- Chậc chậc.
Hạ Hầu Long Thành sờ cằm tặc lưỡi:
- Dùng thịt đè người cũng đủ đè chết tiểu tử đó.
Thấy mấy vạn Kim Liên xung phong lao vào một tu sĩ duy nhất Kim Liên thì Khấu Văn Thanh buông tiếng thở dài:
- Ài.
Cuối cùng vẫn khó tránh một kiếp!
Bích Nguyệt Phu Nhân lắc đầu cười khổ, trong lòng thầm than. Biết rõ là cháu vợ của Thiên Mão Tinh Quân còn xuống tay giết, đúng là tự tìm chết.
Chiến Như Ý cầm thương huơ một cái, cất thương đi. Đã dự đoán được kết quả, không cần nàng ra tay.
Ít nhất Chiến Như Ý tự nhận là đổi lại là nàng không thể cùng lúc ứng đối năm vạn đại quân trùng kích, đây không phải đại quân Hồng Liên, Tử Liên mà là đại quân Kim Liên. Tu vi của mọi người đều là cảnh giới Kim Liên, làm sao đánh? Dù có pháp bảo lợi hại đến mấy cũng khó ứng đối, huống chi lúc này không ai có tài lực lấy ra siêu pháp bảo. Lùi một vạn bước, dù có thể lấy ra thì tu vi Kim Liên cũng không thể khống chế loại pháp bảo này.
Bởi vậy Miêu Nghị ở trong mắt Chiến Như Ý đã là người chết, tiếc rằng bị người khác giành trước.
Tô Lực ở bên cạnh đám người Chương Hãn Phương thì thở phào.
Cao Quan đứng xem, lạnh nhạt nói:
- Đằng soái, đây là tử đệ quyền quý nên có giàu sang mà ngươi nói, cấp dưới đều có thể thay Thiên Mão Tinh Quân phong thưởng chức vị đại thống lĩnh. Xem quan chức Thiên Đình là cái gì? Thiên Hậu tổ chức sát hạch lần này cũng chỉ vẻn vẹn phong thưởng đại thống lĩnh Thiên Nhai!
Cơ mặt Đằng Phi co giật đánh trống lảng:
- Ngưu Hữu Đức ăn nhiều Tử Kim Đan làm chi? Bằng vào tu vi của hắn sợ là mấy ngày cũng không tiêu hóa hết.
Cao Quan nhìn chằm chằm, gã cũng không biết.
Miêu Nghị liên tục nuốt mười một viên Tử Kim Đan, mắt thấy đại quân vọt tới thì ngừng nhét đồ vào miệng, tay cầm thương, đang chuẩn bị xung phong liều chết.
Ai ngờ bốn người Nhiếp Công không dễ chọc, chợt xếp thành hàng ngừng lại, chờ người bên dưới lao lên, họ xoay người huơ thương điểm binh:
- Tất cả các ngươi đi theo ta!
Cái Vô Song quát to:
- Các ngươi đi theo ta, mau lên, ai trái lệnh sẽ chém!
Bốn người với tốc độ nhanh nhất gom lại hơn năm vạn người lục tục vọt tới, nhìn là biết quen lĩnh binh lâu dài, kỹ năng chỉ huy tác chiến rất thành thạo. Có thể nhanh chóng tổng hợp lại một đám người tán loạn rồi dẫn đầu từng nhóm tản ra tiếp tục xông lên, khẩu lệnh chỉ huy không ngớt.
Trong năm vạn người có khá nhiều đã thói quen việc điều khiển chỉ lệnh, nghe liền hiểu ngay. Những người còn lại không hiểu, cứ cắm đầu chạy theo số đông là được.
Miêu Nghị thầm cười nhạt, cảm thấy một đám lao tới thì hắn tốn công xung phong, không ngờ họ chủ động phân tán lực lượng, thế thì sao ngăn hắn lại được. Miêu Nghị lập tức huơ thương chỉ, Hắc Thán sớm sốt ruột liền quẫy đuôi vèo một tiếng lao ra nhanh như tên bắn, không hề né tránh mà đâm thẳng vào đám người.
Bốn người Nhiếp Công nhanh chóng huơ đao thương chỉ huy
- Tán!
Đám người sắp đụng ngay mặt Miêu Nghị nhanh chóng tản ra bốn phía cho hắn xông vào.
Bốn người Nhiếp Công cùng rống to:
- Vây!
Năm vạn người mới tản ra nhanh chóng bao vây Miêu Nghị xông vào vòng.
