Cao Quan căn bản không quan tâm, hỏi:
- Ngưu Hữu Đức, ngươi có thể nguyện đến Thiên đình giám sát hữu bộ làm giám sát sứ hay không?
...
Mạch suy nghĩ của Miêu Nghị không theo kịp chuyển biến của hắn, không phải tra án sao, tại sao nhắc đến việc này?
Hắn đang suy nghĩ trả lời thế nào, Cao Quan cầm hai tinh linh.
- Đợi ngươi nguyện ý lúc đến, có thể trực tiếp liên hệ với ta.
Hắn đưa tinh linh tới trước.
Miêu Nghị im lặng, ngươi để mắt ta, ta cũng không thể bác mặt mũi của ngươi, hắn tiến lên đánh pháp ấn vào hai tinh linh.
Cao Quan tiện tay cầm một cái thi pháp vào, thấy cái khác có đáp lại liền thu vào tay, cũng ném một cái khác cho Miêu Nghị, Cao Quan còn ném một ngọc điệp sang.
Miêu Nghị tiếp tinh linh và ngọc điệp, Cao Quan nói:
- Đây là tư liệu bối cảnh của ngươi, xem còn có lầm hay không?
Ngay cả thân thế bối cảnh của lão tử cũng tra rồi? Miêu Nghị nghĩ đến cũng có thể, hắn lập tức thi pháp nhìn xem.
Xem phần đầu hắn còn không hiểu, trong nội tâm nói thầm, Hỏa Tu La? Hỏa Tu La là ai? Lão tử trở thành đệ tử Hỏa Tu La.
Sau khi xem nội dung đằng sau liền kinh hãi, từ khi mình trở thành khách khanh trong Chính Khí Môn đến những chuyện sau đó đều có ghi lại. Hắn nhìn thật kỹ, tất cả đều là những việc không ảnh hưởng đến toàn cục, chuyện không có người nào nhận ra không có ghi chép.
Hắn nói thầm chính là Hỏa Tu La, mình cũng không biết sư phụ của mình là ai, tại sao vị này lại biết? Hắn cầm ngọc điệp và hỏi:
- Cao hữu sứ làm sao biết ty chức là đệ tử cách đời của Hỏa Tu La?
- Lúc nhìn ngươi ra tay đã nhìn ra.
Cao Quan chỉ nói một câu đơn giản, hắn hỏi lại:
- Tình huống của ngươi có sai hay không?
Miêu Nghị ấp úng, suy nghĩ có phải vị này thăm dò mình hay không?
Ai ngờ Cao Quan không cho hắn thời gian suy nghĩ, lập tức nói:
- Không nói gì cũng có nghĩa bản sứ tra không sai, sau này ta biết rõ ngươi còn đổi ý, đừng trách bản sứ không khách khí!
Hắn thu ngọc điệp trở lại, đứng dậy đi ra ngoài.
Miêu Nghị á khẩu không trả lời được, đây tính là gì? Chẳng phải cưỡng ép mình trở thành đệ tử Hỏa Tu La? Mấu chốt lão tử còn chẳng biết Hỏa Tu La là rễ hành gì.
Trong thời gian ngắn hắn không nghĩ nhiều, vị này rời đi, hắn phải đi đưa tiễn, hơi giật mình liền chạy theo ra ngoài.
Không có câu khách sáo nào cả, Cao Quan cho người ta cảm giác vĩnh viễn không nhận nhân tình, bỏ qua Miêu Nghị đưa tiễn, cũng không quay đầu nhìn một cái liền dẫn người bay đi.
Miêu Nghị đứng im lặng tại cửa phủ thống lĩnh một lát, Phục Thanh đi tới, truyền âm hỏi:
- Lão Ngũ, không sao chứ?
- Quỷ mới biết, không rõ ra sao cả, Bích Nguyệt bên kia dám làm như vậy chắc là có chút nắm chắc.
Miêu Nghị lắc đầu quay người đi vào.
Sau khi vào trong chính sảnh, Miêu Nghị lấy tinh linh ra cầm trong tay, hắn mỉm cười.
Đúng, chắc là không có việc gì, bằng không Cao Quan sẽ không gọi mình tới giám sát hữu bộ.
Làm hắn buồn bực chính là Hỏa Tu La, hắn nghĩ tới mình tu hành Tinh Hỏa Quyết có liên quan tới chữ ‘ hỏa ’, Cao Quan nói nhìn thấy mình ra tay liền nói là truyền nhân Hỏa Tu La, chẳng lẽ công pháp của mình có quan hệ với Hỏa Tu La? Vậy tại sao nó lại xuất hiện trong Tiểu Thế Giới? Bảo tàng Tinh Linh bộ tộc và nữ tử Phi Thiên có liên quan gì với nhau?
Nghĩ mãi không rõ, cho nên dứt khoát không suy nghĩ, đây không phải chuyện xấu gì, lai lịch của mình vốn nói không rõ ràng, hôm nay Cao Quan định vị mình là đệ tử Hỏa Tu La, vậy mình cứ làm đệ tử Hỏa Tu La đi, một khi có người hỏi, mình cứ nói như thế, cho dù nói ra cũng không quan hệ gì, bởi vì Cao Quan cho rằng như vậy thì mình cần giải thích làm gì?
