Chờ khi tiệc mừng công bắt đầu, vườn hoa bày đầy mấy bàn. Nhị tổng quản chủ trì tuyên bố mấy câu mào đầu, mọi người cụng ly khua chén, luân phiên kính rượu cho ba vị công thần. Các vũ cơ của Thiên Hương lâu nhiệt tình nhảy múa trên vũ đài.
Đến lượt Tuyết Linh Lung lên sân, Từ Đường Nhiên cầm ly rượu nheo mắt, từ từ nhấp ngụm rượu. Đôi mắt nhìn Tuyết Linh Lung chằm chằm đầy khát khao, nhếch môi cười kỳ dị.
Tan cuộc, Hoàng Phủ Quân Nhu lướt qua Miêu Nghị, thầm truyền âm:
- Ta đi về trước, khi nào đến thì nói một tiếng, ta đóng phòng hộ trận.
Khóe môi Miêu Nghị co giật, đây là muốn hắn đêm khuya trèo tường.
Người đã giải tán mà Miêu Nghị còn đứng bên ngoài Thủ Thành cung chưa chịu về, Ưng Vô Địch hỏi:
- Sao vậy thống lĩnh?
Miêu Nghị nói:
- Các ngươi đi về trước, ta còn có chút việc.
Ưng Vô Địch không hỏi nhiều, cùng đám người Phục Thanh đi về trước.
Miêu Nghị chọn đại một gian trà lâu trong Thiên Nhai, đòi một phòng đơn, dịch dung xong ném chút tinh tệ trên bàn rồi lại rời đi.
Miêu Nghị đến bên ngoài Quần Anh hội quán, thừa dịp không ai chú ý thì lắc mình trèo tường vào, đến hậu viện. Miêu Nghị làm theo chỉ dẫn trước đó của Hoàng Phủ Quân Nhu né tránh tai mắt xông vào lầu các.
***
Thủ Thành cung, nhóm Thiên Hương Lâu dọn dẹp đồ đạc, lĩnh tiền thù lao và tiền thưởng xong rời đi.
Mới đi nửa đường, ngay lối rẽ đột nhiên có người ngăn cản long câu kéo xe ngựa.
Từ ma ma vén màn xe thò đầu ra nhìn:
- Có chuyện gì?
Từ ma ma sửng sốt, thiên tướng Lý Thường Tại phủ thống lĩnh khu tây thành dẫn theo một đám người chặn. Từ ma ma lập tức nhận ra không đúng, bình thường không có ai trong Thiên Nhai chặn đường bọn họ.
Từ ma ma nhanh chóng nhảy xuống xe, ngúng nguẩy vòng eo đi qua:
- A, ra là Lý tướng quân.
Từ ma ma cười toe toét mặt đầy nếp nhăn, vung khăn tay:
- Trễ vậy mà Lý tướng quân còn tự mình đi ra tuần thị, thật là vất vả! Đây là chút tấm lòng, Lý tướng quân kiếm một chỗ nghỉ chân uống nước trà.
Từ ma ma nhét một trữ vật giới chỉ vào người Lý Thường Tại.
Lý Thường Tại giơ tay đẩy ra, đi tới cạnh xe ngựa vén rèm lên nhìn vào trong, thấy Tuyết Linh Lung yểu điệu yên lặng ngồi bên trong thì nở nụ cười quái dị.
Lý Thường Tại buông rèm xuống, xoay người cười nói với Từ ma ma:
- Từ ma ma, vừa rồi thống lĩnh đại nhân xem đầu bài Thiên Hương Lâu ca múa trong Thủ Thành cung thì rất là thích, đặc biệt sai ta đến mời Tuyết Linh Lung đơn độc hát.
Lý Thường Tại vung tay, hai thiên binh nhảy lên xe ngựa, đẩy xa phu một cái, bắt buộc xa phu điều khiển xe ngựa rời khỏi đoàn người quẹo hướng phủ thống lĩnh khu tây thành.
Từ ma ma sốt ruột chạy theo nhưng bị hai hàng thiên binh thiên tướng bảo vệ xe ngựa chĩa đao thương vào, làm nàng không dám đến gần xe ngựa.
Từ ma ma đành chạy lại kéo tay Lý Thường Tại van xin:
- Lý tướng quân, sắc trời đã tối, thật sự không tiện quấy rầy thống lĩnh đại nhân. Hay để ngày mai đi?
Lý Thường Tại khoanh tay đi lạnh lùng hất tay Từ ma ma ra, cười nói:
- Không quấy rầy, cần thống lĩnh đại nhân có nhã hứng thì tốt rồi.
- Vậy ta chuẩn bị nhạc sư đi cùng!
Từ ma ma vội phất tay với đám người ngơ ngác đứng đằng sau:
- Còn ngây ra đó làm gì! Thống lĩnh đại nhân muốn thưởng thức ca múa, sao không mau đi theo!
- Không cần!
Lý Thường Tại quát ngăn lại:
- Thống lĩnh đại nhân muốn nghe hát đơn, mời Từ ma ma về đi, chờ lát nữa không thiếu tiền cho ma ma.
