Vào lúc tràn ngập nguy cơ, những người khác muốn thừa dịp Hắc Vương tấn công hắn liền bỏ trốn, Miêu Nghị quát lớn:
- Ta đã đưa tin trở về, nói rõ tình huống nơi đây, nếu như các ngươi quay về nói rõ là sợ chết, vứt bỏ tánh mạng thượng quang bỏ trốn, người Khấu gia và Hạ Hầu gia sẽ không bỏ qua cho các ngươi! Liên thủ giết tặc, mọi người còn đường sống, người bỏ chạy phải chết không nghi ngờ.
Lời này đã chọc giận Hắc Vương nghiến răng nghiến lợi, cờ xí trong tay hắn bắn ra vài đạo hắc quang tấn công Miêu Nghị.
Sau khi Miêu Nghị trúng chiêu thân thể run rẩy, hắn vẫn né đông tránh tay để khỏi chết, dường như hắc quang không có tác dụng với Miêu Nghị.
Hắc Vương ngạc nhiên, tình huống như thế nào?
Tình huống như thế nào? Còn có thể tình huống như thế nào? Tinh Hỏa Quyết của Miêu Nghị vạn tà tích thể, đồ chơi này vô dụng với hắn.
Kỳ thật Miêu Nghị chỉ cầm linh tinh lắc vài cái, hiện tại làm gì có có thời gian tập trung tinh thần báo cáo vào trong linh tinh, hắn không có biện pháp, thời khắc sinh tử phải tự cứu, nếu buông tha tự cứu thì làm sao trông cậy vào người khác cứu mình.
Nhưng mà đám người Từ Đường Nhiên không biết, mắt thấy hắn xuất tinh linh lắc một hồi, lại nghe lời này đều bị chấn nhiếp, cả đám người hận Miêu Nghị ngứa răng, vương bát đản này lại đoạn sinh lộ cuối cùng của mọi người.
Nhưng có một điểm Miêu Nghị đúng vậy, mọi người cũng nhìn ra Hắc Vương đã bị Hạ Hầu Long Thành và Khấu Văn Lam trọng thương, nếu không dựa vào tu vi Kim Liên lục phẩm cũng không có khả năng chậm chạp không giết được Kim Liên nhất phẩm.
Mọi người nhìn thấy Hắc Vương khống chế cờ xí bắn hắc quang ra ngoài uy lực giảm đi, dường như không làm gì được Miêu Nghị có tu vi Kim Liên nhất phẩm, lực lượng không lớn bằng lúc trước, đây mới là nguyên nhân tăng lòng tin của mọi người.
Mà Miêu Nghị từ dãy núi chạy trở về, hắn xông về phía đám người, nhìn thấy mọi người do dự liền biết biện pháp của mình đã đúng, cao giọng hò hét:
- Lúc này không liên thủ giết địch, chẳng lẽ muốn bị đánh bại từng người sao! Đây là thời khắc thăng quan phái tài.
Lúc này bỏ chạy cũng phiền toái, Hắc Vương sẽ đuổi theo ngay sau đó, phóng hắc quang đánh Miêu Nghị vô dụng, đành phải dùng thương tấn công.
Miêu Nghị phản ứng không chậm, hắn quay người vung thương ngăn cản, Hắc Vương giật mình tốc độ xuất thương của hắn.
Oanh!
Hai tay Miêu Nghị bị chấn động run rẩy, nhìn thấy mọi người đang nhìn Hắc Vương, hắn làm bộ tu vi không địch lại, thừa cơ mượn lực công kích của đối phương bay ra xa, cũng giao trận chiến cho đám người Từ Đường Nhiên.
Hắc Vương thấy mọi người xông tới, đám người Từ Đường Nhiên bị Miêu Nghị ép không còn đường lui, Khổng Phi Phàm dẫn đầu hô to:
- Giết cho ta!
Miêu Nghị bay ra xa chạm vào mặt đất, đang muốn bỏ dậy, cuối cùng nhìn thấy mọi người vây công Hắc Vương khong thiếu một mình mình, hắn giả vờ nằm dưới đất không dậy nổi, bộ dạng trọng thương.
Đám người kia lúc trước thấy Hắc Vương tấn công Miêu Nghị liền bỏ chạy, hôm nay lại đến phiên Miêu Nghị giả bộ như bản thân bị trọng thương nhìn bọn họ dốc sức liều mạng, một ẩm một mổ không có một ai là thứ tốt. Cảnh tượng Miêu Nghị liều mạng giết địch và giả bộ bị trọng thương không khác gì hai người, có thể nói là già đời giảo hoạt, đã sớm không còn đơn thuần như trước kia.
Trên không trung đánh hôn thiên hắc địa, nhiều tu sĩ Kim Liên hỗn chiến như thế, dư uy đánh nhau kéo sụp ngọn núi, núi lửa bốc khói đen cuồn cuộn, dung nham cũng trào ra, cảnh tượng không khác gì tận thế.
