Phi Thiên

Chương 2103: Tám chín phần mười (Thượng)

Hiện tại hắn khẳng định Phi Hồng có phải là mục tiêu hôm nay hay không, dù sao khi Phi Hồng xuất hiện đến bây giờ vẫn bị động, vẫn không muốn bị bắt buộc hay không bị bắt buộc, hắn và Diêm Tu chú ý nghiêm mật Phi Hồng nhưng không thể nhìn ra cái gì.

Chính bởi vì như thế chp nên Phi Hồng có phải là người thế lực âm thầm đẩy ra hay không, nếu là như thế thật sự có thê nói là vô khổng bất nhập, cực kỳ đáng sợ.

Nếu không phát hiện việc ngày hôm nay, chỉ sợ óối phương còn nhiều biện pháp tiếp cận Miêu Nghị.

Dựa theo phỏng đoán lúc trước, người đến có bối cảnh chính thức quá đáng sợ, sau đó trải qua một phen diễn kịch xâm nhập vào trong Thủ Thành Cung, Dương Khánh không biết nên nói thế nào mới phải, ai ngờ xuất hiện con hát Phi Hồng, điều này thật sự vượt qua Dương Khánh dự đoán.

Cũng không phải nói Phi Hồng không thể xâm nhập Thủ Thành Cung, trái lại người đứng sau lưng vận hành mới là đáng sợ nhất.

Vấn đề mấu chốt là Phi Hồng, Phi Hồng đã ở trong thiên nhai cả ngàn năm, nàng vẫn giữ mình trong sạch, bên này vừa mới mở tiệc, vì không kinh động đối phương, thậm chí mở lỗ hổng không lớn, ngay cả Dương Khánh cho rằng đối phương rất khó tiếp cận, ai ngờ đối phương lập tức hợp thời thỏa đáng đẩy Phi Hồng ra ngoài.

Phi Hồng có danh khí rất lớn, lại tham gia trường hợp này vô cùng phù hợp, cũng không làm ai hoài nghi.

Điều này nói rõ cái gì? Nói rõ đối phương vì tiếp cận Miêu Nghị đã chuẩn bị không phải chiêu bài của Phi Hồng, còn có những chiêu khác tùy thời xuất động, xem ra người phía sau còn có rất nhiều chiêu thức, lúc trước Thủ Thành Cung không cho đối phương cơ hội hạ thủ, hôm nay yến hội vừa xuất hiện liền đẩy Phi Hồng ra ngoài.


Đây mới là điểm làm Dương Khánh khiếp sợ, danh khí Phi Hồng to như vậy, người bình thường đụng cũng không dám đụng nhưng chỉ là công cụ sai bảo đẩy về phía Miêu Nghị mà thôi.

Hắn cẩn thận chú ý vậy mà không phát hiện chút dị thường nào trên người Phi Hồng.

Hiến rượu là bị buộc, đứng châm rượu cũng là bị bắt buộc, ngay cả tiếp cận Miêu Nghị cũng bị buộc. Phi Hồng từ đầu tới đuôi đều là ‘ người vô tội ’, quả thực không có điểm nào có thể hoài nghi Phi Hồng. Nói một cách khác, bản thân Phi Hồng ngay từ đầu đã giấu diếm tất cả sơ hở, dùng loại phương thức này tiếp cận Miêu Nghị cũng không phải là bị buộc. Nếu không người bị bức bách vội vàng không chuẩn bị sẽ lộ sơ hở, nữ nhân bình thường bị bức bách sử dụng sắc dụ làm được thế này là việc không có khả năng diễn ăn khớp như vậy, bao nhiêu cũng sẽ có chút cảm xúc dị thường, nhưng mà ca tốt, khúc tốt, cảm xúc không sợ hãi.

Điều này nói rõ cái gì? Nói rõ Phi Hồng từ rất sớm đã biến thành quân cờ của thế lực này, nàng cũng sớm có chuẩn bị tâm lý, Lục bà bà thu quân cờ này làm con gái nuôi chính là muốn bảo hộ quân cờ này không bị đám người khác hủy hoại, lúc này mới chế tạo ra danh tiếng tinh thông cầm kỳ thư họa ca múa thi từ mọi thứ làm mồi nhử, chỉ cần thời cơ phù hợp sẽ đẩy ra ngoài!

Tốn nhiều tâm tư như vậy cũng chỉ là một trong các quân cờ, từ đó có thể nghĩ năng lực của người đứng sau lớn như thế nào.

