Đám yêu vương thấy Ưng Vô Địch gật đầu, nói:
- Thống lĩnh, thật là ác dục!
Ưng Vô Địch cầm bình thủy tinh sau đó thi pháp, sau khi xem xét lại đưa tới trước mặt Hoàng Lập Hưng, trầm giọng nói:
- Tang vật ở đây, ngươi còn gì để nói:
Hoàng Lập Hưng lại không phải người ngu, chơi như vậy quá rõ ràng, hắn quát lớn:
- Các ngươi cố ý vu oan hãm hại!
- Ngươi tính là thứ gì, cũng xứng để chúng ta vu oan hãm hại!
Ưng Vô Địch cười lạnh, quay đầu và quát:
- Mang tất cả vật tư nơi này về điều tra, cũng dẫn người đi, phong điếm!
- Ngươi dám!
Hoàng Lập Hưng tức giận chỉ vào Ưng Vô Địch, mi tâm xuất hiện Kim Liên lục phẩm, tu vi cao hơn Ưng Vô Địch hai cấp bậc.
Đôi mắt ưng của Ưng Vô Địch mang theo sát khí, hắn quát:
- Lá gan của ngươi không nhỏ, lại dám đối kháng thiên binh thiên tướng, còn muốn ra tay với ta trước mặt nhiều người?
Vừa nghe lời này, sắc mặt Hoàng Lập Hưng run rẩy, hắn không gánh nổi tội danh này, bằng không có lý cũng thành vô lý, có chút quy tắc trò chơi phải tuân thủ, những thiên binh thiên tướng đại biểu cho Thiên đình, đám đối kháng trước mặt người khác chính là xem thường thiên uy.
Hắn buông tay, Ưng Vô Địch lại ra tay, có thể nói lập tức ra tay ngay sau đó, Hoàng Lập Hưng kinh hãi, vô ý thức muốn ngăn cản nhưng phát hiện tu vi Kim Liên lục phẩm của mình không có tốc độ nhanh bằng đối phương tu vi Kim Liên tứ phẩm, càng đừng nói ở khoảng cách gần và không phòng bị.
Chẳng những hắn cảm nhận tốc độ cực nhanh của Ưng Vô Địch, hắn còn cảm giác được trảo công sắc bén.
Hai tay hắn đau đớn, Hoàng Lập Hưng hét thảm thiết.
Hai tay của hắn bị trảo công đánh huyết nhục mơ hồ, hai vai của hắn bị Ưng Vô Địch xé rách.
Sau khi tấn công, Ưng Vô Địch thu tay lại, trên móng vuốt của hắn là huyết nhục và xương cốt bị bóp thành bụi phấn.
Hoàng Lập Hưng không dám phản kháng, hắn cố nén đau đớn, hắn lại nhìn thấy có vài đao thương đặt lên cổ mình, Khốn Tiên Thằng trói hắn lại, có người trực tiếp ra tay phong ấn tu vi của hắn, lại bị người ta đá một cước lăn lộn dưới đất, hắn bị mấy người khác đánh tơi bời, tiếng xương cốt vỡ vụn vang vọng khắp cửa hàng.
- Được rồi, đừng đánh chết!
Ưng Vô Địch lên tiếng ngăn cản.
Một đám thiên binh thiên tướng lại càn rỡ, bọn chúng thu thập nhẫn trữ vật, vòng tay trữ vật trên người bọn họ, sau đó phong ấn tu vi và ném vào trong thú nang.
Ngay sau đó các loại linh thảo và tiên thảo trong cửa hàng bị thu sạch sẽ, đồ vật đáng giá bị cướp sạch không còn.
Đám người xem bên ngoài tránh ra, Ưng Vô Địch dẫn người rời khỏi cửa hàng, lại có thủ hạ đóng một cây cột đá trước cửa hàng và thi pháp vào cây cột, trên cây cột xuất hiện chữ ‘ phong ’ màu đỏ bắt mắt.
Ưng Vô Địch nhìn chung quanh, vung tay dẫn người đi tới cửa hàng tiếp theo.
Cửa hàng Thất Tình!
Khu thành tây, Từ Đường Nhiên mặc tử giáp thượng tướng ngẩng đầu nhìn lên chiêu bài cửa hàng, hắn còn tươi cười giả tạo, hắn ưa làm chuyện này, vung tay lên, quát lớn:
- Tìm kiếm cho ta!
Đội ngũ sau lưng tiến vào trong cửa hàng, một đám người trực tiếp đập phá, bên trong có tiếng gào khóc thảm thiết, từng khách hàng sợ hãi chạy ra ngoài.
Từ Đường Nhiên khí vũ hiên ngang đi vào trong cửa hàng, cảm thấy có cảm giác thành tựu.
Chưởng quầy Diệp Tầm Cao cả kinh đi ra, hắn quát lớn:
- Từ Đường Nhiên, ngươi làm gì?
Từ Đường Nhiên chỉ cười lạnh, nói:
- Bổn thống lĩnh nhận được thông báo, nói cửa hàng của ngươi cất giữ hàng cấm của Thiên đình, cho nên tới đây điều tra.
