Phi Thiên

Chương 1828: Truyền pháp (Hạ)

Thiên Nhi, Tuyết Nhi vui vẻ đồng ý:

- Rõ!

Miêu Nghị cười nói:

- Vốn định truyền một bộ cho hai người cùng nhau luyện, nhưng ta nghĩ mọi người không cần thiết tu luyện cùng một môn công pháp. Sáu kỳ công trừ Đại Ma Vô Song quyết mạnh hơn một chút ra năm bộ công pháp khác đều có nét riêng, không thì đã chẳng đối kháng với nhau nhiều năm trong tiểu thế giới. Nên hai người hãy chọn hai bộ công pháp này. Bây giờ hai bộ công pháp đặt trước mặt các người, vì để công bằng chúng ta hãy rút thăm.

Miêu Nghị phất tay hút nhánh cây khô trong bụi hoa phía sau tới, bẻ thành hai khúc, bộ dáng khá là hớn hở.

Bốp!

Vân Tri Thu hất tay Miêu Nghị ra, nói với hai nữ nhân:

- Đừng theo hắn làm bậy, tự cầm đi, ai lấy bộ nào thì cầm bộ đó, người của mình không có gì phải giành nhau.

Hai nữ nhân liếc Miêu Nghị trợn trừng mắt, nín cười nói:

- Tuân lệnh!

- Tuyết Nhi, lấy trước đi.

- Tỷ tỷ trước đi.

Hai người nhường nhịn nhau.

Vân Tri Thu đập bàn:

- Nhường cái gì, nhỏ tới trước, làm tỷ tỷ nên cho muội muội, để Tuyết Nhi chọn trước.

Vân Tri Thu nói một câu khiến Thiên Nhi, Tuyết Nhi không lên tiếng nữa. Tuyết Nhi không lựa, nàng lấy công pháp gần nhất, bộ khác thuộc về Thiên Nhi. Hai người cầm công pháp rồi báo lên, Thiên Nhi lấy công pháp hai giai Cửu Trọng Thiên, Tuyết Nhi thì lấy công pháp hai giai Vô Lượng.

Vân Tri Thu dặn dò:

- Đừng lộ công pháp này ra ngoài, trước tiên học bằng cách ghi nhớ sau đó hủy ngọc điệp ngay.

Thiên Nhi, Tuyết Nhi hiểu rõ lợi và hại, lên tiếng:


- Tuân lệnh!

Vân Tri Thu tiếp tục bảo:

- Chắc nhóm Mộc Tượng đã đến đông đủ, Tuyết Nhi đi kêu bốn người họ vào.

Tuyết Nhi chạy đi ngay:

- Tuân lệnh!

Thiên Nhi đứng sau lưng phu phụ.

Không lâu sau Nho Sinh, Mộc Tượng, Thạch Tượng, Trù Tử cùng đến, xếp một hàng cùng hành lễ:

- Đại nhân, phu nhân!

Vân Tri Thu giơ tay ra hiệu không cần đa lễ:

- Bốn người theo ta nhiều năm, không nhắc công lao gì đó, khổ lao thì bày ra rõ ràng. Thoạt nhìn chúng ta là chủ tớ nhưng thật ra như bằng hữu, đều là người mình, ta sẽ không nói quá nhiều lời khách sáo. Chuyện là vầy, Phong Bắc Trần chết trong tay đại nhân, ngũ thánh khác cũng đến đại thế giới, trả giá là giao công pháp tu hành của mình ra. Giờ đã hiểu ta kêu các ngươi đến vì chuyện gì rồi đi?

Bốn người lần đầu tiên biết bên mình đã lấy được công pháp tu hành của lục thánh, đều thầm giật mình, tim đập nhanh, đại khái đoán ra ý của Vân Tri Thu.

Vân Tri Thu tiếp tục bảo:

- Chúng ta phải mạnh lên thì mới an toàn trong đại thế giới, sau khi bàn bạc với đại nhân, đại nhân đồng ý lấy công pháp của lục thánh ra cho các ngươi tu luyện. Thạch Tượng, Trù Tử là ma tu, đây là Đại Ma Vô Song quyết gia gia của ta đưa, hai ngươi lấy đi tham ngộ tu luyện.

Vân Tri Thu đưa một khối ngọc điệp cho hai người.

Vân Tri Thu lấy hai khối ngọc điệp khác đặt trên bàn:

- Nho Sinh, Mộc Tượng, công pháp của gia gia không thích hợp với các ngươi. Đây là Vô Lượng của Phong Bắc Trần, Cửu Trọng Thiên của Mục Phàm Quân, mỗi người lấy một bộ đi, ai lấy được là của người đó, đừng dông dài.

Nho Sinh, Mộc Tượng nhìn nhau cười, xoay người chơi kéo búa bao. Nho Sinh thắng, chọn trước một khối, là công pháp Cửu Trọng Thiên. Mộc Tượng thì lấy Vô Lượng.

Bốn người chắp tay cảm ơn:

- Tạ ơn đại nhân, phu nhân!