Càng làm Dương Khánh khiếp sợ chính là người phía sau lại có thể ở dưới mí mắt phòng bị của hắn hạ độc Miêu Nghị mà không ai biết, từ đó có thể nghĩ năng lực lớn cỡ nào.

Thủ đoạn quỷ dị như thế, nếu không phải Miêu Nghị phát giác tinh dục trong thất tình thì cũng không ai nghi ngờ lên người Phi Hồng.

Đương nhiên, Dương Khánh cũng phát hiện Miêu Nghị có thể phát hiện mình trúng độc là việc vô cùng quỷ dị, theo lý thuyết, trong tình huống vừa rồi, phân lượng nhỏ và thôi phát một cách vô thanh vô tức, căn bản không phát hiện có quan hệ tới đặc tính của tình tục trong thất tình, Miêu Nghị không chỉ phát hiện còn có thể hóa giải.


Từ đó nói rõ Phi Hồng thật sự là mục tiêu đêm nay, phá cục hôm nay có mấu chốt nằm ở chỗ Miêu Nghị phát giác chính mình bị hạ độc, nếu không bằng vào tư sắc của Phi Hồng, lại thêm đám người tửu sắc chung quanh thúc dục. Bất luận nam nhân nào xúc động cũng nói qua, chỉ sợ ngay cả Miêu Nghị cũng không cảm thấy có gì không ổn.

Dương Khánh lại tập trung vào Lục bà bà chưởng quản cống viên sau lưng Phi Hồng, bằng quyền thế của Lục bà bà không có năng lực lớn như thế, như vậy chỉ có thiên cung sau lưng! Lục bà bà chưởng quản cống viên của thiên cung không có khả năng làm việc cho người khác, nếu không cũng không có khả năng nắm giữ cống viên nhiều năm như vậy.

Có lẽ trong thiên cung còn không ít người có năng lực như vậy, trải qua giao thủ nhiều năm với nhau. Người có năng lực lớn, còn có thể có kinh nghiệm phong phú như vậy, mà thủ đoạn già đời thần không biết quỷ không hay như thế! Dương Khánh không cần nghĩ nhiều, tâm trí của hắn chỉ có một mục tiêu... Thiên đình giám sát tả bộ!

Từ những bằng chứng lúc trước mà suy đoán, nguời Thiên đình muốn thẩm thấu tới bên cạnh Miêu Nghị, lại chỉ muốn giám sát Miêu Nghị, người đó chỉ có thể là hạch tâm của Thiên đình, cũng chính là giám sát bộ nắm giữ tình báo của Thiên đình mới có năng lực như thế.

Khi độc thủ sau màn xuất hiện, nội tâm Dương Khánh sinh ra sóng to gió lớn khủng khiếp, tại sao Thiên đình giám sát tả bộ phải giám sát Miêu Nghị?

Có nhiều thứ cấp độ chênh lệch quá xa nên không nắm giữ, không đạt tới cấp độ vĩnh viễn không hiểu ra!

Chẳng lẽ phát hiện bí mật của Miêu Nghị cho nên phái tới giám sát? Dường như không có khả năng, bằng năng lực của Thiên đình giám sát tả bộ một khi phát hiện ra cái gì, cho dù muốn giám sát cũng không có khả năng lãng phí thời gian mấy ngàn năm trên người Miêu Nghị, chỉ sợ bọn họ đã bắt Miêu Nghị đi thẩm vấn, bằng thủ đoạn của bọn họ còn không thể ép Miêu Nghị nói ra chân tướng hay sao?

Đương nhiên, tất cả những phán đoán này dựa vào suy đoán của hắn mà thôi, mấu chốt suy đoán của hắn có chính xác hay không nằm trên người Phi Hồng, phải xem sau khi Miêu Nghị “Trúng độc” trở về Thủ Thành Cung có xuất hiện mục tiêu khác hay không, lại sử dụng tình dục nhắm vào một người, từ đó suy đoán của hắn sẽ bị đả đảo.

Dương Khánh cũng đủ mệt mỏi, người thông minh bình thường sẽ nghĩ nhiều nên mệt mỏi, trong đầu hắn chẳng những nghĩ không ít chuyện lặt vặt, đồng thời lực chú ý còn quan sát chung quanh..

Hai tay Diêm Tu vẫn nằm trong tay áo, lẳng lặng đứng ở đó không nhìn Miêu Nghị làm gì. Trên thực tế hắn đi theo Miêu Nghị nhiều năm như vậy, Miêu Nghị chưa bao giờ bạc đãi hắn, trên con đường đi tới ngày hôm nay, đã thành lập hai chữ ‘ tín nhiệm ’ với Miêu Nghị.