Phi Thiên

Chương 2208: Ảnh vệ

Từ mặt nào đó thì Hạ Hầu Long Thành làm người thật thất bại, tính lại thì trừ Miêu Nghị ra gã đường đường là tử đệ Hạ Hầu gia tộc mà không có một bằng hữu nào.

Miêu Nghị đang tuần tra trong Thập Ưng Kỳ chợt nhận Hạ Hầu Long Thành truyền tấn, tò mò hỏi: Hạ Hầu huynh sao có rảnh muốn tìm ta tán gẫu vậy?

Hạ Hầu Long Thành: Mới rồi phụ thân của ta đột nhiên truyền tấn hỏi việc ta và ngươi ngày xưa đối phó Huyết Yêu. Nói đến Ngưu huynh làm ta nhớ Ngưu huynh, khi nào Ngưu huynh có rảnh hãy đến chỗ của ta chơi đi.

Miêu Nghị không để bụng, việc hai người liên hợp đối phó với Huyết Yêu không có sơ hở gì. Miêu Nghị định lắc tinh linh qua loa Hạ Hầu Long Thành thì bỗng tay cứng ngắc, hắn biến sắc mặt. Miêu Nghị chợt nhớ ra Bát Giới từng gặp Hạ Hầu Long Thành.

Khi ấy Bát Giới mới đến đại thế giới, vì Hạ Hầu Long Thành càn quấy nên Miêu Nghị bị gã bắt đi, sau này Bát Giới vì cứu hắn nên giả mạo người Cực Lạc giới đi giải cứu. Bát Giới thậm chí báo cả pháp danh của mình, nếu Hạ Hầu Long Thành không đột ngột nói đến việc Huyết Yêu thì Miêu Nghị suýt quên mất vụ này.

Nghĩ đến đây Miêu Nghị suýt toát mồ hôi lạnh, hắn tìm góc hẻo lánh lắc tinh linh hỏi: Phụ thân của huynh hỏi những gì?

Hạ Hầu Long Thành: Thì hỏi quá trình ta và ngươi hợp tác đối phó Huyết Yêu.

Miêu Nghị ngẫm nghĩ, nói: Cao Quan Cao Hữu Sứ Thiên Đình cũng đến tìm ta hỏi về Huyết Yêu.

Hạ Hầu Long Thành giật nảy mình: Phán quán mặt lạnh cũng đến tìm ngươi? Sao chỉ là một tiểu yêu mà kinh động cả hắn?

Miêu Nghị: Ta cảm thấy chuyện này hơi kỳ. Hạ Hầu huynh hãy kể kỹ lại phụ thân của huynh hỏi những gì, để ta so sánh xem có vấn đề gì không, coi thử có gì không ổn không.

Hạ Hầu Long Thành dễ bị dụ, Miêu Nghị quanh co lòng vòng hỏi kỹ thế là gã khai hết việc hỏi đáp giữa gã và phụ thân.

Miêu Nghị lặp đi lặp lại nói bóng nói gió, xác nhận không dính líu gì đến Bát Giới thì hắn thở phào nhẹ nhõm. Miêu Nghị biết đầu óc của gấu chó Hạ Hầu, gã không chịu nổi hạng người như hắn.

Miêu Nghị vẫn không yên tâm, hỏi: Phụ thân của huynh chỉ hỏi bấy nhiêu thôi? Không hỏi gì khác sao?

Hạ Hầu Long Thành xoay người trong ao nước: Còn hỏi gì nữa? Chỉ có bấy nhiêu, có vấn đề gì sao?

Miêu Nghị: Không có gì, ta lo sẽ xảy ra chuyện gì, không có chuyện gì là tốt rồi. Mà bây giờ huynh sống thế nào?


Hạ Hầu Long Thành: Nơi chim không thèm ị thế này thì còn làm sao được nữa. Ngưu huynh, ta là Sơn Thần một phương, có trách nhiệm giữ gìn đất đai, chưa nhận được chỉ thì không thể chạy lung tung. Hôm nào huynh tới chúng ta cùng tụ họp đi?

Miêu Nghị: Hiện ta cũng bị kẹt cứng đây, chờ một lúc nữa đi, khi nào đi thoải mái được thì ta sẽ tìm huynh.

Miêu Nghị qua loa đuổi Hạ Hầu Long Thành đi rồi lặng lẽ cất tinh linh, biểu tình trầm trọng thì thào:

- Không thể giữ lại gấu chó này!

Nhưng tìm ai ra tay mới tốt đây? Hạ Hầu Long Thành bị biếm ở chỗ cách nơi này rất xa, không mấy tháng thì không đến nơi được. Thân phận Miêu Nghị bây giờ không tiện tự ý rời khỏi cương vị công tác quá lâu. Tìm bên Thiên Hành cung ra tay? Không ổn thỏa, đây là việc giết tử tôn của Hạ Hầu gia tộc, chưa chắc Thiên Hành cung chịu làm. Để Thiên Hành cung biết bụng dạ xấu xa của hắn cũng không hay.

