Miêu Nghị: tốt, ta sẽ về nhanh.
Thiên cung, Tinh Thần điện, giám sát tả sứ Tư Mã Vấn Thiên theo lệ củ tới báo cáo công việc với Thanh chủ.
Tâm tình Thanh chủ không tốt thế nào, hắn ngồi sau trường án nhắm mắt dưỡng thần, chờ Tư Mã Vấn Thiên hành lễ xong liền hỏi:
- Phía dưới có động tĩnh gì?
Tư Mã Vấn Thiên:
- Khắp nơi tuân chỉ phong tỏa tất cả tinh môn, chỉ xuất công không xuất lực, đều làm việc qua loa nên không có động tĩnh gì.
Thanh chủ có chút trợn mắt nói:
- Không có chút động tĩnh nào?
Tư Mã Vấn Thiên:
- Đều cẩn thận thu liễm, cũng không có động tĩnh gì, ngược lại bên phía Thiên Nguyên Hầu xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.
Hắn lật tay lấy ngọc điệp giao lên.
Thanh chủ hư trảo hấp tới xem xét.
Bên trong là thủ hạ mật thám của Tư Mã Vấn Thiên báo cáo tình huống, ghi lại chuyện xảy ra bên phía Bích Nguyệt phu nhân, từ việc Miêu Nghị đánh đồng liêu trong đại điện nghị sự, về sau xảo trá vơ vét tài sản đồng liêu bên ngoài phủ tổng trấn, còn tát mỗi người làm tiền lãi, thậm chí còn có việc Miêu Nghị tư tàng thành tích khảo hạch trợ gúp Bích Nguyệt phu nhân cầm bài danh khảo hạch thứ chín không có người ngoài biết, Thiên Nguyên Hầu và Bích Nguyệt phu nhân vì vậy mà cãi nhau cũng có ghi chép.
Giám sát tử bộ có năng lực giám sát vô cùng cường đại, đa số việc đều có ghi chép. Thanh chủ xem xong tâm tình thật tốt, nhất là nội dung ghi chép làm hắn bật cười:
- Ngưu Hữu Đức làm cái gì thế, tại sao giống như chó điên, tại sao hắn dám động thủ đánh đồng liêu trong đại điện nghị sự?
Tư Mã Vấn Thiên trả lời:
- Việc này đều có tiền căn hậu quả, nguyên nhân phải nói tới từ vêệc Ngưu Hữu Đức huyết tẩy cửa hàng thiên nhai lần đầu tiên, năm đó Ngưu Hữu Đức từng bị đám người này nhục nhã tới cực điểm...
Hắn cũng nói đại khái việc Miêu Nghị năm đó bị đám người này nhục nhã năm đó, cuối cùng bổ sung:
- Vào lúc khảo hạch, Miêu Nghị từng trước mắt bao người đuổi giết đám đồng liêu này, bọn chúng may mắn tránh thoát một kiếp. Về sau quay về Đông Hoa tổng trấn phủ không có cơ hội chạm mặt nhau, lần này Bích Nguyệt khảo hạch trở về, mọi người rốt cục chạm mặt, Ngưu Hữu Đức lén ỷ vào việc thành tích khảo hạch của Bích Nguyệt cho nên động thủ tại chỗ.
- Tư tàng thành tích khảo hạch cho lần khảo hạch tổng trấn lần sao?
Thanh chủ hơi suy nghĩ, hỏi ngược lại:
- Nếu như ta nhớ không lầm, Ngưu Hữu Đức có bài danh thứ chín lần trước, bởi vì nện nát Chấn Thiên Cổ hủy đi uy nghiêm của Thiên đình nên bị bác bỏ thành tích đúng không?
Dù sao chuyện Miêu Nghị lấn đám người kia quá cấp thấp, Thanh chủ có việc mới chú ý tới. Cũng không biết Miêu Nghị nhớ mãi không quên, trong thiên hạ có nhiều đại sự như thế, hắn không có việc gì hay sao mà đi quan tâm việc của tiểu đại thống lĩnh như Miêu Nghị, hắn có thể nhớ tên Ngưu Hữu Đức đã không tệ lắm rồi.
Tư Mã Vấn Thiên nói:
- Đúng vậy! Lúc trước cũng không có thiếu đại thần chào hỏi muốn dẫn Ngưu Hữu Đức đi, ai ngờ Ngưu Hữu Đức quay về thiên nhai huyết tẩy một lần nữa cho nên không ai dám muốn hắn, Ngưu Hữu Đức lỗ mãng hủy đi tiền đồ của mình.
Thanh chủ nói:
- Hắn vốn mượn bài danh thứ chín, tư tàng thành tích khảo hạch, còn có khả năng giúp phu nhân Thiên Nguyên Hầu cầm bài danh thứ chín, như vậy hắn cầm chắc thành tích khảo hạch thứ nhất... Xem ra hắn đã dốc sức liều mạng trong Luyện Ngục chi địa, năng lực vẫn có.
