Dương Khánh khẽ lắc đầu:
- Không giống nói giỡn, sợ là thực. Quấn một vòng lớn, chỉ sợ đây mới là mục đích của bọn họ.
Miêu Nghị híp mắt nói:
- Nói cách khác, mặc kệ lần này ta có khách khí với Lục bà bà hay không, bọn chúng cũng kéo ta đi tả đốc vệ?
Dương Khánh:
- Ngay từ đầu nghe Dữu Trọng Chân nói. Ty chức còn đang suy nghĩ, có phải đại nhân làm lớn mấy lần cho nên được cao tầng tả đốc vệ chú ý hay không, cố ý muốn nhét vào dưới trướng bồi dưỡng, không biết làm sao tả đốc vệ lại là quân cận vệ của Thiên đình, không tiện lấp người vào, cho nên mới giám thị đại nhân. Nhưng mà nghĩ lại, cho dù cao tầng tả đốc vệ nhìn trúng đại nhân, đoán chừng cũng không có khả năng cho phép giám sát tả bộ phí thời gian mấy ngàn năm lên người đại nhân, tả đốc vệ và giám sát tả bộ là cùng cấp, sợ rằng còn kém hỏa hầu. Ta nghĩ tới nghĩ lui ta nghĩ tới một người có thể làm cho hai nơi này cùng xuất lực, Thiên Đế! Chẳng lẽ Thiên Đế nhìn trúng đại nhân? Nếu là như vậy, cũng có thể giải thích thông, Thiên Đế muốn dùng người tự nhiên không thể làm ra nhiễu loạn gì, đại nhân thấy có khả năng không?
- Thiên Đế nhìn trúng ta?
Miêu Nghị chỉ vào mũi mình, hỏi ngược lại:
- Ngươi cảm thấy có khả năng sao?
Thiên Đế quá xa xôi, Dương Khánh cười khổ nói:
- Dường như không có khả năng! Ta nghĩ tới nghĩ lui, muốn hỏi đại nhân một tiếng, trên người đại nhân có điểm nào làm giám sát tả bộ hao phí nhiều công sức như vậy? Điểm này, đại nhân hiểu rõ nhất.
Nói thật ra hắn phát hêện sau lưng Miêu Nghị có cổ quái, chính ngươi thông khảo hạch địa ngục cũng bỏ đi, còn có thể khống chế thành tích khảo hạch của Bích Nguyệt, Hùng Uy, Phục Thanh, Ưng Vô Địch và Hồng Thiên cũng thông qua khảo hạch. Cần khoa trương như vậy không?
Kết hợp với làm việc của giám sát tả bộ, hắn có lý do hoài nghi Miêu Nghị có quan hệ gì với phản tặc địa ngục bị Thiên đình phát giác hay không.
Nội tâm Miêu Nghị rùng mình, nói:
- Ngươi nghĩ nhiều, ngay cả ta cũng không rõ ràng, chẳng lẽ chuyện bên Tiểu Thế Giới lòi đuôi?
Dương Khánh im lặng, nếu Miêu Nghị không muốn nói. Hắn cũng không hỏi, hắn mới không tin một cái Tiểu Thế Giới đáng giá để Thiên đình tốn nhiều công sức như vậy, chính là một Tiểu Thế Giới trong mắt Thiên đình tính là cái rắm gì, nhiều lắm chỉ mở thêm một cái tinh cầu và một chức quan nhỏ như hạt vừng mà thôi.
Có một số việc trong tình huống tin tức không thông rất dễ dàng tại thành phán đoán biến dạng.
Bất kể như thế nào, Miêu Nghị sẽ không đi tả đốc vệ, không nói chuyện khác, hắn chưa an trí xong thê thiếp trong nhà, quay đầu lại dùng tinh linh liên hệ với Bích Nguyệt, hi vọng Bích Nguyệt có thể giữ hắn.
Bích Nguyệt oán hắn, nhìn ngươi không giống kẻ háo sắc, vì con hát chọc Lục bà bà xuất hiện có đáng hay không?
Miêu Nghị không nói chân tướng việc này cho nàng biết, trên người hắn giấu nhiều bí mật đã vất vả lắm rồi, có mấy lời không thích hợp nói ra, cho dù là Diêm Tu, chỉ có Vân Tri Thu mới biết rõ, không biết làm sao hắn gần đây không dám đi gặp Vân Tri Thu.
Sau khi liên hệ với Thiên Mão Tinh Quân một lúc, hi vọng hắn có thể giúp đỡ, Thiên Mão Tinh Quân và Bích Nguyệt ý tứ không sai biệt lắm, trách cứ hắn chọc Lục bà bà làm gì? Thiên Mão Tinh Quân có thể giúp đỡ, chỉ là muốn ngăn cản tả đốc vệ đòi người cần kéo ra nhiều việc lắm, hắn hỏi Miêu Nghị thích hợp sao?
