Tuy Hạ Hầu Long Thành không ngu ngốc đâm đầu đi đánh nhau như hắn mong muốn, bởi vì thủ hạ dưới tay người ta không ngu ngốc.
Đi chinh chiến quang hệ tới sinh tử, thủ hạ biết hắn là người dã man không nói đạo lý nên nhắc nhở. Hạ Hầu Long Thành nghe nhắc nhở cảm thấy có đạo lý cho nên làm theo.
Hắn như thế càng hợp ý của Khấu Văn Lam, Khấu Văn Lam ra lệnh mọi người cởi giáp khi tiến lên.
Trên đường, mọi người phát hiện tinh cầu u ám này cũng có mị lực của mình, từ trên không trung mở pháp nhãn dò xét tình hình bên dưới, cho dù thiếu ánh sáng nhưng tại nơi âm u mọc ra không ít thực vật phát sáng, có điểm giống như cảnh đêm Miêu Nghị tại nhìn thấy tại Tinh Linh tộc trong Mộc Hành Tinh.
- Ngưu lão đệ, huynh đệ bình thường đối đãi ngươi như thế nào?
Miêu Nghị đang suy nghĩ lúc khai chiến sẽ như thế nào, đột nhiên bên tai nghe Từ Đường Nhiên truyền âm.
Hắn nghiêng đầu nhìn sang, thấy Từ Đường Nhiên đang dùng ánh mắt chờ mong nhìn mình, không biết hắn tại sao hắn hỏi như thế, truyền âm trả lời:
- Từ huynh đối đãi ta không tệ.
Từ Đường Nhiên nói:
- Vậy thì tốt! Trước mặt người ta không giấu diếm, Khấu thống lĩnh nói, một khi hắn ngồi lên vị trí đại thống lĩnh thì hắn sẽ nhường ra vị trí thống lĩnh khu đông cho người có công, lão đệ cảm thấy Từ mỗ có thể ngồi lên vị trí này hay không?
Miêu Nghị khẽ giật mình, lập tức nói:
- Đúng thế, đương nhiên là có tư cách ngồi.
Từ Đường Nhiên nói:
- Có lời này của lão đệ ta cũng yên tâm, nếu như đánh nhau, hi vọng lão đệ có thể đứng bên phía ta, trợ giúp Từ mỗ một tay, chỉ cần Từ mỗ ngồi lên vị trí thống lĩnh khu đông. Về sau chắc chắn không phụ lão đệ.
Miêu Nghị hiểu rõ, hắn không có thủ hạ ở khu đông, sáu thiên tướng khác đều có người của mình. Mọi người thế lực ngang nhau, đương nhiên tỉ lệ đoạt công lao là như nhau, có thêm Miêu Nghị hắn tự nhiên có thêm một phần thắng, dù Miêu Nghị hắn không chịu hỗ trợ, chỉ cần khoanh tay đứng nhìn là đủ rồi.
- Dễ nói!
Miêu Nghị hắng giọng tỏ vẻ hiểu rõ.
Vừa ứng phó Từ Đường Nhiên xong, tốc độ người phi hành phía trước chậm lại. Dần dần bay sóng vai với Miêu Nghị ở phía sau, cũng lặng lẽ truyền âm hỏi:
- Lão đệ, ngươi cảm thấy Bộ mỗ làm người như thế nào?
Nghe xong lời này. Miêu Nghị đau răng, không cần nói cũng biết là vì cái gì.
- Bộ huynh làm người không tệ.
Bộ Liên Trung nói:
- Ta cũng rất xem trọng Ngưu huynh đệ, nói nhiều không nói. Khấu thống lĩnh nói Ngưu huynh đệ cũng nghe rồi. Một khi Khấu thống lĩnh ngồi lên vị trí đại thống lĩnh, vị trí thống lĩnh khu đông sẽ giao cho người có công, nếu ta có thể ngồi lên vị trí này, một vị trí phó thống lĩnh sẽ thuộc về Ngưu huynh đệ, ta mong Ngưu huynh đệ trợ giúp ta trong trận chiến này.
Vị trí phó thống lĩnh? Miêu Nghị nghe xong liền cười, nếu hắn không trà trộn quan trường trong Tiểu Thế Giới nhiều năm, sợ rằng hắn sẽ tin lời ma quỷ này, Bộ Liên Trung ngươi có bốn thủ hạ thân tín, chỉ có hai vị trí phó thống lĩnh, có thể đến phiên ta? Đến lúc đó ngươi không cho ta, ta cũng chẳng làm gì được ngươi!
Dù vậy hắn vẫn nói:
- Bộ huynh đã nói như thế, ta còn có thể nói gì, dễ bàn!
Bộ Liên Trung mỉm cười gật đầu, lại từ từ gia tốc tiến lên, theo sát phía sau Khấu Văn Lam.
Không đầy một lát, Hứa Đức lại đi tới nói:
- Ngưu huynh, sau khi quay về ta sẽ xử lý chuyện bà chủ Vân Dung Quán.
Miêu Nghị giật mình, ngươi xử lý cái gì? Hắn cho rằng kẻ này cũng như hai người trước, ai ngờ dĩ nhiên lại nói chuyện Vân Tri Thu, hắn hỏi:
- Xử lý cái gì?
