Phi Thiên

Chương 2346: Bàng quan (Hạ)

Vệ Xu:

- Đơn giản có ba nguyên nhân. Hoặc là Thanh Chủ có chút cố ý. Hoặc chính là có người đang giở trò quỷ. Hoặc chính là người đi xuống phía dưới điều tra không nghiêm túc. Nhưng mà người có thể được Thanh Chủ ưu ái, Giám Sát Hữu Bộ tất nhiên sẽ tự mình phái người đi thăm dò. Khả năng điều tra qua loa là không lớn. Nguyên nhân cuối cùng chắc hẳn có thể loại bỏ. Nhưng nếu nói là có người giở trò quỷ, giám sát Tả Bộ lại để một cơ sở ngầm nằm vùng ở bên cạnh Ngưu Hữu Đức, cho nên nguyên nhân Thanh Chủ cố ý có khả năng khá lớn.

Hạ Hầu Thác lắc đầu:

- Nếu biết lai lịch của hắn vẫn cố ý làm vậy, cũng sẽ không cài cơ sở ngầm ở bên cạnh hắn. Tiểu tử này trước kia không háo nữ sắc. Hắn đột nhiên công khai cướp một con hát, ngươi không cảm thấy kỳ quái sao? Nếu như đặt ở trước đây còn giải thích thông. Nhưng bây giờ... Hắn lại có dính dáng với dư nghiệt Lục Đạo. Bên cạnh làm sao dám tùy tiện thu người ngoài. Là nữ nhân quan trọng hay là tính mạng của mình quan trọng?

Hắn ý vị thâm trường lắc lắc ngọc điệp trong tay.

Sau khi Vệ Xu ngẩn ra một hồi, hai mắt trợn trừng.

- Hắn phát hiện ra Thiên Đình phái cơ sở ngầm tới bên cạnh hắn, cho nên biết thời biết thế?

Hạ Hầu Thác nói:

- Hắn có thể cự tuyệt sao? Không có cách nào cự tuyệt, cũng không dám cự tuyệt, chỉ có thể biết thời biết thế. Chắc là như vậy. Ha hả, biết bên cạnh có một gian tế ngủ cùng, tư vị sợ là không dễ chịu. Mấy năm nay gia hỏa này chắc hẳn ngủ cũng phải mở to một con mắt, còn phải phối hợp diễn kịch. Đi Ngự Viên cũng không ném đi được. Thật sự có đủ cực khổ. Mỹ nhân này thật sự khó có thể tiêu thụ được. Đi Hoang Cổ Tử Địa nói không chừng ngược lại là một loại giải thoát.


Thân thể Vệ Xu hơi nghiêng về phía trước.

- Ý tứ lão gia nói là, có người đang giở trò quỷ trên phương diện lai lịch bối cảnh của Ngưu Hữu Đức này? Giám Sát Hữu Bộ đang lừa gạt Thanh Chủ sao?

Hạ Hầu Thác cầm quải trượng bên cạnh. Vệ Xu vội vàng đưa tay đỡ, nhìn hắn chống gậy chậm rãi đi tới đi lui ở trong điện, không biết đang suy ngẫm cái gì.

Đi một hồi, Hạ Hầu Thác đột nhiên đứng lại. Hắn ngẩng đầu nhìn lên nóc nhà, tự lẩm bẩm:

- Chẳng lẽ là Cao Quan...

Vệ Xu giật mình kinh ngạc, bước nhanh về phía trước.

- Ý tứ lão gia nói là Cao Quan đang lừa gạt Thanh Chủ sao? Lẽ nào Cao Quan có liên quan tới dư nghiệt Lục Đạo? Chỉ có điều Cao Quan này ngược lại thật sự từng tiếp xúc qua với Ngưu Hữu Đức tiếp.

Hạ Hầu Thác lại chậm rãi lắc đầu, bác bỏ suy đoán của mình.