Mặt ngoài bọn họ vẫn cười cợt như ở Phong Vân khách điếm nhưng trong lòng cực kỳ kích động. Nhiều năm ở trong Phong Vân khách điếm không thấy tương lai và hy vọng, từ khi rời đi Phong Vân khách điếm thì họ luôn tiến lên trước.

Thiên Nhi, Tuyết Nhi hiểu rõ phu nhân không lộ ra công pháp địa tự bộ cho bốn người, bọn họ chỉ lấy nhân tự bộ, đối xử khác biệt hẳn với hai tỷ muội.

Vân Tri Thu vỗ bàn nói:

- Được rồi, đừng cười nham nhở nữa, còn có công việc nói với các ngươi. Cơ bản bên tiểu thế giới là một mình chúng ta có quyền lên tiếng, các ngươi đi theo ta, ngày xưa không có điều kiện làm khổ mọi người, bây giờ tranh thủ một chốn an thân gửi phận cho mọi người rồi, cũng tới lúc chừa đường lui cho các ngươi. Đại thế giới không an toàn, tiểu thế giới thì vẫn có thể sắp xếp gia đình, muốn thành gia lập nghiệp cũng không có nỗi lo, các ngươi hãy suy nghĩ kỹ.

- Ta nghĩ ra một chương trình, các ngươi nói chuyện với mấy tiểu nhị cũ sau này mọi người luân lưu về tiểu thế giới nghỉ ngơi, ở lại đại thế giới mười năm sẽ về tiểu thế giới thả lỏng một năm. Muốn lấy vợ thì về lấy, muốn nạp thiếp thì về nạp, muốn cưới mấy phòng thì cưới, cứ thoải mái chọn người đẹp mà cưới. Miễn các ngươi nuôi được, chuyện cưới xin ta sắp xếp người giải quyết cho các ngươi nhanh chóng làm xong việc, đừng cứ chạy vào thanh lâu mãi. Đây xem như ưu đãi việc mọi người theo ta nhiều năm, không tính bạc đãi tất cả phải không?

Miêu Nghị chép miệng:

- Muốn cưới mấy phòng thì cưới, cứ thoải mái chọn người đẹp mà cưới, ôi chao, nếu Lão Bản Nương của các ngươi cũng với ta...

Vân Tri Thu lườm hắn, thẳng thừng ngắt lời:

- Ngươi còn muốn cưới bao nhiêu nữa?

Miêu Nghị cười gượng ngậm miệng lại:

- Đùa, đùa thôi.

Bốn người cười phá lên:

- Ha ha ha!

Bọn họ thích nhìn Miêu Nghị chịu thiệt trước mặt Lão Bản Nương, phát hiện Lão Bản Nương vẫn cứ mạnh mẽ như xưa. Có thê tử mạnh mẽ như thế đủ cho Ngưu Nhị chịu khổ.

Làm như vậy khiến bốn người yên lòng, bọn họ một lòng hướng về Vân Tri Thu, vốn là thân tín của nàng. Bây giờ quyền thế địa vị của Miêu Nghị ngày càng cao, nạp thiếp dần nhiều hơn, bốn người sợ Vân Tri Thu đánh mất địa vị. Bỏ qua nhân tố tình cảm thì điều này cũng ảnh hưởng ích lợi của họ. Ích lợi của bọn họ cột chung với Vân Tri Thu, bảo vệ ích lợi cho nàng cũng là cho chính họ. Thấy Vân Tri Thu vẫn trị Miêu Nghị ngoan ngoãn thì bốn người hết sức yên tâm.

Cười xong Nho Sinh vui vẻ nói:

- Bốn chúng ta cảm ơn Lão Bản Nương thay cho các tiểu nhị.

Vân Tri Thu xua tay:

- Đi đi, lo làm chuyện của mình đi, nhìn cái mặt nham nhở của các ngươi là phiền.

Bốn người bị đuổi đi, Vân Tri Thu nói với Thiên Nhi, Tuyết Nhi:

- Hai ngươi cũng nghe lời ta vừa nói, hãy tranh thủ nâng cao tu vi, chờ khi tu vi của hai ngươi đến cảnh giới Kim Liên thì ta sẽ giao cho các ngươi chạy đường đi thông tiểu thế giới. Khi bọn họ luân lưu trở lại nghỉ ngơi sẽ do các ngươi đi đưa, ta không yên tâm giao cho người khác.

Thiên Nhi. Tuyết Nhi đồng thanh kêu lên:

- Tuân lệnh!

Truyền công pháp cho sáu người này thì không thể thiếu một người nữa, công pháp địa tự bộ Cửu Trọng Thiên không thể thiếu phần Nguyệt Dao, đây mới là điều Miêu Nghị quan tâm nhất. Vân Tri Thu hơi bất đắc dĩ, đưa cho Nguyệt Dao rất khó bảo đảm nàng không lộ cho Mục Phàm Quân biết.

Vân Tri Thu định tạm giữ trên tay để dễ bàn điều kiện với Mục Phàm Quân, nhưng Miêu Nghị luôn nghĩ thứ bảo vệ cho Nguyệt Dao có càng nhiều càng tốt. Về mặt này không thể thuyết phục Miêu Nghị được, Miêu Nghị biết rõ chừng mực. Có một số việc có thể quấy với Miêu Nghị nhưng vài việc thì không.