Hứa Đức nói:
- Ngưu huynh đã ưa thích lão bản nương kia, ta nghĩ việc này huynh đệ không từ chối, ta sẽ nghĩ biện pháp xử lý nam nhân của nàng, sẽ ra sức giúp huynh đệ ôm nàng về nhà! Ngươi cũng biết chúng ta chỉ là thiên tướng, khu đông không phải chúng ta nói tính toán, nếu ta thành thống lĩnh khu đông thì dễ nói, lúc đó ta nói sẽ tính toán, lão bản nương chính là thịt trong miệng Ngưu huynh, nàng không theo cũng phải theo! Đương nhiên, ta làm thống lĩnh khu đông sẽ giúp Ngưu huynh thăng quan phát tài, vị trí phó thống lĩnh sẽ có một vị trí cho Ngưu huynh. Ngưu huynh ah, ngươi không ngại nói một tiếng, ta biết rõ những người khác khẳng định cũng tìm ngươi, ta nghĩ bọn họ chưa chắc cho đủ thành ý, về phần Ngưu huynh đứng hay không đứng bên ta, ta cũng không miễn cưỡng, cũng chỉ muốn nói với Ngưu huynh một câu mà thôi.
Miêu Nghị im lặng, vẫn chỉ là vị trí thống lĩnh khu đông, thở dài:
- Hứa huynh đã nói tới mức này, ta còn có thể nói gì, yên tâm đi, ta sẽ giúp ngươi!
Hứa Đức vui vẻ gật đầu.
Không để yên, ai tiếp xúc hắn cũng chào hỏi, mục đích rất đơn giản, dù Miêu Nghị không giúp họ cũng hi vọng Miêu Nghị không nên trợ giúp kẻ khác tăng cường thực lực cho đối thủ.
Miêu Nghị tựu nghĩ mãi mà không rõ, vì cái gì các ngươi chỉ muốn ta làm phó thống lĩnh, vì cái gì lão tử không thể làm thống lĩnh khu đông, lão tử dựa vào cái gì phải bán mạng cho các ngươi?
Hắn cũng suy nghĩ cẩn thận, đạo lý rất đơn giản, bởi vì hắn không có đội ngũ, chỉ có tu vi Kim Liên nhất phẩm, trong mắt mọi người hắn không có lực cạnh tranh, cho nên không ai cho rằng hắn có suy nghĩ không an phận.
Hắn là người nào chứ, lúc đi cùng Thiên Hành Cung tìm bảo tàng hắn cũng có thể dấu diếm toàn bộ người Thiên Hành Cung đấy, làm sao lại sợ cạnh tranh với bọn họ? Hắn cũng rất muốn ngồi lên vị trí thống lĩnh khu đông, mọi người bằng tài năng, dứt khoát cạnh tranh là được!
Ba nghìn dặm đường trong mắt tu sĩ Kim Liên không tính là xa.
Sau khi bay thẳng ba nghìn dặm, dần dần ngửi được mùi lưu huỳnh trong không khí, đúng như thổ địa nói, phía trước có dãy núi tối tăm trùng điệp, từng đỉnh núi có khói đen bay lên cao.
Khấu Văn Lam dẫn mọi người đáp xuống một ngọn núi, mọi người nhanh chóng thi pháp nhìn chung quanh.
Nhiệt độ trên đỉnh núi rất nóng, hoàn toàn không hợp với cảnh âm u lạnh lẽo chung quanh, Khấu Văn Lam đi tới trước một cái lỗ có hơi nước bốc lên, phát hiện phía dưới là dung nham nóng chảy hơi nóng bốc lên hừng hực, mới biết đây là khu vực núi lửa, cũng không biết thành phần đất đá nơi đây là gì lại bốc lên khói đen cuồn cuộn.
- Đại nhân! Đỉnh núi cao nhất chính là Khứ Lưu Phong.
Hồng phó thống lĩnh chỉ thẳng về phương xa, nơi đó có ngọn núi rất cao, chung quanh có khói đen bao phủ nên nhìn không rõ.
Khấu Văn Lam gật đầu.
Tôn phó thống lĩnh nói:
- Đại nhân, đã tìm được vị trí, sao không tới trước Hạ Hầu gấu đen tiên hạ thủ vi cường?
Ngụ ý tại sao dừng lại.
Hồng phó thống lĩnh nói:
- Tên thổ địa đang nằm trong tay Hạ Hầu gấu đen, chúng ta không biết Hắc Vương có hình dáng gì, lại không biết tình hình nơi đây, ngươi không phát hiện chung quanh có nhiều u hồn tiểu quỷ sao, đến lúc đó còn không biết đâu là Hắc Vương, vạn nhất Hắc Vương biết tin chạy trốn thì làm sao bây giờ?
Tôn phó thống lĩnh nói:
- Hồng huynh lo ngại, kẻ dám chứa chắp nghịch tặc, cùng tội với kẻ phạm tội, quản khỉ gió hắn có phải là Hắc Vương không, giết sạch sẽ không có cá lọt lưới, tóm lại không cho phép Hắc Vương rơi vào trong tay Hạ Hầu gấu đen.