi, bọn họ cũng không dám cả gan cứng rắn! Lập tức chấp hành, không được trì hoãn!...
- Rõ! - Miêu Nghị chậm rãi gật đầu đáp lại, lấy
ra tinh linh hạ lệnh cho Mục Vũ Liên, chỉnh đốn nhân mã quay về.
Rất nhanh, nhân mã Cận vệ quân của Cửu Hoàn Tinh Thiên Nhai toàn bộ tập hợp lại, Vân Tri Thu cũng được Cận vệ quân hộ tống đi xuống Vân Hoa Các lấy rất nhiều trang sức, tiếp đó lại gặp phải Miêu Nghị ở Xuân Hoa Thu Nguyệt Lâu.
Nhận được tình báo, Câu Việt, Tả Nhi, Đoạn Hồng đều dịch dung lộ diện, không hẹn mà cùng đụng mặt nhau ở trên tửu lầu của Xuân Hoa Thu Nguyệt Lâu, đứng trước cửa, trơ mắt nhìn Miêu Nghị đang chen lẫn trong đám người của Cận vệ quân xuất hiện ngoài cửa lớn của Xuân Hoa Thu Nguyệt Lâu.
Bên này mấy lần muốn phái người đi tiếp cận Miêu Nghị đều không có biện pháp, toàn bộ đều bị Dữu Trùng Chân ngăn lại, lý do là Cận vệ quân phải áp giải Ngưu Hữu Đức trở về tiếp nhận thẩm vấn của Cận vệ quân, việc ở Tây Đinh Vực đã qua rồi, nhưng việc ở Thiên Nhai giết chết Thiên Nhai Thủ vệ vẫn chưa qua.
Người của ba nhà có lo lắng lớn hơn nữa, cũng không dám cướp người trên tay Dữu Trùng Chân, bị Dữu Trùng Chân làm náo loạn không phải là kế sách khả thi, Thiên Cung bên đó chiếm ưu thế không phải là việc mấy nhà có thể so được.
- Đường Hạc Niên đâu? - Tả Nhi đột nhiên phản ứng lại, hỏi hai bên.
Người của ba nhà hết ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cuối cùng phát giác được điều dị thường, Khấu gia từ đầu đến cuối vẫn yên tĩnh có phần hơi quá đáng.
Ngoài thành, nhân mã Cận vệ quân vừa ra khỏi thành đến giữa không trung, đột nhiên mấy luồng nhân ảnh lần lượt lóe đến, cuối cùng Đường Hạc Niên hiện thân ngăn cản đại quân đi về phía trước.
Dữu Trùng Chân vung tay ngăn cản đại quân, vẻ mặt cảnh giác nhìn chằm chằm mấy người, quát lớn:
- Các ngươi muốn làm gì?
Ai biết Đường Hạc Niên lại chậm rãi khom người với Vân Tri Thu trong đám người, cung kính hành lễ nói:
- Lão nô tham kiến tiểu thư! - Thanh âm ầm ầm lan rộng.
Khấu Văn Lam ở một bên chán ngán trong lòng, nhưng cũng cung kính hành lễ nói:
- Văn Lam tham kiên cô cô! - Thanh âm cũng ầm ầm vang vọng.