Rất nhanh, Tần Vi Vi và Dương Khánh cũng đi vào cung điện.
Trên kim tháp, Vân Tri Thu bảo người khác lui ra, nàng buông uy nghi đi tới kéo tay Tần Vi Vi, nói:
- Muội tử, cùng ngồi đi.
Tần Vi Vi không dám bình khởi bình tọa với nàng, lập tức cự tuyệt.
Vân Tri Thu cũng không miễn cưỡng, nàng xuất hai nhẫn trữ vật ra, phân biệt cho hai người, nói:
- Muội tử, đây là lễ vật phu quân phân phó ta mang cho hai người, dặn dò ta phải giao cho các ngươi, nói nếu thiếu một viên sẽ hỏi tội ta, các ngươi nên kiểm rõ ràng, bằng không hắn hỏi tới, ta không có biện pháp báo cáo.
Trên thực tế Miêu Nghị chưa từng nói qua lời này, hắn giao chuyện nhà cho nàng quyết định.
Dương Khánh và Tần Vi Vi nhìn đồ vật bên trong, chấn động, chưa ăn qua thịt heo cũng thấy heo chạy, bỗng nhiên Dương Khánh ngẩng đầu nói:
- Quân sử, đây... Đây là...
Cảm thấy khó tin.
Vân Tri Thu khẽ gật đầu, nói:
- Là vật kia, một người một ngàn vạn viên, đủ trợ giúp hai người đột phá Kim Tiên, hai người các ngươi xem có thiếu hay không?
Không cần kiểm kê, xem số lượng cũng không ít chút nào, Dương Khánh vẫn khiếp sợ, chắp tay nói:
- Quân sử, ty chức không thể không hỏi một câu, tại sao Miêu đại nhân có nhiều thứ này thế?
Vân Tri Thu lắc đầu:
- Việc này quan hệ trọng đại, nhiều lời vô ích, nhìn thấy thứ này chắc hẳn các ngươi cũng hiểu vì sao đại nhân trường kỳ không gặp các ngươi, nói cho cùng đều vì tiền đồ cái nhà này mà mai danh ẩn tích. Thứ này đại nhân chưa từng cho Lang Lang và Huyên Huyên viên nào, chỉ vì thân phận bối cảnh các nàng mẫn cảm, một khi chúng ta bị phát hiện, chắc hẳn Dương tổng quản biết hậu quả là gì, đây là mạng sống của toàn gia chúng ta đấy.
Nói xong lại cầm tay Tần Vi Vi, nói:
- Muội tử, đại nhân lâu ngày không gặp ngươi cũng không phải vắng vẻ ngươi, mà là có chuyện trọng đại không thể phân tâm, ta và đại nhân không phải đi phong hoa tuyết nguyệt này nọ, mà là đang hiệp trợ đại nhân làm việc, bảo ngươi tọa trấn Ngọc Đô Phong là đại nhân tín nhiệm, ngươi phải chống đỡ giúp đại nhân, không cần làm gì lớn, chỉ cần chống đỡ, chỉ cần chống đỡ mấy trăm năm, chờ thực lực đại nhân tăng lên, cả Tiểu Thế Giới này sẽ do nhà chúng ta nói tính toán, lục thánh cũng đứng sang một bên.
Lời này thật sự là nghe lại để cho người hãi hùng khiếp vía, sáu Thánh Đô được đứng sang bên cạnh!
Lúc trước chưa chắc phụ nữ Dương Khánh sẽ tin lời này, thế nhưng trên tay có rất nhiều Tiên Nguyên đan chính là chứng cớ, nhiều Tiên Nguyên đan như vậy, chỉ sợ lục thánh cũng không cầm ra được.
Nội tâm Dương Khánh có nghi ngờ trùng trùng điệp điệp, nghi hoặc Miêu Nghị làm gì mà tìm được nhiều Tiên Nguyên đan như thế, lại thấy Vân Tri Thu mỉm cười nói với hắn:
- Dương tổng quản, ta nghe nói ngươi đi lại rất gần với Hồng Trần tiên tử?
Dương Khánh rùng mình, biết rõ hành động của mình không giấu diếm được ánh mắt của nàng, bị xem thấu nên xấu hổ.
- Trao đổi qua mấy lần.
- Chỉ trao đổi sao?
Vân Tri Thu lông mày kẻ đen lựa chọn, cười ha hả nói:
- Lòng thích cái đẹp mọi người đều có, Hồng Trần tiên tử chính là tuyệt sắc hiếm có, Dương tổng quản ưa thích cũng là chuyện bình thường. Tuy Dương tổng quản làm người thông minh, Hồng Trần tiên tử là đệ tử Mục Phàm Quân, không nên mang Tiên Nguyên đan đi chiếm niềm vui của Hồng Trần tiên tử nha, nếu không chính là cầm mạng của ta và Tần Vi Vi ra đùa đấy! Một khi chuyện này bị phát hiện, Mục Phàm Quân sẽ đuổi tận giết tuyệt, Mục Phàm Quân cũng không đồng ý để ngươi và Hồng Trần tiên tử ở chung một chỗ, Dương tổng quản nghĩ lại cho kỹ.