Bốn người Nhiếp Công liên tục quát:
- Chuẩn bị khổn tiên thằng!
Hơn năm vạn người móc ra khổn tiên thằng của Thiên Đình.
Bốn tiếng quát cùng lúc:
- Ném!
Đồ ngốc cũng biết nên làm gì, cũng chứng minh bốn người chỉ huy đại đội tác chiến có hiệu suất cao.
Các sợi khổn tiên thằng từ xung quanh, trên dưới, bốn phương tám hướng rậm tạp như cái lưới bay tới.
Miêu Nghị ngạc nhiên, hắn lăn lộn trong Thiên Đình nhiều năm nhưng lần đầu tiên được thấy thủ đoạn chính quy tụ quần tác chiến của Thiên Đình.
Uổng hắn mới rồi tự cho rằng đối phương phân tán lực lượng để tiện xung phong, không ngờ khoảnh khắc rơi vào tuyệt cảnh. Miêu Nghị càng không ngờ bốn tên này có thể nhanh chóng tập hợp năm bè bảy mảng lại cùng nhau tác chiến. Miêu Nghị cảm giác bốn kẻ đi theo Tra Nhân Tuấn không hề đơn giản, đều là tu vi Kim Liên cửu phẩm nhưng không đánh bừa với Miêu Nghị mà dùng cách càng ổn thỏa hơn đối phó với hắn, không dễ dàng mạo hiểm
Xem hành động của bốn người thì rõ ràng xuất thân quân chính quy của Thiên Đình, rất có kinh nghiệm điều binh khiển tướng. Miêu Nghị ở trong Thiên Nhai lâu lần đầu tiên tác chiến với quân chính quy Thiên Đình, đám thiên binh thiên tướng trông cửa hộ viện của Thiên Nhai không thể sánh bằng.
Hơn năm vạn người từ rải rác đến hợp vây, nhanh chóng tập trung lại vây Miêu Nghị kín không kẽ hở. Bọn họ cùng huơ hai tay khống chế khổn tiên thằng bắn ra, tình hình gay go, cực kỳ đồ sộ.
Người bên ngoài không thấy Miêu Nghị bị nhốt bên trong gặp tình huống gì, nhiều người tay cầm vũ khí đều thả lỏng ngón tay, nghĩ hắn tiêu đời. Bị nhiều khổn tiên thằng vây quanh cùng tấn công thì dù là tu sĩ Thải Liên cũng khó thoát thân.
Lý do rất đơn giản, khổn tiên thằng kết hợp cương nhu, tu vi của ngươi cao mấy cũng không cắt đứt nó được.
Khổn tiên thằng được gọi như thế vì có tính kháng pháp nhất định, khi pháp lực tràn ra thì khổn tiên thằng như linh xà uốn lượn. Miễn có người thi pháp khống chế, khổn tiên thằng trói chặt mục tiêu thì rất khó thoát khốn, nếu không nó đã chẳng được dùng cho việc chấp pháp trói tu sĩ.
Đương nhiên tu sĩ Thải Liên có bị trói thì khổn tiên thằng khó thể trói lâu, người ta bằng vào tu vi có thể bứt đứt. Nhưng ứng đối tu vi càng cao thì có tu sĩ càng cao cấp hơn ra tay, cũng sẽ có khổn tiên thằng cao cấp hơn nữa.
Tuy nhiên tình hình lúc này đối phó Miêu Nghị là dư dả.
Ầm!
Miêu Nghị tiếp tục xông lên một đấm đánh bay khổn tiên thằng rậm rạp ập đến, hắn muốn giết ra một lỗ hổng để thoát khốn. Nhưng vô dụng, đánh bay khổn tiên thằng thì người thi pháp khống chế chúng nó lại bay đến.
Thời gian không cho phép Miêu Nghị dây dưa lâu, khổn tiên thằng tấn công đến quá dày đặc, hộ thể pháp cương cũng không bảo vệ hắn được, thứ này có tính kháng pháp nhất định, có thể tiếp tục chui vào trong pháp cương.
Miêu Nghị liên tục đâm thương, chớp mắt chém mấy chục khổn tiên thằng, chém pháp bảo có chút biến hoá nổ thành từng đống phấn vàng.
Khổn tiên thằng khó địch lại mũi nhọn Hồng Tinh sắc bén, huống chi Nghịch Lân thương được chế tạo từ Hồng Tinh độ thuần cao?