Miêu Nghị xem như chưa nói gì, Thiên Mão Tinh Quân không có khả năng gây ra động tĩnh lớn chỉ vì bảo hộ vị trí đại thống lĩnh của hắn, chỉ có thể là âm thầm giúp hắn giải quyết vấn đề, sẽ không bạo lộ quân hệ giữa hai người.
Hôm nay hi vọng duy nhất là Bích Nguyệt có thể trụ vững.
Hai ngày sau, Lục bà bà đi, Phi Hồng cũng trở về nhà, nói chút ít chuyện với Miêu Nghị, hi vọng Miêu Nghị đừng để trong lòng.
Đối mặt mỹ nhân như ngọc lại ẩn chứa kiếm khí lạnh thấu xương, loạn trong giặc ngoài, Miêu Nghị đau đầu, mấu chốt chính là giám sát tả bộ nhìn chằm chằm vào hắn, hắn thật muốn thành thật khai báo với Phi Hồng, tuy đoán chừng Phi Hồng là con cờ nhưng chưa chắc biết chân tướng.
Trong một cứ điểm của Thiên đình giám sát tả bộ.
Tư Mã Vấn Thiên ngồi trong đình viện ngắm nhìn cảnh vật bên ngoài, bên người không có những người khác, giám sát tả bộ có đặc tính như vậy, có một số việc dù là người bên trong cũng không biết, nếu không khả năng để lộ tin tức quá lớn.
Lúc này có hai đạo nhân ảnh bay tới, hai người này chính là Lục bà bà và Dữu Trọng Chân.
Tư Mã Vấn Thiên cười tủm tỉm vươn tay mời ngồi, Lục bà bà không ngồi, nàng chống quải trượng và thở phì phò, nói:
- Lão thân một đống tuổi như vậy còn nhận con gái nuôi, ngươi không thiếu đạo đức đó chứ? Tư Mã lão tặc, ta cho ngươi biết, sau này đừng bảo ta làm việc này, ta không thể làm chuyện giả thần giả quỷ này.
Tư Mã Vấn Thiên kinh ngạc nói:
- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì mà giận thành như vậy?
Đặt mông ngồi xuống Dữu Trọng Chân cười nói:
- Bị Ngưu Hữu Đức chỉ vào mũi mắng lão yêu bà, dọc theo con đường trở về đây còn không ngừng mắng chửi đấy.
Tư Mã Vấn Thiên “Ah”, hắn cũng buồn cười, hắn cũng nghe được tin tức từ hiện trường, hắn nói:
- Tiểu tử kia ăn mềm không ăn cứng, nếu không cũng không dám đối nghịch với quyền quý trong triều. Tức giận thì tức giận, tất cả mọi người là người trong nội cung, về sau nên giúp đỡ lẫn nhau, nhân tình này ta nhận.
Lục bà bà nghiêng đầu thở phì phì.
Dữu Trọng Chân uống chén rượu sau đó nói:
- Ta nói tả sứ, ta nhét tên kia vào làm thủ hạ không xảy ra chuyện gì chứ
Tư Mã Vấn Thiên nói:
- Có thể xảy ra chuyện gì, tên vẫn có vài phần năng lực đấy.
Dữu Trọng Chân đau răng nói:
- Có năng lực là chuyện tốt, chỉ sợ không dùng năng lực đúng chỗ! Trước kia chỉ nghe nói tiểu tử này ngang ngược, lần này ta đã nhìn thấy tận mắt, nhìn khó chịu là đóng cửa thả chó, biết rõ thân phận của ta cùng Lục bà bà cũng dám cắn chúng ta, nếu hắn nháo thì ta biết kêu ai?
Tư Mã Vấn Thiên nói:
- Ngươi không cần lo lắng, ta sẽ chào hỏi chỉ huy sứ của các ngươi.
Dữu Trọng Chân thở rai, vẫn nói:
- Ngươi cũng biết đội ngũ tả hữu đốc vệ đều là kiêu binh hãn tướng, tu vi hắn quá thấp, chạy tới làm vị trí đại thống lĩnh, cấp dưới sẽ không phục! Nếu không thể phục chúng, ta cũng không nói cái gì, xảy ra chuyện đừng trách ta.
Tư Mã Vấn Thiên nói:
- Đây là thử thách hắn, mài đao nha, không mài sao có thể sắc bén, nếu hắn không vượt qua thì chẳng ai nói gì. Nói đi cũng nói lại, người là bệ hạ khâm điểm, bệ hạ đã mở miệng muốn cho hắn cơ hội, nếu ngươi không chiếu khán một chút là không nói nổi, đúng không?