Có một điểm hắn cần phải làm rõ, Hỏa Tu La là ai?
Hiện tại có nhiều việc hắn không nghĩ nhiều. Nếu như nói chính mình là đệ tử Hỏa Tu La, mình không rõ lai lịch của sư phụ mình. Có phải không phù hợp hay không?
Cao Quan chưa trở về Thủ Thành Cung, cũng không chào hỏi, hắn trực tiếp rời đi. Cũng như lúc hắn đến, lúc đi vội vàng.
Sau khi nhận tin tức từ cửa thành, Bích Nguyệt phu nhân và Miêu Nghị mới biết Cao Quan đã dẫn người đi...
Thiên đình thiên cung!
Địa phương này không phải người nào cũng có thể bước vào, đại đa số mọi người chưa nhìn thấy hoàn cảnh của nó, đây chính là khu vực trong truyền thuyết.
Trong truyền thuyết nơi đây tụ tập tinh hoa của vũ trụ..
Trên thực tế cũng đúng như vậy.
Bốn phía là cảnh sắc hoàn mỹ, mặt trời mặt trăng và ngôi sao đều xuất hiện, chung quanh có không ít thiên binh thiên tướng đóng quân, phiến tinh vực này nghiêm cấm có người tiến vào. Bốn tinh cầu chung quanh chính là đất phong của bốn Thiên Vương.
Cùng thời gian, trên bốn tinh cầu có một đội nhân mã bay ra ngoài, cùng thay ca cho thủ vệ đông, nam, tây, bắc bốn thiên môn.
Canh giữ thiên môn, tu sĩ cầm đao thương đứng trang nghiêm, tu vi thấp nhất cũng là tử giáp thượng tướng nhất tiết. Ánh mắt bọn họ sắc bén dò xét chung quanh.
Lúc này có một thân ảnh đáp xuống bên ngoài Nam Thiên môn. Không phải người khác, chính là Cao Quan.
Đưa lệnh bài, nghiệm minh bản thân, sau khi xác nhận không phải giả mạo Cao Quan mới đi vào trong.
Bên trong đình đài lầu các xảo đoạt thiên công, nếu không mở pháp nhãn sẽ không nhìn thấy tận cùng.
Tất cả kiến trúc trắng noãn như ngọc, lại không phải làm bằng ngọc thạch, mà là vô số chúng sinh nguyện lực trong vũ trụ cấu thành.
Nơi này điêu lan trác phượng trang trí tinh xảo, các loại kỳ hoa dị thảo nở rộ, chim thú quý hiếm tụ tập nơi đây, còn có các đồng tử tu tinh chơi đùa, Cao Quan đi qua, các đồng tử lập tức ẩn nấp vào trong dòng sông, chúng hóa thành thanh liên tỏa ra hương thơm mê người.
Trong cung điện xa hoa này, Thiên Đế yêu thích làm ruộng trồng trọt như phàm nhân, nội tâm nhiều người gào thét, thứ mình không chiếm được, Thiên Đế người ta lại không quan tâm.
Leo lên bậc thang đi vào thiên cung, bên trong có các loại tiên cảnh kỳ cảnh làm người ta theo không kịp, còn có các thiên phi đang du lãm chung quanh.
Mặc dù chức vụ Cao Quan không cao nhưng hắn là cận thần của Thiên Đế, hắn xuất hiện cũng làm các thiên phi chú ý, có người muốn giao hảo với Cao Quan.
Trong thiên cung có nhiều phi tử của Thiên Đế, không có người nào không phải giai nhân tuyệt sắc, nhiều nữ tử như vậy, muốn Thiên Đế ban ân mưa móc là không có khả năng, chỉ sợ đại đa số người muốn Thiên Đế nhớ tên cũng khó, muốn được Thiên Đế sủng ái càng khó.
Không ai đi nhớ kỹ tên của một vạn người, huống chi đối với Thiên Đế thì đây chỉ là một đám nữ tử chơi đùa mà thôi. Với Thiên Đế mà nói, một ngàn phi tử còn không bằng một cận thần bên người, cho nên chỉ có các nữ tử có thân thế tốt mới có cơ hội leo lên cao, xem như trấn an thần tử phía dưới. Một khi muốn có được vị trí cao trong hậu cung, cơ hội tiếp xúc Thiên Đế nhiều, tiếp xúc nhiều sẽ được sủng ái.
Mỹ nhân trên thế gian quá nhiều, Thiên Đế không thiếu mỹ nhân tuyệt sắc hầu hạ, gia thế bối cảnh không tốt, muốn cho Thiên Đế nhớ tới quá khó, đầu tiên phải để Thiên Đế có ấn tượng với tên của mình, nếu Thiên Đế không biết tên phi tử, làm sao được Thiên Đế triệu kiến ban mưa móc?