Phi Thiên

Chương 2279: Tiến vào chiếm giữ Ngự Viên (Thượng)

Bích Nguyệt bất lực lui về phía sau ba bước, vẻ mặt không chịu nổi. Tục ngữ nói một ngày phu thê trăm ngày ân nghĩa. Dù sao Thiên Nguyên cùng nàng cũng là vợ chồng son. Không quan tâm Thiên Nguyên có lỗi với nàng hay không, nàng ở sau lưng Thiên Nguyên cũng thật sự làm chuyện có lỗi với Thiên Nguyên. Thời khắc mấu chốt Thiên Nguyên còn có thể nghĩ tới nàng, còn có thể để ý không quên phần tình cảm kết tóc này, oán khí gì đó của nàng nhất thời đều tiêu ta. Lưu lại trong nàng ngược lại chính là tự trách. Hiện tại ở giữa hai nam nhân, bản thân nàng cũng không biết nên kết thúc như thế nào...



- Cái gì? Dư nghiệt Lục Đạo một người cũng không có sao?

Trong Tinh Thần Điện, Thanh Chủ bỗng nhiên vỗ bàn, căm tức nhìn Cao Quan, nói:

- Không thể như vậy được! Cao Quan, ngươi đến tột cùng là có ý gì?

Hắn gần như theo bản năng cho rằng, lần thẩm vấn này của Giám Sát Hữu Bộ có vấn đề. Giống như lời của hắn đã nói, trong đó không có khả năng không có dư nghiệt Lục Đạo.

Lạnh lùng bình tĩnh hình như đã trở thành một phần quan trọng trong tính mạng của Cao Quan. Hắn không xuất hiện bất kỳ hiện tượng hoảng loạn đặc biệt nào. Thần thái hắn bình tĩnh, cũng không biện giải cho mình. Hai tay hắn dâng một đống ngọc điệp.

- Đã tra rõ ràng lai lịch của mọi người. Tất cả đều ở bên trong này. Hiện tại người đã giao cho các đại thần phúc tra lại. Kết quả trình lên bệ hạ đã được hai bên xác định kiểm chứng.

Đại thần bên kia chắc chắn sẽ không thiên vị Cao Quan. Điều này không làm giả được.

Đọc một chút, tâm tình Thanh Chủ dần dần thu lại. Hắn đã bình tĩnh trở lại. Hắn phát hiện, bản thân mình suy nghĩ quá nhiều. Hắn phất tay hút phần ghi chép thẩm vấn qua. Hăn giơ tay mở phần ghi chép ra, híp mắt nói:

- Dư nghiệt Lục Đạo không có khả năng không có ý đồ với số Phá Pháp Cung này. Hiện tại trong số những kẻ một mẻ lưới bắt hết thậm chí không có lấy một dư nghiệt Lục Đạo. Lấy kinh nghiệm điều tra vụ án nhiều năm của ngươi, ngươi cảm thấy vấn đề xảy ra ở chỗ nào?

Cao Quan thản nhiên nói:


- Không chỉ chuyện này khả nghi. Còn nữa, người của bốn vị Thiên Vương và Hạ Hầu gia cũng không có một ai. Thần cả gan hỏi một câu, nguyên nhân điều này có phải do bệ hạ an bài Chiến Như Ý tham gia trong đó hay không?

Ngụ ý của hắn là ám chỉ Thanh Chủ có phải cố ý tiết lộ tin tức cho mấy đại lão biết hay không?

- Không sai! Bởi vì vẫn chưa tới thời điểm cùng bọn họ xé rách mặt.

Thanh Chủ quyết đoán thừa nhận. Trong đôi mắt đang híp lại của hắn biến hoá kỳ lạ. Gần như là mỗi chữ mỗi câu đều có ý hỏi thăm:

- Ý của ngươi là nói, trong những người đó có người để lộ tin tức?

Cao Quan:

- Sau khi bày bố cục, trước khi thật sự động thủ vẫn phong tỏa tin tức đối với người phía dưới. Người phía dưới căn bản không biết chúng ta sắp làm gì. Phía trên chỉ có bệ hạ và thần biết. Thứ hai là Hoa Nghĩa Thiên trực tiếp tiến hành bố trí đối với Chiến Như Ý. Có khả năng để lộ tin tức nhất, chỉ có bốn người chúng ta.

Thanh Chủ lặng lẽ không nói gì. Hắn tất nhiên sẽ không trực tiếp để lộ tin tức. Cao Quan là một cô thần, cơ hồ đã đắc tội tất cả mọi người. Một khi rời khỏi chính mình, kết quả của hắn thế nào, có thể tưởng tượng được. Chỉ có bám thật chặt vào bên cạnh mình, hắn mới có khả năng bảo toàn tính mạng. Hoa Nghĩa Thiên là người sau khi đắn đo suy nghĩ mới lựa chọn ra. Khả năng tiết lộ bí mật cũng không lớn...

