- Tại sao làm mình chật vật như thế? Nói đi, vì cái gì trốn tránh ta?
Hắn cong ngón tay búng thịt nát vào mũi Hạ Hầu Long Thành.
Hạ Hầu Long Thành nhìn chằm chằm vào chóp mũi, qua một lúc hắn mới kịp phản ứng.
- Ah...
Quai hàm của hắn há to ra, tối qua hai mỹ nhân như ngọc hầu hạ hắn bây giờ hóa thành thịt nát bám vào người hắn. Thiếu chút nữa hắn đã nôn ra.
Hắn che ngực cố nén không nôn ra ngoài, trợn tròn mắt nói lời bịa đặt:
- Không có trốn!
Thiên Nguyên Hầu đưa tới tới trước mặt hắn, xoa nắn vết máu trên đầu ngón tay, mặt không biểu tình nói:
- Nếu như Bích Nguyệt bảo ngươi trốn ta, chúng ta có thể hảo hảo nói chuyện, nhìn xem trong đó có thứ ngươi ưa thích hay không.
Ngón tay run lên, trên đầu ngón tay của hắn có vòng tay trữ vật.
Nội tâm Hạ Hầu Long Thành gào thét. ‘ Thiên Nguyên Hầu có thể dùng số tiền lớn thua mua ngươi ’, xem ra thật bị người nhà nói trúng, trong nhà chỉ không ngờ Thiên Nguyên Hầu đích thân tới, áp lực này hơi lớn.
Hắn rất muốn nhận nhưng trong nhà nói với hắn, hắn có một vạn lá gan cũng không dám xằng bậy, vẻ mặt xoắn xuýt nói:
- Hầu gia, ta biết rõ ngươi có ý gì, đồ vật này cũng không cần nhìn. Ta khẳng định không thích, cho dù ngươi cho ta một cái hồng tinh quáng, ta cũng không có hứng thú.
Đã thử một lần, Thiên Nguyên Hầu hiểu rõ, hắn xông tới đây là muốn xem có phải nguyên nhân là vì Bích Nguyệt hay không. Bởi vì hắn không tin Bích Nguyệt có ý nghĩ này, lại có thể liệu tiên cơ đoạn đường lui của hắn. Hiện tại kẻ như Hạ Hầu Long Thành không nhìn lễ vật. Hắn hiểu là người nào ra tay, không liên quan tới chuyện của Bích Nguyệt, thậm chí hắn có lý do hoài nghi chuyện này là do Hạ Hầu gia tộc một tay bày ra.
Thu vòng tay trữ vật, cười lạnh nói:
- Ngươi nên nói với người nhà của ngươi, khoản sổ sách này ta ghi nhớ, có cơ hội sẽ báo đáp.
Dứt lời xoay người rời đi, cũng không làm khó Hạ Hầu Long Thành.
Với hắn mà nói, lần này thua không oan uổng, sau lưng có Hạ Hầu gia tộc ra tay, lúc báo cáo lên cấp trên cũng không mất mặt, xem như tìm được đường xuống đài.
- Hầu gia, đi thong thả ah, không tiễn!
Hạ Hầu Long Thành phất phất tay.
Đợi đến lúc phía dưới báo lại, xác nhận Thiên Nguyên Hầu đã đi, hắn lấy tinh linh ra liên hệ trong gia tộc, cũng nói tình hình.
Phụ thân hắn nói một câu: chỉ là một Hầu gia cũng dám uy hiếp Hạ Hầu gia chúng ta, gia tộc chúng ta bóp chết Hầu gia không có mười cũng có bảy tám, cái gì chứ, đừng để ý đến hắn!
Thiên Nguyên một mình phi hành cầm tinh linh liên hệ Nhân Sửu Tinh Quân, hắn nói tình hình đại khái, cuối cùng cho ra kết luận, là Hạ Hầu gia tộc ra tay.
Bất kể không phải Hạ Hầu gia tộc ra tay, hắn vì mặt mũi cũng đẩy lên người Hạ Hầu gia tộc, muốn hóa giải ảnh hưởng bất lợi lên mình. Tiếp theo Hạ Hầu gia tộc nhúng tay việc này làm hắn có oán khí, có thể nói là thuận tiện trả thù, cũng muốn cấp trên biết rõ Hạ Hầu gia tộc muốn đối nghịch với bọn họ.
Nhân Sửu Tinh Quân trả lời: thì ra là thế, không hổ là thế gia lâu năm, ra tay bất phàm, vừa ra tay đã đoạn tất cả đường lui của ngươi, may mắn cấp trên không lỗ mảng động thủ, nếu không chúng ta cũng khó chịu nổi mất mặt này, cũng được, lần này xem như ngươi chịu chút ủy khuất, ta sẽ nói với cấp trên. Việc này đã dẫn tới thiên cung chú ý, không biết có thể chuẩn bị hành động gì không, ngươi bên kia sớm thu tay lại, gió lần này quá lớn, nếu không mọi người chẳng ai có được chỗ tốt gì.
