Thê thiếp của hắn ở nơi này, bên này không lưu người một nhà là không được, phía trên có Bích Nguyệt kiềm chế, chắc có lẽ không xảy ra chuyện lớn, lưu Phục Thanh ở chỗ này, Ưng Vô Địch cũng đi tới Đông Hoa tổng trấn phủ, Bích Nguyệt đáp ứng sẽ cho Ưng Vô Địch tiếp vị trí của Hạ Hầu Long Thành bỏ lại, muốn điều đi chỉ có Hùng Uy và Hồng Thiên.
Nghe Phục Thanh phải ở lại nơi này, Từ Đường Nhiên thở ra một hơi, có Phục Thanh chiếu cố một hai lời, cho dù hắn ở lại cũng không khó vượt qua, cùng lắm sau này giả vờ đáng thương là được.
Miêu Nghị lại nói:
- Tả đốc vệ cho ta mười danh ngạch, ta có thể mang mười người đi, các ngươi ai nguyện ý theo ta, ta có thể mang đi.
Phục Thanh và Ưng Vô Địch đã có quyết định chắc chắn, chuẩn bị tính toán đi cùng Miêu Nghị, tuy bị Miêu Nghị ngăn cản. Hắn chỉ có thể mang mười người, cũng không có biện pháp mang tất cả huynh đệ đi, hai người vừa đi, huynh đệ phía dưới mất đi tâm phúc. Sớm muộn gì cũng gặp chuyện không may, cho nên cũng không có biện pháp dẫn bọn họ đi.
Từ Đường Nhiên và Mộ Dung Tinh Hoa im lặng, việc này không khó quyết định, Thiên đình có nơi nào tốt hơn thiên nhai? Làm thống lĩnh ở đây còn tốt hơn làm đại thống lĩnh tả đốc vệ của Miêu Nghị. Huống chi tả đốc vệ vô cùng nguy hiểm, thường xuyên đông chinh tây chiến, người chết quá nhiều, nào an ổn như thiên nhai?
Thấy tất cả mọi người không lên tiếng, Miêu Nghị cười nói.
- Việc này không miễn cưỡng, ta còn ở đây vài ngày, mọi người có thể cân nhắc, sau khi trở về thuận tiện hỏi cấp dưới xem, xem có người nào nguyện ý đi theo ta, có nguyện ý thì ta mang theo.
Phủ thống lĩnh thành tây. Từ Đường Nhiên tinh thần hoảng hốt đi qua đi lại.
Cửa hông, Tuyết Linh Lung đẩy rèm cửa đi tới, nha hoàn theo sau còn cầm chèn trà trong tay, sau khi đuổi nha hoàn đi, nói:
- Đại thống lĩnh nói như thế nào?
Từ Đường Nhiên hữu khí vô lực khoát khoát tay,
- Đi phủ tổng trấn cũng không thay đổi thế cục, vẫn phải đi, đã tiếp điều lệnh của tả đốc vệ, phải đi tả đốc vệ làm đại thống lĩnh.
Tuyết Linh Lung nhíu mày, nàng hỏi:
- Có ảnh hưởng lớn với đại nhân hay không?
Từ Đường Nhiên cười khổ một tiếng,
- Phục Thanh sẽ kế nhiệm vị trí đại thống lĩnh, ta xem hắn không có phách lực áp chế thương hộ như đại thống lĩnh, ta phải làm cháu tria.
Tuyết Linh Lung cúi đầu cảm thán, nàng ít nhiều cũng biết tình huống phu quân, đi theo đại thống lĩnh nhiều năm qua, nàng cũng không nhiều lời.
Trong nội đường lặng im hồi lâu, bỗng nhiên Từ Đường Nhiên đứng dậy, hắn vững vàng nói:
- Phu nhân. Ngươi cảm thấy ta đi theo đại thống lĩnh tới tả đốc vệ thế nào?
...
Tuyết Linh Lung im lặng, sau đó nhắc nhở:
- Nghe nói tả đốc vệ thường xuyên ra ngoài chinh chiến, rất nguy hiểm, khả năng chỗ tốt không bằng bên này, ngươi quyết định chứ?
Từ Đường Nhiên đứng dậy, đi qua đi lại nói:
- Phục Thanh và Ưng Vô Địch sẽ thăng chức, sắp nắm quyền, trước mắt còn cần lôi kéo người, Mộ Dung Tinh Hoa có chỗ dựa, ta thì sao? Ta có cái gì? Phục Thanh kế nhiệm sẽ đề bạt tâm phúc của mình, ta chiếm vị trí thống lĩnh cũng xấu hổ! Thời gian ngắn Phục Thanh khả năng còn niệm tình cũ, thời gian dài sợ rằng sẽ mắt nhắm mắt mở, thủ hạ của hắn sẽ lấn ta, nhất định sẽ nghĩ biện pháp kéo ta xuống, ôn hòa khá tốt, nhiều lắm là vấn đề đi con đường nào, nếu hung ác một chút, chỉ sợ mạng ta khó bảo toàn.
