Âu Dương Lang thử hỏi:
- Phu nhân, không biết xảy ra chuyện gì?
Vân Tri Thu nhìn hai nàng, nói:
- Nam nhân của chúng ta bị hồ ly tinh câu âẫn chạy đi, nhà này sắp tan rã rồi, các ngươi nói chuyện gì?
Chúng nữ hai mặt nhìn nhau, hai nữ không khóc được nữa. Âu Dương Huyên cũng hỏi:
- Ý phu nhân là, đại nhân ở bên ngoài có người khác?
- Ngươi cứ nói đi?
Vân Tri Thu bình tĩnh nhìn hai nàng, nói:
- Ta nói hai tỷ muội các ngươi xảy ra chuyện gì? Tại sao không dám bước ra khỏi cửa? Hai tỷ muội các ngươi chiếm nhiều ưu thế như vậy, lại không thu được tâm của đại nhân, ta nói các ngươi trước kia có để quan tâm phu quân hay không?
Lời này làm hai nàng u oán, trong nội tâm không phục, đại nhân mới đụng chúng ta mấy lần, số lần gặp mặt có thể đếm trên đầu ngón tay, chúng ta có biện pháp nào?
- Còn bốn người các ngươi nữa.
Vân Tri Thu chỉ ‘ Cầm Kỳ Thư Họa ’, hỏi:
- Các ngươi thành thật khai báo, đại nhân có thu các ngươi làm thiếp không?
Bốn nàng đỏ mặt, đầu vùi xuống ngực, trong nội tâm nói thầm, đại nhân không có thời gian cho hai vị phu nhân. Làm sao có thời giờ đụng chúng ta.
Nội tâm các nàng cũng u oán, không dám nói lời nào.
- Ngẩng đầu lên.
Vân Tri Thu vỗ bàn.
- Đã gả vào cửa còn e lệ cái gì, ta hỏi các ngươi chẳng lẽ không nghe thấy?
Bốn nữ ngẩng đầu lên, bọn họ nói nhỏ như muỗi kêu.
- Không có!
Vân Tri Thu lập tức hỏi Âu Dương tỷ muội, nói:
- Chẳng phải bốn nha đầu này không phải thị tỳ hồi môn của các ngươi sao?
Âu Dương Lang gật đầu nói:
- Là nha đầu thị tỳ, nhưng... Đại nhân rất ít tới đây.
- Đó là các ngươi vô dụng, đừng đổ lên người kẻ khác.
Vân Tri Thu vỗ bàn trà đứng lên, nói:
- Mất mặt.... Hai người tỷ muội và bốn nha đầu thị tỳ nhưng không thu được tâm của đại nhân, một đám nữ nhân trong nhà không thắng được hồ ly tinh, ngươi nói các ngươi đang làm cái gì? Có phải ngại trong nhà ít người, còn muốn có thêm mấy tỷ muội đúng không?
Chúng nữ cùng cúi đầu, không ngẩng đầu lên nổi, bởi vì không biết nên nói cái gì.
Vân Tri Thu lại nói:
- Ta đã quyết định mang tỷ muội các ngươi đến bên cạnh đại nhan, ta cũng không tin, một đám nữ nhân còn không đấu lại một con hồ ly tinh! Đúng rồi, ta cũng không miễn cưỡng các ngươi, các ngươi có nguyện đi theo ta?
Âu Dương tỷ muội tự nhiên cầu còn không được có thể đi tới bên cạnh Miêu Nghị còn tốt hơn sống mà nhìn sắc mặt người khác, cũng không dám bước ra khỏi cửa.
Vân Tri Thu không thuận theo, nói:
- Đừng cúi đầu xuống, ta nhìn không hiểu, có nguyện ý đi hay không, nói cho rõ ràng.
- Nguyện theo phu nhân!
Hai nữ vội vàng đáp ứng.
- Vậy thì đừng lề mề, thu thập đồ vật rồi đi theo ta! Trong nửa canh giờ tới chính điện gặp ta!
Vân Tri Thu dứt lời đứng dậy rời đi.
Mấy người bọn họ nhanh chóng đưa tiễn, mắt nhìn Vân Tri Thu bay lên không trung, bốn thị nữ hưng phấn, Tri Cầm nói:
- Tiểu thư, đi bên cạnh đại nhân mới tốt, cũng không cần nhìn sắc mặt Tử Vi Cung.
Tri Thư nói:
- Chúng ta nhanh thu dọn đồ đạc, mang theo đồ vật quen dùng.
Mấy người cùng chạy rộn, đồ vật cần dùng đều thu đi, không dám chậm trễ thời gian, bọn họ cùng theo hai tỷ muội đi gặp Vân Tri Thu.
Vân Tri Thu nhanh chóng đi vào kiệu, thợ mộc và thợ đá dẫn theo chúng nữ bay lên trời, nhanh chóng bay lên không trung.
Cũng không phải đi Đại Thế Giới, mà là đi Tinh Túc Hải Đông Túc Tinh Cung, đông phương túc chủ Hùng Uy nghe báo liền đi ra gặp mặt, vừa thấy mặt liền cười nói chào hỏi:
- Đệ muội đại giá quang lâm, không thể tiếp đón từ xa! Ồ! Ngũ đệ không có tới?