Diệp Tầm Cao biết đây chỉ là chuyện giả dối, nói rõ có người trả thù, cười lạnh nói:
- Muốn gán tội cho người khác sợ gì không có lý do, ngươi nghe kỹ cho ta, các ngươi sẽ trả giá thật nhiều vì hành động hôm nay.
Quay đầu lại quát lớn:
- Đừng nhúc nhích, cứ để chúng tìm.
Hắn cũng biết hậu quả đối kháng thiên binh thiên trước mặt mọi người, có lý cũng thành vô lý.
Từ Đường Nhiên cười ha ha, hắn sẽ không khách khí, hắn trực tiếp đạp văng một cửa tủ, ở trước mắt bao người cầm ra một bình thủy tinh lớn như quả đấm, bên trong có chất lỏng màu đen, làm bộ thi pháp kiểm tra, lại đưa tới trước mặt Diệp Tầm Cao, hỏi:
- Đây là vật gì?
Lông mi Diệp Tầm Cao nhảy một cái, mặt không biểu tình nói:
- Không biết!
Từ Đường Nhiên lại trở mặt, hắn quát:
- Dám tư tàng ‘ ác dục ’, người đâu! Kiểm tra, phong điếm, mang tất cả nghi phạm trở về.
Diệp Tầm Cao không phản kháng, trơ mắt nhìn một cái Khổn Tiên Thằng trói lên người, cũng nhìn mình bị phong ấn tu vi, hắn nghiến răng nghiến lợi nói:
- Dám dùng thủ đoạn này để vu oan hãm hại, ta muốn xem các ngươi khóc như thế nào.
- Còn dám mạnh miệng!
Từ Đường Nhiên quay người đánh một quyền.
Phanh!
Miệng Diệp Tầm Cao huyết nhục mơ hồ, máu tươi hòa với răng nát vụn bay ra ngoài, thân thể cũng bay đi đụng nát cái bàn, đầu óc choáng váng.
- Đừng đánh chết!
Từ Đường Nhiên phất tay nói một câu, lập tức có mấy người lao tới đánh Diệp Tầm Cao, đánh hắn kêu rên thảm thiết.
Không có biện pháp, đây chính là kẻ mà Ngưu đại thống lĩnh ra lệnh chiếu cố đặc biệt.
Rất nhanh, cả cửa hàng Thất Tình bị niêm phong, Từ Đường Nhiên gác tay đứng nhìn cửa hàng bị phong ấn, ánh mắt kiêu ngạo đảo qua đám người chung quanh, nhìn thấy bọn chúng hoảng sợ tránh né ánh mắt của mình, trong nội tâm sảng khoái khó nói thành lời.
Không nói hậu quả của việc này thế nào, nhìn thấy những cửa hàng có bối cảnh cường đại không thèm nhìn mình, mình còn phải khách khí với người ta, chưa bao giờ thống khoái như hôm nay, muốn đánh thì đánh, muốn nện thì nện, mặc kệ ngươi có bối cảnh hay chỗ dựa gì, tất cả đều phải cúi đầu xuống!
Xả được ác khí trong lòng, tìm đủ cảm giác thành tựu, Từ Đường Nhiên vung tay mang người đi tới cửa hàng tiếp theo.
Tiệm tạp hóa Chính Khí! Một đám thiên binh thiên tướng vây quanh nơi đây, đám người đang giao dịch bên trong bị đuổi ra ngoài, cả đám thiên binh thiên tướng tiến vào bắt người.
Ngọc Hư chân nhân tọa trấn nơi đây cả kinh, hắn vừa đi xuống đã bị đao thương gác lên cổ, hắn nhìn chung quanh và hỏi:
- Chư vị thiên quan, có ý gì?
Lĩnh đội đi tới, cười nói:
- Chân nhân chớ sợ! Nhận được thông báo, các cửa hàng thương hội Thiên phố cấu kết với nhau chuẩn bị mưu phản, có thông báo nói tiệm tạp hóa Chính Khí cũng liên lụy vào, đang mang trọng đại, Đại thống lĩnh nghiêm chỉ điều tra! Đại thống lĩnh cố ý bảo ta nói với chân nhân một tiếng, thỉnh chân nhân phối hợp điều tra, sẽ không có việc gì.
Mưu phản? Nói đùa gì vậy? Ngọc Hư chân nhân im lặng, hắn cũng biết tình huống của Miêu Nghị gần đây có chút không ổn, cũng biết thương hội đang cấu kết đả kích Miêu Nghị, Miêu Nghị nói không có việc gì, chắc hẳn Miêu Nghị cũng không xằng bậy với đối phương, nhưng vì cái gì Bảo Liên lại không truyền ra chút tiếng gió nào?
- Mọi người không nên lộn xộn, phối hợp!
Ngọc Hư chân nhân nói với người chung quanh.
Rất nhanh có người đi lên, trực tiếp động thủ phong tu vi của bọn họ, vơ vét nhẫn trữ vật và vòng tay trữ vật không còn, tất cả mọi người không ai chạy thoát, đều bị bắt đi, tiệm tạp hóa Chính Khí cũng bị cướp sạch không còn, cửa hàng cũng bị niêm phong...