Phi Thiên

Chương 1503: Tay sai Thiên đế (Hạ)

Bằng vào thân phận địa vị người ta như vậy, làm vậy đã rất phiền người ta rồi. Miêu Nghị còn không tới mức không biết mình. Hắn chắp tay cảm tạ, nhưng mà ánh mắt vừa nhìn vào một tấm bình phong trong sảnh, lập tức sửng sốt. Hắn phát hiện ra tranh vẽ trên bình phong có chút quen mắt.

Minh Chiếu thấy vậy quay đầu nhìn lại, cười nói:

- Đây là địa đồ Thiên hành cung, để cho khách nhân xem. Như vậy cũng tiện cho khách nhân xác định rõ mục tiêu tản bộ. Ngươi nhìn xem có muốn đi dạo chỗ nào không. Nếu có thì gọi Chung Ly Khoái đi dạo với ngươi.

Miêu Nghị nhanh chóng thu hồi ánh mắt, chắp tay nói với Minh Chiếu:

- Xin thứ cho vãi bối vô liêm sỉ, không tìm được bảo tàng vãn bối rất không cam lòng. Cho nên vãn bối muối mượn tàng bảo đồ phục chế kia của tiền bối một chút. Lại nghiên cứu qua một phen, không biết có được không?

Minh Chiếu hơi trầm ngâm, nhưng mà nghĩ lại, dù sao cũng là vô dụng, hắn lại đặt địa đồ lên mặt bàn.

Sau khi đi ra ngoài, Minh Chiếu âm thầm lắc đầu. Hắn có thể hiểu được tâm tình của Miêu Nghị. Thiên hành cung vốn đáp ứng nếu tìm được bảo tàng sẽ chia cho hắn một nửa. Kết quả không tìm được tự nhiên hắn sẽ không cam lòng, tâm tình còn có chút hy vong là điều không khó lý giải.

Miêu Nghị tự mình tiễn hắn tới cửa, sau đó lập tức quay lại, dường như có việc gì gấp. Ai ngờ Chung Ly Khoái đã sớm đứng chờ ở bên ngoài, thấy Minh Chiếu rời đi, trực tiếp ngăn Miêu Nghị lại, nói:

- Ngưu Hữu Đức, tại sao ngươi lại chạy tới Mộc hành tinh? Không phải chưa từ bỏ ý định, lần nữa chạy tới tầm bảo đó chứ?

Hắn không đoán sai, thế nhưng Miêu Nghị làm sao có thể thừa nhận được? Tự nhiên hắn lại đem lời vừa nói với Minh Chiếu ra nói lại một lần. Nói là bị Quần anh hội bức trở về.

- Xem ra Quần Anh hội thực sự ra tay rồi.

Chung Ly Khoái vuốt vuốt chòm râu dài, cau mày nói:


- Phiền phức của ngươi lớn rồi. Quần Anh hội vừa ra tay, không đạt được mục đích chỉ sợ sẽ không dừng tay. Thế lực này rất lớn, ngư long hỗn tạp. Tam giáo cửu lưu trong giới tu hành đều có trong tổ chức này. Sợ rằng là một tổ hợp khổng lồ nhất trong giới tu hành. Nếu không phải là tổ chức rời rạc, đừng nói là Thiên hành cung chúng ta, coi như là Thiên đình cũng phải kiêng kỵ ba phần.

Lời này khiến cho Miêu Nghị buồn rầu, cười khổ không thôi:

- Thiên đình sao lại dung túng cho loại tổ chức này tồn tại? Một khi chúng thực sự liên hợp lại, sẽ không sợ uy hiếp tới Thiên đình sao?

Chung Ly Khoái chắp tay ra sau lưng, đi tới bên cạnh một đóa hoa, cúi người xuống ngửi hương hoa, lại bật cười một tiếng, nói:

- Trừ phi đầu óc đám người Hoàng Phủ gia tộc ngập nước. Có bản lĩnh ngươi làm bọn chúng liên hợp lại xem? Sợ rằng còn chưa hành động thì Thiên đình sẽ lập tức biết tin, diệt trừ Hoàng Phủ gia tộc tận gốc, giết tới chó gà không tha.

Hai mắt Miêu Nghị chớp chớp, đi tới bên cạnh hắn, hiếu kỳ hỏi:

- Đại hồ tử, ý ngươi nói là bên trong Quần anh hội có nằm vùng của thiên đình?