Hắn nhìn đoàn người tới đây, không nhìn thấy Miêu Nghị, chỉ gặp Âu Dương tỷ muội đi theo, sững sờ sau đó chắp tay nói:
- Lang Huyên hai vị đệ muội cũng tới, đúng là khách quý ít gặp.
Âu Dương tỷ muội lúc này hành lễ:
- Bái kiến đại ca!
Hai người tự nhiên cũng gọi theo Miêu Nghị.
Hai người cho rằng Miêu Nghị đang ở đây, lại nghe Hùng Uy nói tgif biết Miêu Nghị không ở nơi này, cũng không biết Vân Tri Thu mang các nàng tới đây là có ý gì.
Vân Tri Thu chui ra khỏi kiệu và và hành lễ.
- Uy ca, ta không nói lời khách sáo, làm phiền thỉnh nhị ca, tam ca và tứ ca đến một chuyến, muội tử có việc thương lượng với bốn ca ca.
Lại truyền âm một câu:
- Có quan hệ đến Đại Thế Giới!
Hùng Uy rung động, lập tức phân phó hai thủ hạ.
- Kim Quang, Ngân Quang, các ngươi đi một chuyến, mời lão nhị, lão tam và lão tứ tới đây, nói đệ muội có việc cần gặp, bảo bọn họ nhanh một chút.
- Vâng!
Kim Quang, Ngân Quang bay lên không trung.
- Đệ muội, mời vào trong!
Hùng Uy mời.
Vân Tri Thu khoát tay, nói:
- Một đám nữ quyến, có nhiều bất tiện, cứ tìm nơi đặt chân đi, chờ nhị ca, tam ca, tứ ca đến gặp cũng không muộn.
- Cũng tốt!
Hùng Uy gật gật đầu, quay đầu lại nói:
- Người tới!
Lúc này có người nhanh chóng dẫn bọn họ vào đình viện.
Đêm đó, Phục Thanh, Ưng Vô Địch và Hồng Thiên ba người đều vội vàng chạy tới. Mấy người chờ mong chuyện Đại Thế Giới đã lâu, lúc này nghe tin tức liền chạy vội tới nơi này.
Vì tránh hiềm nghi, đêm hôm khuya khoắt, Vân Tri Thu một nữ nhân cũng không tiện ở chung một phòng với đám nam nhân, nàng ngồi trong đình viện thắp đèn lồng dâng trà nước truyền âm với nhau.
Vân Tri Thu đi thẳng vào vấn đề, nói:
- Ngưu Nhị đã đứng vững gót chân tại Đại Thế Giới, cũng bò lên vị trí thống lĩnh khu đông Thiên Nguyên tinh tại Đại Thế Giới.
Tứ phương túc chủ nghe vậy nhìn nhau, bọn họ vui mừng lẫn sợ hãi, đối phương đã có thể nói việc này, như vậy sẽ có lời khác.
Phục Thanh hỏi:
- Đệ muội! Không biết lão ngũ là có ý gì?
Vân Tri Thu nói:
- Trước kia Ngưu Nhị đoạt vị thân chịu trọng thương, suýt nữa mát cái mạng, hơn sáu mươi tu sĩ Kim Liên của Thiên phố ra ngoài làm nhiệm vụ, cuối cùng còn bốn người quay về. Ngưu Nhị may mắn không chết, hắn nhặt được cái mạng từ trong tay tu sĩ Kim Liên lục phẩm cho nên mới lên làm thống lĩnh khu đông, việc này các ca ca sang sẽ nghe thấy.
Tứ phương túc chủ hít sâu một hơi, hơn sáu mươi tu sĩ Kim Liên đi nhưng chỉ còn bốn người quay về, nhặt được cái mạng trong tay tu sĩ Kim Liên lục phẩm.
Hùng Uy thở dài:
- Lão ngũ chịu khổ!
Vân Tri Thu:
- Bởi vì tu sĩ Kim Liên của khu đông chết hết, Thiên đình vốn muốn an bài người lấp vào, Ngưu Nhị nhớ tới mấy huynh trưởng, cũng trả cái giá lớn câu thông với thủ trưởng đạt được quyền đề bạt người mình, trước mắt khu đông trống hai phó thống lĩnh, sáu thiên tướng, hai mươi bốn vị trí bách phu trưởng, là vị trí của ba mươi hai tu sĩ Kim Liên, Ngưu Nhị thừa nhận áp lực chiếm vị trí cho mình, toàn bộ lưu cho mấy vị ca ca. Cũng bởi vì như thế nên hắn không thể về đây, nếu không hắn vừa đi, không chừng cấp trên sẽ bố trí nhân thủ xuống, cho nên muội tử phải tới đây một chuyến, hỏi ý các vị ca ca một chút, có nguyện ý đi trợ giúp một tay hay không, nếu nguyện đi thì chọn ra ba mươi hai người, nếu không nguyện đi xem như ta chưa nói gì.