Phi Thiên

Chương 1996: Trao đổi ích lợi (Thượng)

Thiên Nguyên Hầu: Nàng xác định đó là cao thủ cảnh giới Hiển Thánh? Bộ dạng thế nào?

Bích Nguyệt Phu Nhân hình dung vể ngoài của hai người mình gặp.

Thiên Nguyên Hầu nghe xong giật nảy mình, đáp lại: Phu nhân đúng là mạng lớn, nếu ta không đoán sai thì phu nhân đụng phải Công Tôn Lập Đạo, Tư Đồ Tình Lan của Vô Lượng Nhất Đạo rồi, có lẽ hai người này xung đột gì đó nên đánh nhau, cho phu nhân nhặt cơ hội tránh thoát một kiếp.

Bích Nguyệt Phu Nhân: Ta mặc kệ bọn họ là ai, ta chỉ hỏi chàng là bây giờ ta nên làm sao? Chàng phải nghĩ cách cứu ta!

Thiên Nguyên Hầu: Nơi đó sau khi đóng kín thì ta cũng không vào được, nàng kêu ta làm sao cứu nàng? Không có ngự chỉ của Thiên Đế thì không ai được tự tiện xông vào!

Bích Nguyệt Phu Nhân: Đằng Phi tọa trấn đất Luyện Ngục, chắc chắn hắn có cách! Chàng hãy tìm cách liên lạc với Đằng đại soái, xin hắn phái đến tiếp ứng ta đi.

Thiên Nguyên Hầu: Phu nhân ơi, dù gian lận sát hạch cũng nên có giới hạn. Đằng đại soái trực ban tọa trấn đất Luyện Ngục, phu nhân kêu hắn phái người đến giúp nàng thì quá khoa trương rồi, sẽ thực hiện được sao? Chưa nói tới Đằng soái có đồng ý không, dù hắn chịu, đón nàng khỏi chỗ ẩn thân đi rồi sao nữa? Chẳng lẽ hắn phải luôn mang nàng theo bên cạnh sao? Phu nhân vẫn sẽ phải sống trong Địa Ngục qua thời gian, hắn có tiếp ứng phu nhân hay không thì khác gì? Đổi nơi khác phu nhân vẫn phải chịu mạo hiểm như nhau, không thể nào trực tiếp đưa phu nhân ra Địa Ngục đi? Cao Quan không phải người mù!

Bích Nguyệt Phu Nhân: Ta mặc kệ, chàng phải tìm cách giúp ta! Nếu lão nương không có kết cục tốt thì chàng cũng đừng hòng sống yên! Coi chừng lão nương đầu vào phản tặc kéo ngươi cùng xuống nước!

Thiên Nguyên Hầu dở khóc dở cười: Phu nhân đang nói vớ vẩn cái gì? Thiên Đình phái bao nhiêu người đi vào muốn xâm nhập nội bộ phản tặc nhưng có ai thành công không? Nếu thành công thì đã chẳng có sát hạch. Phu nhân chạy đi đầu phục, người ta tin tưởng phu nhân mới kỳ, trừ phi phu nhân muốn chết. Ta nói này phu nhân, cứ bình tĩnh đừng nóng, bình tĩnh lại. Nghe lời ta, phu nhân cứ trốn ở đó chắc sẽ không xảy ra chuyện gì, những việc khác ta đã đánh tiếng hết rồi. Đợi khi sát hạch kết thúc sắp dọn dẹp sẽ có một đám người Thiên Đình vào Địa Ngục hỗ trợ Cao Quan, khi đó phu nhân mới lộ mặt theo sau bọn họ, sẽ bảo đảm nàng an toàn đến điểm cuối sát hạch.

Bích Nguyệt Phu Nhân hỏi: Ngươi khẳng định sẽ không xảy ra chuyện?

Thiên Nguyên Hầu lấy gì bảo đảm?

Nhưng Thiên Nguyên Hầu trả lời chắc chắn: Phu nhân cứ ở yên đừng chạy đi đâu thì nhất định không bị gì.

Bích Nguyệt Phu Nhân: Ta cảnh cáo ngươi, phản tặc không tiếp nhận đầu hàng không có nghĩa là không muốn nữ nhân. Nhan sắc của lão nương cũng không tệ đúng chứ? Những phản tặc này không biết nghẹn trong Địa Ngục đã bao lâu, nếu ngươi mặc kệ ta chết sống thì coi chừng lão nương cho ngươi một đống nón xanh!

Thiên Nguyên Hầu nhức đầu, nhưng cũng tội, chắc phu nhân bị hù sợ thật.


Thiên Nguyên Hầu trả lời: Đừng nói bậy bạ nữa, nghe lời ta ngoan ngoãn trốn ở đó thì sẽ không xảy ra chuyện.

Hai phu thê cắt đứt liên lạc, Bích Nguyệt Phu Nhân mới dựa vào vách đá bình tĩnh lại thì tinh linh rung rinh trong trữ vật giới chỉ. Bích Nguyệt Phu Nhân lấy ra xem, phát hiện là Miêu Nghị truyền tin.

Bích Nguyệt Phu Nhân móc tinh linh ra, cáu kỉnh hỏi: Có chuyện gì?