Tần Vi Vị gánh áp lực Ngọc Đô Phong rất nặng nề, nghe xong cũng ngạc nhiên nhìn Dương Khánh, thì ra nghĩa phụ vừa ý Hồng Trần tiên tử, ánh mắt thật cao, người lại xinh đẹp, thân phận địa vị lại cao, tỷ tỷ nói không phải không có đạo lý, nghĩa phụ làm như vậy thật không thích hợp, sẽ mang tới phiền toái cho phu quân, cũng làm nàng sầu lo.
Bị người ta xuyên phá việc trong lòng, mặt già Dương Khánh đỏ lên, xấu hổ chắp tay nói:
- Quân sử yên tâm. Dương Khánh chỉ ngưỡng mộ dung nhan tiên tử, nhưng cũng biết nặng nhẹ, quả quyết sẽ không vì tư tình nữ nhi mà làm hỏng việc.
Vân Tri Thu gật đầu:
- Ta cũng tin tưởng tổng quản có thể phân rõ nặng nhẹ, nếu không cũng không nói trắng ra với tổng quản, chỉ muốn nhắc nhở tổng quản một câu, chỉ cần phu quân ta cùng Vi Vi muội tử trở thành chí tôn của Tiểu Thế Giới, bằng quan hệ giữa tổng quản và muội tử, đại nhân sẽ không bạc đãi ngươi đâu, đến lúc đó bằng địa vị thần nhân của phu quân, Hồng Trần tiên tử không thể trốn khỏi bàn tay tổng quản. Tổng quản muốn giai nhân tuyệt sắc dễ dàng, nếu có người dám đoạt với tổng quản, ta và Vi Vi muội tử sẽ không đáp ứng!
Vỗ vỗ bàn tay Tần Vi Vi.
- Muội tử, ngươi xem tỷ tỷ nói đúng hay không?
Nói chuyện này trước mặt con gái mình. Dương Khánh xấu hổ.
Nhìn thấy Dương Khánh xấu hổ như vậy. Tần Vi Vi cũng nén cười, gật đầu nói:
- Đều do nghĩa phụ làm chủ!
- Quân sử nói, Dương Khánh ghi nhớ, mong quân sử khẩu hạ lưu tình. Bằng không Dương Khánh vô cùng xấu hổ!
Dương Khánh quay đầu chắp tay, không dám nhìn thẳng, xấu hổ không chịu nổi.
Vân Tri Thu cười nói:
- Dương tổng quản là người thông minh, cũng biết nên làm cái gì. Vi Vi muội tử tuổi trẻ tọa trấn Ngọc Đô Phong kinh nghiệm chưa đủ, ngươi làm nghĩa phụ không thể không quan tâm tới, cần phải tận tâm hiệp trợ.
- Đại ân của quân sử, Dương Khánh tuân mệnh!
Dương Khánh đáp ứng.
Việc này trôi qua, Vân Tri Thu lại hỏi:
- Lần này ta quay về nghe nói Lan Hầu đánh nhau với Nguyệt Hành Cung Trương Thiên Tiếu?
Dương Khánh hồi bẩm:
- Việc này ty chức đã điều tra, hai người đánh đập tàn nhẫn không phải một hai lần, đều bởi vì hai người có thù xưa, hai người này vốn là phu thê.
Vân Tri Thu kinh ngạc, nói:
- Xảy ra chuyện gì?
Dương Khánh lắc đầu thở dài:
- Việc này phải nói đời trước của hai người, trước kia Trương gia và Lan gia có thù hận, về sau Trương gia huyết tẩy Lan gia, Lan Hầu là người duy nhất của Lan gia tránh được một kiếp, về sau Lan Hầu trăm phương ngàn kế báo thù, cũng không từ thủ đoạn nào, hắn mai danh ẩn tích theo đuổi con gái Trương gia, chính là Trương Thiên Tiếu, vào đêm đại hôn, Lan Hầu thừa dịp cao thấp Trương gia buông lỏng thống hạ sát thủ, huyết tẩy cả nhà Trương gia, hắn cũng không làm tuyệt, cũng thả thê tử tân hôn Trương Thiên Tiếu một con ngựa. Sau đó Lan Hầu cũng đi báo thù Trương Thiên Tiếu, đây là lý do thù hận giữa hai người kéo dài tới hôm nay.
- Thì ra là thế, là đôi oan gia!
Vân Tri Thu nghe xong cũng cảm khái, quay đầu lại nói:
- Việc này ngươi xử lý đi, đừng làm xảy ra việc gì.
- Vâng!
Dương Khánh đáp ứng, hắn không thấy không còn việc gì khác liền báo thù.
Trong phòng chỉ còn hai người, Vân Tri Thu lại đưa ngón tay nâng cằm Tần Vi Vi lên, chậc chậc vài tiếng, nói:
- Phu quân cũng thật ác tâm, hắn cam lòng để mỹ nhân nũng nịu phòng đơn gối chiếc.