Miêu Nghị giả vờ hôn mê bị đất đá chôn sâu dưới đất, chẳng qua lúc bị vùi hắn lại bò ra, vẫn muốn quan sát tình hình chiến đấu bên ngoài.
Quả nhiên Hắc Vương đã bị Hạ Hầu Long Thành và Khấu Văn Lam đánh trọng thương thực lực giảm mạnh, thực lực của hắn không cao hơn đám thiên tướng, nếu không phải trong tay cầm bảo thương lợi hại, còn có cờ xí như cái động không đáy, công kích không thể tổn thương người hắn, chỉ sợ hắn không thể chống lại mọi người liên thủ.
Đám người này cũng có kinh nghiệm ứng phó, chiêu thức cũng không dùng hết, thi pháp cuốn bụi đất ngăn cản hắc quang.
Kể từ đó Hắc Vương cũng không lợi hại như trước, đám người Từ Đường Nhiên cũng có lòng tin, tự nhiên không sợ Hắc Vương, Hắc Vương trong mắt bọn họ chính là đường tắt thăng quan phát tài, sáu vị thiên tướng nảy sinh ác độc, muốn đẩy Hắc Vương vào chỗ chết.
- Ngăn hắn lại! Người tự ý lui, trảm!
La Vạn Quang quát lớn.
Không thể để Hắc Vương chạy trốn, ba mươi tên thiên tướng kim giáp cuốn lấy, bọn họ toàn diện vây công đối thủ, tử chiến không lùi, nếu Thiên Đế nhìn thấy cảnh tượng này cũng phải cảm động một lúc.
Hắc Vương hận Miêu Nghị nghiến răng, đám người này vốn bỏ chạy nhưng lại bị Miêu Nghị ép dốc sức liều mạng với hắn.
Mắt thấy không thể thoát thân, Hắc Vương dứt khoát ổn định tâm thần liều mạng với thiên tướng.
Loạn thương quét ngang, cờ xí bắn ra vô số hắc quang phối hợp với hắn chém giết.
Thiệu Đăng Nghiễm đang dùng bùn đất bảo vệ thân thể, ai ngờ Hắc Vương lại thừa cơ đâm ra một thương xuyên thấu tầng bùn đất, đầu thương sắc bén lại đâm vào bụng Thiệu Đăng Nghiễm.
Bùn đất phòng ngự bay lả tả, Thiệu Đăng Nghiễm không dám tin vào mắt mình.
Lúc này không ai quan tâm Thiệu Đăng Nghiễm sống hay chết, bốn năm đao thương đâm vào người Hắc Vương, bởi vì có cờ xí hộ thể cho nên đao thương bất nhập, Hắc Vương phòng ngự tất cả đao thương giống như phòng ngự vô địch.
Phốc!
Thiệu Đăng Nghiễm thổ huyết bay ra sau.
- Tướng quân!
Bốn tên thủ hạ dưới trướng hắn hô to.
Từ Đường Nhiên không dám sơ sẩy, thấy công kích không có hiệu quả nhanh chóng thu tay lại. Bộ Liên Trung hô to:
- Tấn công mắt và tay chân hắn.
Những bộ phận này cờ xí không thể bao phủ, đám người vây công điên cuồng tấn công những bộ phận này.
Hắc Vương xoáy thương quét ngang, hắc quang lại bộc phát, mọi người lại dùng bùn đất ngăn cản, Hứa Đức hô to:
- Khốn Tiên Tác!
Không đợi Hắc Vương tấn công lần tiếp theo, hai ba mươi đầu Khốn Tiên Tác bay tới, hào quang màu vàng như linh xà quấn quanh, đây là chế thức Thiên đình phân phối, chỉ cần là Tướng cấp đều được cấp một cái, dùng để bắt kẻ địch.
Hắc Vương dùng thương ngăn cản, thương quang sắc bén đánh tan vài cái nhưng số lượng quá nhiều nên bị trói chặc.
- Giết!
Từ Đường Nhiên hô lớn, năm thiên tướng liên thủ, thừa cơ xuất thương tấn công chém tay chém tay.
Ai ngờ tình thế cấp bách, Khốn Tiên Tác bám trên người Hắc Vương như trâu vào biển cả, chúng bị hút vào trong cờ xí, từ đó Hắc Vương thoát khốn.
Đám người vây công kinh hãi, ngay cả Miêu Nghị đang quan sát cũng hít khí lạnh, như vậy cũng được? Cờ xí là bảo bối gì mà lợi hại như thế?
Thân thể Hắc Vương né tránh, năm người không thể giết được, Hắc Vương thừa cơ quét thương ngang người, đầu thương sắc bén quét trúng các thiên tướng, máu tươi văng tung tóe.
Năm người kêu lên đau đớn, chiến giáp phần bụng vỡ tan, thân thể suýt bị chém đứt, bụng bị cắt thủng, nếu không không thi pháp ngăn cản, chỉ sợ ruột cũng trào ra ngoài.
- Lên!
Năm người nhanh chóng lui ra sau.
Mấy người chủ công rút lui, đám người phụ trợ phía sau lao tới.