Thiên Nguyên Hầu: vâng! Ty chức hiểu.
Hạ Hầu Long Thành gặp phải chuyện lớn như thế không có khả năng không báo cáo với Bích Nguyệt, cũng có thể nói là cáo trạng, suýt nữa hắn bị Thiên Nguyên Hầu dọa sợ tè ra quần.
Trong Đông Hoa tổng trấn phủ, Bích Nguyệt thu tinh linh và mỉm cười, đặt mông ngồi trên ghế, chợt cười run rẩy hết cả người.
Có thể làm cho Thiên Nguyên kinh ngạc thành như vậy, đối với nàng mà nói rất vui vẻ, trong nội tâm càng có khoái cảm cùng kích thích.
Bao nhiêu năm qua nàng vẫn sống dưới bóng mờ của Thiên Nguyên, trừ đấu khẩu vài câu giữa phu thê với nhau, cũng không dám làm trái điều gì, nàng không dám hồng hạnh xuất tường, vốn còn muốn dựa vào Thiên Nguyên, cũng không làm trái Thiên Nguyên, chưa từng nghĩ tới có ngày mình thu thập Thiên Nguyên, trong nội tâm có một thứ gọi là thống khoái sinh ra.
Thật vất vả nén cười, ngón tay ngọc gõ lên bàn trà, khẽ lắc đầu sau đó sợ hãi thán phục.
Trước kia Thiên Nguyên nói Ngưu Hữu Đức là nhân tài, lần này nàng đã tâm phục khẩu phục, thậm chí ngay cả Thiên Nguyên sẽ đi tìm Hạ Hầu Long Thành cũng nghĩ tới, kịp thời bảo nàng làm chuẩn bị sẵn sàng, quyết đoán chắn hậu chiêu của Thiên Nguyên, quá lợi hại!
Hiện tại nàng càng tin tưởng Miêu Nghị làm những việc tại thiên nhai đều có dự mưu, nếu không làm ra nhiều việc lớn như thế tại sao hắn vẫn còn sống tới bây giờ?
Nàng không cao hứng được bao lâu.
Dưới ánh trăng, Thiên Nguyên Hầu một mình một người trực tiếp xâm nhập phủ tổng trấn, phu nhân hắn ở nơi này, đây cũng là nhà của hắn, không ai dám ngăn hắn.
Xông thẳng hậu viện, phu thê hai người gặp mặt nhau, Bích Nguyệt bị bức lui ra sau từng bước, chợt bị Thiên Nguyên ôm vào lòng, trực tiếp kéo vào trong phòng sau đó cởi sạch quần áo Bích Nguyệt, điên cuồng tận lực làm ‘ nghĩa vụ, hắn ăn thiệt thòi mặt mũi nên phải dùng phương thức chinh phục của giống đực.
Bích Nguyệt chính thức khóc không ra nước mắt, chuyện này người bên ngoài biết cũng không nói Thiên Nguyên cái gì, người phủ tổng trấn cũng lảng tránh...
Rất nhanh tinh môn bao quanh Đông Hoa tổng trấn phủ cũng buông lỏng kiểm tra, Bích Nguyệt cũng hạ lệnh cho thiên nhai bỏ lệnh cắm, thương khách vẫn lui tới như trước, tất cả khôi phục như thường.
- Thiên Nguyên thỏa hiệp nhanh như vậy?
Tinh Thần điện, Thanh chủ đang đi lại chung quanh, thuận miệng hỏi.
Tư Mã Vấn Thiên theo sau trả lời:
- Đúng thế, Thiên Nguyên tự mình chạy tới Ngọc La tinh Thủ Thành Cung tìm Hạ Hầu Long Thành, không đạt được mục đích, sau đó lại đi Đông Hoa tổng trấn phủ kéo Bích Nguyệt cưỡng ép sinh hoạt phu thê. Bề ngoài giống như trả thù, về sau Thiên Nguyên nhượng bộ, Bích Nguyệt cũng dừng tay, lần này Thiên Nguyên bị phu nhân làm mất sạch mặt mũi, phía dưới cũng có nghe đồn, nói sở dĩ lần này Bích Nguyệt có thể chơi thủ đoạn thật ra là có Hạ Hầu gia tộc ở sau lưng chỉ chiêu.
Thanh chủ dừng bước cầm sách cổ trong tay, hắn lật xem và hỏi:
- Không phải Thiên Nguyên đánh Bích Nguyệt làm cho Bích Nguyệt thẹn quá hoá giận phản kích hay sao?
Tư Mã Vấn Thiên:
- Chuyện này nói không rõ, người bên cạnh Bích Nguyệt cũng không biết, chỉ sợ việc này cũng chỉ Bích Nguyệt và Hạ Hầu gia tộc rõ ràng nhất.