Tìm Kim Mạn kêu dư nghiệt Vô Lượng Nhất Đạo ra tay? Đám người kia muốn hắn làm thánh chủ ý đồ khó dò, lỡ lòng dạ xấu xa moi ra việc gì không nên biết từ miệng gấu chó thì... Miêu Nghị không muốn kéo Bát Giới vào vòng.

Nghĩ tới nghĩ lui chỉ có một người ổn thỏa mà đáng tin nhất, Miêu Nghị hít sâu móc tinh linh liên lạc với Yến Bắc Hồng ra.

Tinh Thần điện. Tư Mã Vấn Thiên nộp ngọc điệp ghi chép tình huống quan trọng cho Thanh Chủ, ngập ngừng muốn nói.

Thanh Chủ ngồi sau bàn dài liếc qua:

- Có lời gì cứ nói đi.

Tư Mã Vấn Thiên lên tiếng:

- Tuân lệnh!

Tư Mã Vấn Thiên ngần ngừ nói:

- Bệ hạ, bên Ngưu Hữu Đức có tin tức. Cao Hữu Sứ đi tìm Ngưu Hữu Đức, không biết hắn đường đường là Hữu Sứ Thiên Đình mà tự mình chạy đi tìm Ngưu Hữu Đức nho nhỏ có chuyện gì không?

Thanh Chủ tưởng đâu chuyện gì nghiêm trọng, thì ra là vì vụ này.


Thanh Chủ gật đầu nói:

- Cao Quan làm việc rất cẩn thận, chuyện đã theo dõi thì luôn tìm hiểu kỹ chi tiết, đi tìm Ngưu Hữu Đức cũng là việc hợp lý. Ngươi không nên suy nghĩ nhiều, trong đó có ẩn tình khác.

Tư Mã Vấn Thiên khom người:

- Tuân lệnh!

Tư Mã Vấn Thiên nói thầm trong bụng: Xem ra bệ hạ có chuyện gì đang giấu mình.

Tư Mã Vấn Thiên không biết có gì xảy ra, Thanh Chủ không nói về Yêu Tăng Nam Ba cho gã nghe. Có một số việc Thanh Chủ không muốn nhiều người biết. Nhưng Tư Mã Vấn Thiên biết đoạn thời gian trước Thanh Chủ từng triệu mấy đại nhân vật Hạ Hầu Thác đến, gã hỏi câu này là đang thăm dò, Thanh Chủ không chịu nói nhiều thì gã đành giữ im lặng.

Mới nhắc Cao Quan thì gã đã đến, thông báo đi vào chào xong gã gật đầu với Tư Mã Vấn Thiên xem như chào hỏi.

Thanh Chủ hỏi:

- Điều tra bên Cực Lạc giới sao rồi?

Cực Lạc giới? Tư Mã Vấn Thiên lẩm bẩm trong bụng, không biết có chuyện gì dính dáng đến Cực Lạc giới.

Cao Quan trả lời:

- Tạm thời trong Cực Lạc giới chưa điều tra ra tin tức của hai hòa thượng, nhưng Đại gia nói trong thời gian ngắn khó điều tra tỉ mỉ, sẽ kêu cấp dưới điều tra kỹ. Ngoài ra khi vi thần trở về có tự mình đến chỗ Ngưu Hữu Đức một chuyến xác minh kỹ lại, Ngưu Hữu Đức trừ có chút ân oán với Huyết Yêu ra không dính dáng gì tới chuyện này.

Thanh Chủ nhẹ gật đầu, lại hỏi Tư Mã Vấn Thiên:

- Cái chết của đệ đệ Hàn phi có liên quan gì đến các nhà không?

Tư Mã Vấn Thiên lắc đầu nói:

- Không thấy các nhà có động tĩnh gì. Nhâm Ngọ Tinh Quân tiến cử Hàn phi có điều tra khắp nơi, lẽ ra dù muốn đối phó người nhà của Hàn phi thì hoàn toàn có thể quang minh chính chụp mũ trừ khử, cần gì làm lén lút rắc rối vậy, có lẽ thật sự đụng vào ăn cướp.

Hàn phi là một trong các phi tử của Thanh Chủ, đệ đệ Hàn Minh Sơn bị cướp giết, mấy tùy tùng cùng biến mất, mãi khi trong nhà liên lạc không được mới biết người đã chết. Hàn phi đặc biệt chạy tới trước mặt Thanh Chủ khóc muốn đứt ruột. Thanh Chủ không quan tâm cái chết của Hàn Minh Sơn, không cần biết cảm xúc của Hàn phi, nhưng cái này tương đương với có người đang tát mặt gã. Thanh Chủ rất giận, gã lệnh cho thuộc hạ phải điều tra kỹ.

Thanh Chủ nghiêng đầu nhìn Cao Quan:

- Người của ngươi có phái đi điều tra không?