- Không có khả năng, không có khả năng... Ai cũng có thể phản bội Thanh Chủ. Duy nhất chỉ có Thượng Quan Thanh, Phá Quân, Vũ Khúc, Tư Mã Vấn Thiên và Cao Quan là không có khả năng, Cao Quan có lai lịch thế nào, ta và ngươi đều rõ ràng. Hắn không thể nào có dính dáng với Lục Đạo được, cũng không thể nào là nội ứng của Lục Đạo. Cao Quan lại không ngốc. Cho dù Lục Đạo có thể phản công thành công, chỉ dựa vào hành vi của hắn mấy năm nay, Lục Đạo thắng được cũng không có khả năng buông tha cho Cao Quan hắn. Bằng không Lục Đạo không có cách nào ăn nói được với người phía dưới. Hơn nữa Cao Quan, cái tên này đã trói chặt ở trên người Thanh Chủ. Rời khỏi Thanh Chủ không quan tâm là thế lực phe nào đều sẽ không bỏ qua bọn họ. Hơn nữa lần này Ngưu Hữu Đức có thể tránh thoát một kiếp còn là do Phá Quân tiến đến thúc đẩy. Lại nói tiếp Phá Quân cũng có chỗ khả nghi. Ta hiện tại thật ra muốn biết, đến tột cùng là ai đề nghị đưa Ngưu Hữu Đức đến Hoang Cổ Tử Địa. Chẳng lẽ là bản thân Thanh Chủ sao? Cho tới Hoang Cổ Tử Địa lại có ý đồ gì? Chẳng lẽ thật sự chính là để cho Phá Quân và Doanh Cửu Quang một công đạo mà thôi?


Vệ Xu cười khổ:

- Chuyện này sợ là không có cách nào điều tra được. Lúc đó trong điện còn lại vài người Thanh Chủ, Thượng Quan Thanh, Tư Mã Vấn Thiên và Cao Quan.

Hạ Hầu Thác than thở:

- Đúng vậy miệng mấy tên này rất kín. Ở trước mặt Thanh Chủ hỏi đáp bất cứ chuyện gì sẽ không thốt ra bất kỳ lời nào đối với bất kỳ người nào. Ngoại trừ Thanh Chủ ra, không ai có thể cạy miệng của bọn họ ra được. Thật sự không thể nào điều tra. Hắc hắc, đụng với câu đố khó giải. Ngưu Hữu Đức này có chút thú vị. Quả thực có chút thú vị. Thôi đi. Không nghĩ ra thì không cần nghĩ nữa. Chúng ta vẫn tiếp tục bàng quan. Thời điểm hứng thú có thể thêm chút củi. Chỉ cần không đem bản thân chúng ta vào đốt cùng, sớm muộn có thể thấy rõ chân tướng. Không thể làm ngay một lúc được.

...&Hoang Cổ Tử Địa, Miêu Nghị ngồi xếp bằng bên trong động có chút khổ não. Hắn không có tâm tư tu luyện.

Thông qua chuyện lần này, hắn thực sự chấn động trước thực lực của Thiên Hành Cung. Chính vì vậy hắn mới khổ não. Người ta chiếu cố cũng không phải giúp không công. người ta muốn hắn trả một cái giá rất lớn. Cái giá lớn đó chính là tình hình bên trong Hoang Cổ Tử Địa hiện nay.

Nhưng hắn nào biết tình huống gì. Sau khi đi vào vì lý do an toàn, trên cơ bản hắn vẫn trốn ở trong động này, căn bản chưa từng chạy loạn khắp nơi. Chẳng lẽ sau khi tiến vào thấy một chút xíu tình hình như thế, liền nói cho Thiên Hành Cung biết sao? Người ta không nghĩ rằng ngươi đang đùa giỡn bọn họ mới là lạ. Sau này người ta sẽ lại ra tay tương trợ nữa sao? Nếu là buôn bán phải công bằng. Không thể chỉ nghĩ tới chuyện chiếm tiện nghi. Hơn nữa, tiện nghi của Thiên Hành Cung có thể là dễ chiếm như vậy sao?

Hắn thật ra muốn thành thật trả cái giá lớn này. Nhưng mà nơi quỷ quái này có thể chạy loạn sao? Trước khi tới có người đã thông báo không nên chạy loạn. Bên trong có thứ hắn không chọc nổi.

Là quỵt nợ hay là đi mạo hiểm? Cho nên hắn rất rầu rĩ.

Lúc đó thời điểm đáp ứng cho năm đạo giáo huấn, hắn thật vui vẻ. Hiện tại phải trả giá thật lớn, hắn mới tỉnh táo nhận thức được hậu quả kích động.

Hắn ở chỗ này rầu rĩ. Trong hồ ngoài động Hắc Thán cũng rầu rĩ. Nó đã bơi đến lối vào thượng du trong hồ, mắt mở trừng trừng nhìn đám cá màu trắng do oán linh kia biến thành rời khỏi hồ nước này.

Lần này vận khí của nó thật sự không tốt. Lần trước ăn quá no, thời gian ngủ hơi dài một chút. Khi ngủ dậy, mở mắt ra, phát hiện trời sáng quá nhanh. Hắc Thán nhất thời sốt ruột.