Phi Thiên

Chương 2326: Sắp thành lại bại (Thượng)

Lại mười ngày sau, Hắc Thán lại chạy vào trong hồ nước, nhanh chóng vui mừng. Những con cá màu trắng do oán linh kia biến thành lại bơi tới. Điều này cũng khiến cho Miêu Nghị xác nhận được hiện tượng thiên văn ở đây. Ngày đêm của Hoang Cổ Tử Địa tương đương với thời gian mười ngày bình thường. Bởi vậy đêm tối và ban ngày đều có vẻ tương đối dài dằng dặc.

Hắn cũng chứng thực rất rõ ràng một việc, vì thời gian ban ngày khá lâu, một khi trong bụng Hắc Thán cắn nuốt đầy oán linh hóa thành xong, cho dù ngủ một giấc say, trên người sẽ không lại có mùi thơm kia nữa. Sau hai ngày đêm luân hồi, Miêu Nghị đã có thể xác định, trên thân Hắc Thán tản ra mùi thơm kỳ dị chính là hậu quả sau khi Hắc Thán cắn nuốt tà khí và tà linh luyện hóa ra.

Điều càng làm cho người ta ngạc nhiên khi phát hiện lúc trên thân Hắc Thán tản ra mùi thơm kỳ lạ, theo cửa động thổi ra. Các tà linh không ngờ e sợ tránh không kịp. Còn những tà khí không có đầy đủ linh tính tới gần, không nhịn được bị Hắc Thán hít thở, nuốt vào phun ra, lọc bỏ, không có cách nào xâm nhập bên trong động.

Đây là điều trước kia, dù thế nào Miêu Nghị cũng không nghĩ tới. Có Hắc Thán canh giữ ở cửa động lại có hiệu quả thần kỳ như thế. Nhưng như vậy cũng khiến hắn an tâm ở trong động tu luyện. Miêu Nghị mừng rỡ không thôi. Hắn cảm giác sâu sắc lần này dẫn Hắc Thán vào đây là lựa chọn đúng đắn.

Nhưng dường như hắn cao hứng quá sớm, có chút đánh giá thấp năng lực gây chuyện của Hắc Thán...

Mê Loạn Tinh Hải, thân ở chỗ này Lục Nhãn Tà Quân mệt chết đi được. Hắn vốn an phận ở một góc tiêu diêu tự tại. Nhưng hắn bị Thiên Đình theo dõi, không thể không làm trâu làm ngựa. Pháp lực tiêu hao hết, thì nghỉ ngơi. Pháp lực khôi phục lại, hắn liền mở ra Thiên Lý Nhãn tuần tra Mê Loạn Tinh Hải. Bên cạnh hắn còn theo một đám người của Thiên Đình. Hắn muốn lười biếng cũng không được.

Hắn cảm thấy Bạch Phượng Hoàng sẽ không trở lại Mê Loạn Tinh Hải. Nhưng cảm thấy của hắn chỉ là vô dụng. Thiên Đình lại muốn lục soát Mê Loạn Tinh Hải từ đáy lên trời.

Hôm nay hắn phát hiện ra một mảnh khu vực đặc biệt. Trong sương mù dày đặc màu trắng lại có thể xuất hiện một mảnh sương mù dày đặc màu đen. Điều này đặc biệt dễ làm cho người khác chú ý.

Tình hình khác thường xuất hiện. Một đám người tất nhiên phải tiến lên kiểm tra tới cùng. Sau khi đến khu vực sương mù dày đặc màu đen này, bọn họ lại không có phát hiện ra chỗ nào khác thường. Lục Nhãn Tà Quân dùng Thiên Lý Nhãn quét nhìn bốn phía xung quanh. Hắn nhìn thấy cách đó không xa có hơn một nghìn thiên tướng chạy về chỗ này. Ban đầy, hắn cũng không có để ý, chỉ nghĩ đó là nhân mã tra xét.

Sau khi hơn một nghìn nhân ngựa bên này và hơn một nghìn nhân mã bên kia gặp nhau, người bên này thấy có chút lạ mắt, quát:

- Bộ phận nào?

Dẫn đầu nhân mã phía đối phương là một hán tử khôi ngô thi pháp lớn tiếng trả lời:


- Nhận pháp chỉ của Hữu Chỉ huy sứ pháp, mời Lục Nhãn Tà Quân đi về hỏi chuyện.

Lục Nhãn Tà Quân buồn bực. Không biết người kia muốn tìm mình hỏi cái gì.