Lý Thường Tại nghiêng đầu ra hiệu, có mấy người vọt tới ngăn cản Từ ma ma muốn theo cùng.
Người đi đường thấy cảnh này không biết xảy ra chuyện gì, dù biết cũng không ai dám xen vào, không khác gì chán sống.
Nhìn Tuyết Linh Lung ngồi trong xe bị trực tiếp mang đi, Từ ma ma sốt ruột giậm chân. Cái này không phải về tiền, Từ ma ma lăn lộn trong chốn nhục dục lâu năm, hiểu ngay thống lĩnh đại nhân muốn bá vương ngạnh thượng cung, tối nay chắc chắn muốn hái đóa hoa tươi đầu bài của Thiên Hương Lâu.
Làm sao bây giờ?
Tuyết Linh Lung có liên quan chiêu bài của Thiên Hương Lâu, nói khó nghe là một khi Thiên Hương Lâu không có Tuyết Linh Lung thì sẽ rớt xuống thành nghệ quán hạng bán, không thể nào biểu diễn giá trên trời nữa. Cả đám Thiên Hương Lâu há mỏ chờ Tuyết Linh Lung cho cơm ăn.
Từ ma ma không ngốc, Từ Đường Nhiên thống lĩnh khu tây thành ngày xưa tuyệt đối không dám nhúng chàm Tuyết Linh Lung, hôm nay đột nhiên mạnh mẽ như vậy, phái người cướp người đi ngay giữa đường tỏ rõ là ỷ vào Thiên Đế mở miệng vàng, mang đại công về. Lúc này không ai vì một con hát mà khó xử công thần Thiên Đế ngự phong, làm Từ Đường Nhiên mất mặt. Dư uy miệng vàng của Thiên Đế còn đó, ngủ một con hát có đáng gì? Nói khó nghe là coi như luận công ban thướng thì Hoàng Phủ Quân Nhu muốn cản cũng không được, chẳng lẽ nàng dám cứng rắn xông vào phủ thống lĩnh khu tây thành sao?
Hoàng Phủ Quân Nhu dù sao không phải viên chức, tự tiện xông vào phủ thống lĩnh là hành động xúc phạm thiên quy. Dù Hoàng Phủ Quân Nhu có bối cảnh quan hệ đến mấy cũng không thể đối nghịch với luật trời được, có mời nàng đến, Từ Đường Nhiên quyết không gặp mặt thì nàng cũng đành chịu thua.
Ai chẳng biết Hoàng Phủ Quân Nhu bảo vệ Tuyết Linh Lung, Từ Đường Nhiên dám đụng vào nàng tức là không ngán bên Hoàng Phủ Quân Nhu.
Từ ma ma bất đắc dĩ, trừ tìm Hoàng Phủ Quân Nhu hỗ trợ ra đã không cách nào tìm người khác được. Từ ma ma quen Nhị tổng quản Thủ Thành cung, nhưng nàng xoay vần giữa các quan to quý nhân nhiều năm, nàng hiểu rất rõ suy nghĩ của đám người này. Vẫn câu cũ, công thần được Thiên Đế chính miệng phong muốn ngủ một con hát, tuy Nhị tổng quản cũng là nữ nhân nhưng nàng sẽ mắt mở mắt nhắm.
Đành chữa ngựa chết như ngựa sống, Từ ma ma móc tinh linh ra liên lạc khẩn cấp với Hoàng Phủ Quân Nhu, hy vọng nàng sẽ có cách.
Lúc này Hoàng Phủ Quân Nhu đang tình chàng ý thiếp kiều diễm. Nàng kêu Miêu Nghị đến gấp cũng chẳng có việc gì, chỉ ăn rồi ghiền, trái tim cô đơn mong được ân ái với tình lang.
Miêu Nghị đã bị Hoàng Phủ Quân Nhu làm sợ, đụng phải loại nữ nhân bám chặt không tha thế này không sợ cũng không được. Nếu chỉ đơn độc một mình thì không sao, quan trọng là hắn đã có gia đình.
Nhưng cô nam quả nữ chung một phòng, Hoàng Phủ Quân Nhu cố ý dụ dỗ cộng thêm vóc dáng, nhan sắc của nàng hấp dẫn được Miêu Nghị. Huống chi hắn đã ăn chay trăm năm, không kiềm được bị khiêu khích cuối cùng hai người lăn giường.
Hai thân thể trần truồng, tên đã trên dây, Miêu Nghị đang định cưỡi ngựa rong ruổi thì có tin nhắn quấy nhiễu. Hoàng Phủ Quân Nhu tức giận, không ai biết phá hỏng việc tốt của nàng. Hoàng Phủ Quân Nhu thi pháp điều tra trữ vật thủ trạc, thấy là tin nhắn của Từ ma ma.
Hoàng Phủ Quân Nhu biết nếu không có chuyện gấp thì Từ ma ma tuyệt đối không quấy nhiễu nàng nghỉ ngơi trong đêm khuya.
Hoàng Phủ Quân Nhu đành miễn cưỡng đẩy Miêu Nghị ra, móc tinh linh ra xem, sau khi tìm hiểu rõ sự việc thì giật nảy mình.