Tư Mã Vấn Thiên:
- Có vài phần thực lực, có vài phần năng lực, hắn lại biết gây chuyện.
- Gây chuyện?
Thanh chủ cười nói:
- Tên này không khách khí chút nào, không cho cháu gại Doanh Thiên Vương chút mặt mũi, xảo trá vơ vét tài sản trước mặt mọi người. Chẳng lẽ hắn không sợ bức đám đồng liêu liều mạng hay sao?
Tư Mã Vấn Thiên nói:
- Bệ hạ, lúc khảo hạch Ngưu Hữu Đức đơn thương độc mã giết ba ra ba vào trong trăm vạn đại quân, không người có thể ngăn cản, những người kia cũng có mặt ở đó, lúc ấy Ngưu Hữu Đức đâm một thương suýt giết Chiến Như Ý, những người khác hoảng sợ bỏ chạy thục mạng. Cho dù bọn họ liên thủ cũng không phải đối thủ của Ngưu Hữu Đức, đương nhiên không dám hành động thiếu suy nghĩ. Mà Ngưu Hữu Đức càng tuyên bố ‘ lão tử đắc tội quyền quý cả triều, sớm muộn gì cũng phải chết ’, hắn đã dốc sức liều mạng không quan tâm trả giá, thân phận cháu ngoại Doanh Thiên Vương không thể làm gì được hắn.
- Đắc tội quyền quý cả triều...
Thanh chủ híp mắt, nói thầm:
- Hai lần huyết tẩy, hắn thật sự đắc tội với tất cả quyền quý... Trước kia có người đề cập qua, hiện tại xem ra đặt tiểu tử này đang tiếc chất béo trong thiên nhai.
Tư Mã Vấn Thiên hỏi:
- Ý bệ hạ là muốn điều tra?
Thanh chủ chống hai tay lên lan can đứng dậy, chắp tay đi ra khỏi trường án, nói:
- Tu vi quá thấp, điều tra cũng không có tác dụng gì. Lại nói không cho hắn kiếm chất béo thì không có tài nguyên tu luyện, làm sao tăng tu vi? Chờ tu vi hắn tăng lên nói sau! Tuy hắn đắc tội quá nhiều người, thời điểm có chuyện lại có người trợ giúp, xem như cho hắn cơ hội phát triển, đứng để hắn bị kẻ khác chém giết. Đương nhiên, bảo kiếm không mài không bén, cũng đừng nuông chiều thành hư, không lịch lãm thiên chuy bách luyện sẽ không luyện ra xương cứng, không thể chống đỡ một phương, nếu ta muốn tu sĩ cao giai, đám người xuất phát điểm cao hơn hắn, trẫm muốn hắn làm chi? Cơ hội trẫm cho hắn, đường do hắn đi, về phần có thể đi bao xa phải xem hắn, trẫm không dùng phế vật.
- Dạ!
Tư Mã Vấn Thiên đáp ứng.
Thủ Thành Cung, Dương Khánh chờ ở cửa ra vào nhìn quanh, nhìn thấy Miêu Nghị lại bay tới phủ thống lĩnh khu đông liền ngạc nhiên.
Không đợi bao lâu, Miêu Nghị lại từ phủ thống lĩnh khu đông bay tới cửa ra vào Thủ Thành Cung.
Dương Khánh thấp giọng nói:
- Tổng trấn đại nhân đang chờ ở hậu cung, không biết đại nhân có liên lạc với Hạ Hầu Long Thành hay không?
- Đã liên lạc, tên kia căn bản chưa về, hắn rời khỏi Đông Hoa tổng trấn phủ liền chạy tới Nghê Thường tổng trấn, quả thực không muốn chờ lâu thêm chút nào, hắn cũng không dẫn người đi theo, cũng không sợ bị người ta làm thịt.
Miêu Nghị lắc đầu, thật sự phục Hạ Hầu Long Thành.
Dương Khánh theo sau cười nói:
- Có bối cảnh cho nên không gặp phiền toái, đương nhiên không cần lo lắng, Chương Hãn Phương và Liễu Quý Bình cũng không có gan động tới hắn.
Lúc sắp đi vào hậu cung, Miêu Nghị phất phất tay dừng lại, không cho Dương Khánh đi cùng.
Bích Nguyệt phu nhân chiếm hậu cung, rồi sau đó người của Bích Nguyệt thủ vững cửa cung, một thủ vệ xuất tinh linh thông báo, chờ Lan Hương ôm Thiên Diện Yêu Hồ dẫn mấy người đi ra, lại cho Miêu Nghị đi vào, chính mình không vào.