Tướng lĩnh bên cạnh hắn cũng nhướng mày, giống như thật sự muốn hỏi đưa Lục Nhãn Tà Quân đi về hỏi cái gì? Tại sao có thể không thông báo với mình một tiếng. Bên này đi thẳng về là được rồi. Phải biết rằng muốn tìm người ở đây cũng không có thuận tiện. Hắn cảm thấy có chút kỳ quái. Những người này làm sao tìm được bọn họ? Lúc này hắn quát lớn:

- Cứ nói ra bộ phận nào trước đã. Sau khi xác nhận sẽ lại nói tiép.

Hán tử khôi ngô đối diện cừoi ha hả, phất phất tay nói:

- Được, chúng ta cho bọn họ biết chúng ta là bộ phận nào.

Trong giây lát đó, hơn một nghìn người phía sau hắn cùng lúc ra tay. Hơn một nghìn cái Phá Pháp Cung chợt xuất hiện. Tất cả đều lên đủ ba mũi tên, không chút do dự, kéo dây cung bắn. Mấy nghìn đạo lưu quang bỗng nhiên điên cuồng bắn đi. Trong đó trên trăm cái Phá Pháp Cung lục phẩm đều chỉ về phía Lục Nhãn Tà Quân. Lục Nhãn Tà Quân sợ đến mức thiếu chút nữa hồn phi phách tán.

Nhưng đột nhiên gặp phải công kích, quân cận vệ không hổ danh là kinh nghiệm sa trường. Bọn họ nhanh chóng lấy ra tấm lá chắn phòng ngự.

Lưu quang bắn ra.

Ầm ầm ầm.

Những tiếng nổ lớn vang lên, chấn động cả tinh không. Gần như một nửa nhân mã quân cận vệ không có thể chống đỡ được đợt công kích mãnh liệt này bị bắn ngã xuống.

Thủ lĩnh quân cận vệ đứng vững phía sau tấm lá chắn bị chấn động lui về phía sau. Khi hắn nhìn lại Lục Nhãn Tà Quân, phát hiện người này đã bị bắn thành cái sàng, lập tức chết thảm. Một cao thủ Hóa Liên thất phẩm không ngờ đã bị giết chết như vậy.


Thủ lĩnh dẫn đầu quân cận vệ nổi giận. Mắm thời gian giữa lúc đối phương ra tay, hắn phẫn nộ quát lớn:

- Kết trận phản kích!

Mấy trăm nhân mã còn lại nhanh chóng tập kết cùng một chỗ. Trong đó có trăm người lấy tấm lá chắn ra kết thành tường phòng hộ, chống đỡ đợt thứ hai tấn công của quân địch. Mấy trăm người phía sau nhanh chóng kéo Phá Pháp Cung ra phản kích. Bọn họ không phải dùng cách thức tất cả bắn ra cùng một lần, mà là thay phiên bắn cung theo hình thức bậc thang.

Tuy rằng uy lực công kích không lớn, nhưng trong nháy mắt đã làm rối loạn tiết tấu tấn công của quân địch, làm cho đối phương phải giơ tấm lá chắn lên phòng ngự.

Thủ lĩnh quân cận vệ gầm lên:

- Xông lên tới gần địch, giết!

Đồng thời hắn lấy ra tinh linh khẩn cấp báo lên, gặp nguy không loạn.

Hiệu lệnh vừa ra. Đoàn đội kết trận chống đỡ lấy phương thức gồm nhiều mặt tấn công phòng vệ áp chế nhanh chóng, liều chết xông lên. Bọn họ vận dụng kinh nghiệm và hiệu suất sử dụng Phá Pháp Cung rõ ràng không tốt hơn nhiều so với đối phương.

Vừa nhìn thấy tiết tấu nhân mã phía bên mình mới một thoáng đã rối loạn, hán tử khôi ngô dẫn đội đánh bất ngờ biết một khi bị đối phương xông tới, cho dù bên này có thể giành thắng lợi, nhất định phải chết thương vô cùng nghiêm trọng. Hơn nữa mục đích của bọn họ cũng không phải là chiến đấu với quân cận vệ huyết chiến tới cùng. Mục đích chủ yếu của bọn họ chính là giết chết Lục Nhãn Tà Quân. Mục đích đã đạt được, bọn họ không cần thiết phải liều chết chiến đấu tới cùng.

- Đi!

Hán tử khôi ngô quát một tiếng.

Một nhóm người lập tức giơ tấm lá chắn yểm hộ, nhanh chóng quay đầu lại bay khỏi đó.

Thủ lĩnh quân cận vệ vừa nhìn thấy vậy, sao có thể thả cho bọn họ rời đi được. Hắn tức giận quát một tiếng.

- Giết!

Sau đó, hắn cầm lấy tấm lá chắn, làm gương cho binh sĩ, xông lên phái trước, nhanh chóng đuổi theo.