- Ta ở thiên nhai đắc tội với quá nhiều người, giả vờ đáng thương thì cuối cùng cũng rơi vào kết cục phải chết, không bằng đi theo đại thống lĩnh đánh cuộc một lần, đi tả đốc vệ gặp gỡ chém chém giết giết thì co đầu rụt cổ một chút, ta dầu gì cũng là tòng long chi thần của đại thống lĩnh, đại thống lĩnh há khó xử ta? Lại nói, đại thống lĩnh cũng không phải ăn chay, chưa hẳn không thể dừng bước trong tả đốc vệ, nếu có thể đứng vững bước chân trong quân cận vệ của Thiên Đế cũng không kém hơn hiện tại.
- Huống chi, Lục bà bà đã có tài kéo đại thống lĩnh đi tả đốc vệ, còn muốn Phi Hồng phù chính (từ thiếp lên làm chính thê), nhất định sẽ dựa vào quan hệ chiếu cố đạit hống lĩnh. Dù sau này chất béo không bằng bên này, ta còn tại vị kiếm đủ cho chúng ta sử dụng rất lâu, trọng yếu nhất, một mình ta ở chỗ này chịu nhục cũng không sao, dù sao thanh danh của ta không có gì đặc biệt, nếu liên lụy phu nhân chịu nhục, ta một đại nam nhân tình làm sao chịu nổi! So với ở đây ủy khuất, không bằng đi cùng đại thống lĩnh đi, còn có thể thống khoái, ngươi cảm thấy thế nào?
Tuyết Linh Lung đứng lên, sắc mặt phức tạp nhìn hắn, ôn nhu hỏi:
- Ngươi thật quyết định?
Nói dễ dàng, làm khó khăn, tiền đồ chưa biết, Từ Đường Nhiên vẫn còn xoắn xuýt, nói:
- Nếu phu nhân không muốn đi, chúng ta ở lại đây cũng được.
Tuyết Linh Lung mỉm cười khích lệ, nói:
- Chuyện nam tử các ngươi, ta không hiểu, người khác nói phu quân xấu thế nào với thiếp thân không trọng yếu, chỉ cần phu quân cảm thấy tốt, thiếp thân sẽ cho rằng là tốt. Phu quân đã có quyết định, cũng không nên vì thiếp thân mà chậm trễ, thiếp thân lấy chồng theo chồng, gả chó theo chó, mặc kệ sau này kết cục thế nào, thiếp thân không hối hận.
Sau khi nghe câu này Từ Đường Nhiên động dung, kìm lòng không được cầm bàn tay mềm mại của nàng, nhìn nàng nhưng không biết nói cái gì cho phải.
Không phải vì câu lấy chồng theo chồng, gả chó theo chó cả động gì đó, cũng không phải câu tuyệt đối không hối hận, mà là câu ‘ người khác nói phu quân xấu thế nào với thiếp thân không trọng yếu, chỉ cần phu quân cảm thấy tốt, thiếp thân sẽ cho rằng là tốt’ mới làm hắn cảm động.
Kỳ thật mặc kệ thân phận địa vị của hắn có cao hơn Tuyết Linh Lung hay không. có một số việc nói thế nào đây, chính hắn cũng biết chuyện mình nịnh nọt rước lấy không ít tin đồn, nói hắn không quan tâm cái nhìn của Tuyết Linh Lung là không thể nào, bao nhiêu cũng có hoài nghi Tuyết Linh Lung có âm thầm khinh bỉ xem thường hắn hay không.
Đột nhiên Tuyết Linh Lung nói ra những lời này đã đánh vào tâm khảm của hắn, đột nhiên cảm giác vì nữ nhân bên cạnh mình, cả đời này hắn ủy khuất hơn nữa cũng không đáng chú ý, thực tế may mắn nữ nhân này là phu nhân của mình, cũng là nơi hắn che mưa chắn gió bên ngoài, có thể nói là chốn về bình yên.
Ý của Tuyết Linh Lung đã rất rõ ràng, dù hắn lưu lại làm cháu trai, tao ngộ đủ loại nhục nhã và không chịu nổi, mặc kệ người khác nói cái gì, chỉ cần Từ Đường Nhiên hắn cảm thấy tốt, nàng sẽ cảm thấy tốt. Từ Đường Nhiên hắn quyết định mạo hiểm, nàng sẽ theo, mặc kệ xuất hiện hậu quả gì cũng không hối hận.