Miêu Nghị: Ty chức mới nghe tin phu nhân đã vào đất Luyện Ngục, ty chức phải nhắc nhở phu nhân là Địa Ngục nguy hiểm, phu nhân cẩn thận một chút.

Trước kia Miêu Nghị xưng hô phu nhân, sau khi trở về từ sát hạch thì sinh ra khoảng cách nên đổi thành đại nhân, bây giờ vì bày tỏ thân thiết nên Miêu Nghị lại gọi là phu nhân.

Nguy hiểm! Còn chờ ngươi nói?

Bích Nguyệt Phu Nhân đã lĩnh giáo, cũng suýt mất mạng, đến nay còn đang run.

Bích Nguyệt Phu Nhân hỏi: Ngươi chỉ muốn nói bấy nhiêu?

Miêu Nghị: Ty chức sợ hãi, còn một chuyện khác không biết có nên nói hay không.

Bích Nguyệt Phu Nhân nổi sùng: Có gì thì nói nhanh, lề mề!

Miêu Nghị: Việc này liên quan tới an toàn của phu nhân trong đất Luyện Ngục và thành tích sát hạch. Nếu phu nhân tha thứ ty chức vô tội thì ty chức mới dám nói.

Chuyện gì đây?

Bích Nguyệt Phu Nhân dựa vào vách đá không dám cởi chiến giáp bỗng chốc ngồi bật dậy, nàng lắc tinh linh hỏi: Nói, là chuyện gì?

Miêu Nghị: Ty chức sống trong đất Luyện Ngục trăm năm, có chút tâm đắc về cách giữ mạng sống trong này, tự tin có thể trợ giúp phu nhân lấy thành tích tốt. Trước kia vì có lòng ích kỷ nên không nói ra, bây giờ ngẫm lại nếu đổi người khác ngồi vào vị trí của phu nhân chỉ e ty chức không được như ý.


Bích Nguyệt Phu Nhân bị hắn gợi lòng ngứa ngáy, nàng thúc giục: Đừng lòng vòng nữa, nói nhanh!

Miêu Nghị: Phu nhân thứ tội thì ty chức mới dám nói.

Bích Nguyệt Phu Nhân: Ngươi yên tâm, miễn ngươi có thể giúp ta một tay thì ta không so đo chuyện cũ, nói đi.

Miêu Nghị: Là vầy, lần trước ty chức không nộp công lên hết mà còn giữ lại đôi chút, không thì ty chức lấy hạng nhất sát hạch dễ như trở bàn tay. Là tự ty chức từ bỏ.

Bây giờ Bích Nguyệt Phu Nhân không cần biết việc của Miêu Nghị trong sát hạch, nàng chỉ quan tâm sát hạch của mình.

Bích Nguyệt Phu Nhân hỏi: Cái này liên quan gì đến việc ngươi có thể giúp ta một tay?

Miêu Nghị: Không biết phu nhân có từng nghe nói thành tích sát hạch của ty chức cùng thứ bậc với Hạ Hầu Long Thành?

Bích Nguyệt Phu Nhân: Ta biết ngay là bao cỏ kia làm sao lấy được hạng chín, là ngươi giúp hắn?

Miêu Nghị không thừa nhận mình giúp Hạ Hầu Long Thành, hắn đổi câu khác: Thành tích khảo sát của ty chức trong Địa Ngục không chỉ có bấy nhiêu giao lên trên, còn một phần giấu trong Địa Ngục. Nếu phu nhân cần thì ty chức có thể hiến cho phu nhân.

Bích Nguyệt Phu Nhân không ngốc, nàng tỏ ý nghi ngờ: Ngươi có thể dễ dàng lấy được hạng nhất sát hạch thì tại sao không lấy?

Miêu Nghị: Ty chức đập Chấn Thiên cổ, trước đó đã biết Thiên Đình sẽ xử lý ty chức, dù lấy được đệ nhất thì thứ hạng đó cũng vô duyên với ty chức.

Bích Nguyệt Phu Nhân: Cho dù trừng phạt ngươi thì liên quan gì đến việc ngươi không lấy hạng nhất? Lấy được hạng nhất chẳng phải là càng có nắm chắc khi đối diện xử phạt sao?

Miêu Nghị: Đây là lý do tại sao lúc trước ty chức không dám nói, cho nên xin phu nhân thứ tội.

Bích Nguyệt Phu Nhân tò mò hỏi: Thế nào?

Miêu Nghị: Vì ty chức đã biết tin từ trước, biết sát hạch không chỉ có một lần, sau này sẽ còn nữa nên ty chức ích kỷ giấu một phần thành tích trong Địa Ngục. Ty chức định chờ khi tu vi của mình lên lại đi Địa Ngục tham gia sát hạch đẳng cấp Tổng Trấn.

Bích Nguyệt Phu Nhân đã hiểu, hóa ra cái tên Ngưu Hữu Đức chuẩn bị cho vị trí Tổng Trấn Thiên Nhai về sau, hèn gì không dám nói với nàng.

Bích Nguyệt Phu Nhân hỏi: Nguồn tin tức của ngươi có phải là Hạ Hầu Long Thành nói cho?

Miêu Nghị ậm ừ: Không, có bằng hữu khác nói với ty chức.