Cao Quan nhìn phản ứng của hắn một lát, tiếp tục nói:

- Trong số những người thi hành thật sự biết tin tức, chỉ có Hoa Nghĩa Thiên và Chiến Như Ý. Trong số những kẻ sa lưới, không có người của bốn vị Thiên Vương và Hạ Hầu gia. Ai tiết lộ tin tức, không cần nói cũng biết. Như vậy kể cả dư nghiệt Lục Đạo cũng không một người sa lưới. Quan hệ trong này đáng để cân nhắc!

Khuôn mặt Thanh Chủ dần dần trở nên dữ tợn. Hắn nghiến răng nghiến lợi nói:

- Nói cách khác, trong bốn Đại Thiên Vương có người bắt cá hai tay, đang cấu kết cùng dư nghiệt Lục Đạo? Ngươi cảm thấy là ai?


Cao Quan lắc đầu:

- Không biết! Ngoại trừ bốn vị Thiên Vương, Hạ Hầu gia cũng có thể.

Thanh Chủ nói:

- Cho dù Chiến Như Ý tiết lộ tin tức, bốn vị Thiên Vương cũng chỉ sẽ thông báo cho nhau, sẽ không nói cho Hạ Hầu gia biết. Bọn họ ước gì Hạ Hầu gia gặp chuyện không may. Chỉ có Hạ Hầu gia xảy ra chuyện, bọn họ mới có cơ hội bắt tay vào thế lực dưới đất, khiến bản thân mình lớn mạnh. Trong kế hoạch trẫm bố trí, Hạ Hầu gia cũng sẽ chỉ là người cuối cùng biết được. Trẫm cho bọn họ áp lực. Bọn họ không rõ tình hình, việc đầu tiên sẽ làm, chính là tự bảo vệ mình. Bọn họ không kịp thông báo cho tất cả mọi người vào đúng vị trí. Tối thiểu cũng sẽ có một phần dư nghiệt Lục Đạo sa lưới. Cho nên gia tộc Hạ Hầu có thể loại bỏ. Nếu như tập trung mục tiêu ở trong bốn vị Thiên Vương trong, ngươi cảm thấy ai có khả năng nhất?

Cao Quan trầm ngâm một lát, sau đó chậm rãi nói:

- Không biết! Trước khi tình hình còn chưa rõ ràng, bốn vị Thiên Vương đều có thể!

Một câu đều có thể khiến bốn Đại Thiên Vương đều khó tránh được tình nghi. Lời này giống như kim châm đâm trúng cái gì, khiến đồng tử Thanh Chủ chợt co lại. Chỉ thấy Thanh Chủ thâm trầm nở nụ cười lạnh,.

- Xem ra là trẫm nhân từ quá lâu. Thật sự cho rằng trẫm không dám giết bọn họ sao?

Chuyện đế vương đa nghi cũng không có cách nào khác. Thân ở hoàn cảnh như vậy, đều bị ép buộc.

Cao Quan trầm mặc không nói. Hắn biết rõ, dưới tình trạng loạn trong giặc ngoài, Thanh Chủ tức thì tức, nhưng sẽ không dễ dàng xé rách mặt với bề tôi đắc lực của mình. Hắn sẽ không để cho người ngoài nhân cơ hội hỗn loạn phát triển an toàn. Ở dưới tình huống không ai có thể thật sự uy hiếp được hắn, hắn sẽ tận lực duy trì trật tự hiện hữu. Nếu muốn thay đổi cũng chỉ có thể từ từ. Hắn sẽ không áp dụng thủ đoạn mãnh liệt khiến thiên hạ rung chuyển.

Mà lửa giận của Thanh Chủ tới nhanh, đi cũng nhanh. Rất nhanh hắn đã bình tĩnh lại. Hắn phất tay để Cao Quan lui ra, đồng thời gọi Thượng Quan Thanh tới gặp hắn.

Sau khi Thượng Quan Thanh đi tới bái kiến, Thanh Chủ thản nhiên nói:

- Thông báo Ngự Viên bên kia thay quân.

- Vâng!

Thượng Quan Thanh nhận lệnh.

Hắc Long Tư nhận được pháp chỉ chính thức tiến vào chiếm giữ Ngự Viên và Cống Viên, là chuyện diễn ra sau khi Miêu Nghị nắm giữ Hắc Long Tư đã ba tháng.