Chung Ly Khoái cười ha hả:

- Còn phải nói sao? Một tổ chức ngư long hỗn tạp như vậy, số lượng người khổng lồ, phức tạp. Thiên đình không cài người vào đó mới là lạ. Chỉ sợ bản thân Hoàng Phủ gia tộc cũng không thể xác định được ai là người của Thiên đình, người nào không phải. Cho dù có biết rõ cũng không dám thanh trừng. Thanh trừng nội ứng của Thiên đình trong Quần Anh hội? Ngươi cảm thấy Thiên đình còn có thể dung thứ cho bọn họ sao? Lại nói, Quần anh hội từ một mặt nào đó cũng có thể nói là một bộ phận của Thiên đình. Thế giới tuy lớn, chỉ dựa vào mỗi thiên binh thiên tướng tự nhiên không quản hết nổi. Thiên đình cần loại tổ chức như Quần Anh hội, xúc tu có thể vươn tới các ngóc ngách. Hoàng Phủ gia tộc kỳ thực chính là tay sai của Thiên Đế, không có Thiên đình dung túng thì Quần Anh hội cũng không có khả năng phát triển mạnh như vậy. Tóm lại, chuyện quang minh chính đại là Thiên đình làm. Những chuyện không muốn người khác nhận ra thì để cho những tay sai không ai nhận ra đi chấp hành.

Nghe thấy mấy câu này, Miêu Nghị dường như đã mơ hồ hiểu rõ mấy thứ. Trách không được, Hạ Hầu Long Thành và Khấu Văn Lam lại ra vẻ có bối cảnh như vậy. Tuy rằng đều thích Hoàng Phủ Quân Nhu, thế nhưng lại không dám mạnh bạo với Hoàng Phủ Quân Nhu. Hóa ra là kiêng kỵ Thiên đế sau lưng Hoàng phủ gia tộc.

Lúc này Chung Ly Khoái lại nói tiếp:

- Không phải ngươi quen biết với một nữ nhân Hoàng Phủ gia tộc sao? Chẳng lẽ ngươi chưa từng nghe nói qua quy củ của Hoàng Phủ gia tộc? Nữ nhân Hoàng Phủ gia tộc kia từ trước tới nay chưa từng gả ra ngoài, chỉ có nam nhân tới ở rể.


Miêu Nghị gật đầu:

- Ta từng nghe nói qua, chẳng lẽ còn có nội tình gì khác?

Chung Ly Khoái chậc chậc nói tiếp:

- Nói nhiều như vậy ngươi còn không hiểu sao? Hoàng Phủ gia tộc chính là tay sai của Thiên đế. Không có Thiên đế gật đầu, ai dám tự tiện cởi dây thừng buộc trên cổ mình chứ? Thiên đế âm thầm sai bảo bọn họ làm những chuyện bí mật không ai biết rõ, nếu như để lọt ra ngoài thì làm sao bây giờ?

Miêu Nghị lập tức hoảng hốt, hắn đã hiểu, rốt cuộc đã hiểu vì sao Hoàng Phủ Quân Nhu lại ngủ với hắn mà không chịu gả cho hắn mà muốn hắn ở rể. Hóa ra Hoàng Phủ Quân Nhu cũng là thân bất do kỷ.

Phục hồi tinh thần, Miêu Nghị kỳ quái hỏi:

- Quần anh hội thế đã lớn như vậy, Thiên hành cung các ngươi vì sao còn dám bảo hộ ta? Không sợ bên Thiên đế hay sao?

Chung Ly Khoái nói:

- Ngươi cũng đừng có hỏi, chuyện này ta cũng không biết được, cũng không được hỏi.

- Ngươi làm sao biết được chuyện giữa Thiên đế và Quần anh hội?

Miêu Nghị lại liếc hắn từ trên xuống dưới, nói:

- Những chuyện này ngươi đã sớm biết rõ? Vì sao trước đó không nhắc nhở? Không phải chờ ta gây chuyện lớn mới nói đó chứ?

Chung Ly Khoái hơi trầm mặc, cuối cùng mới khó khăn nói:

- Một giờ trước ta còn không biết, là sư phụ nói cho ta biết. Để cho ta chuyển cáo cho ngươi, khuyên ngươi một câu, hai thành cổ phần Chính khí tạm hóa phô kia có lẽ ngươi nên giao ra. Tuy rằng Thiên hành cung không sợ Quần Anh hội, nhưng mà sư phụ ta thân là chưởng giáo, phải cân nhắc vì Thiên hành cung. Chỉ có thể che chở cho ngươi nhất thời không thể nào vĩnh viễn vì ngươi mà đối kháng với Quần Anh hội. Dù sao Quần Anh hội đã cho Thiên hành cung đủ mặt mũi, đã hạ thấp tư thái. Đây đã là điểm mấu chốt của chúng. Nếu muốn bọn chúng quỳ xuống là chuyện không thể nào. Ngươi nên sớm hiểu rõ.

Lời nói cũng rất rõ ràng, Miêu Nghị cũng hiểu ý tứ bên trong. Thiên hành cung có chỗ khó xử của Thiên hành cung. Nói trắng ra là Miêu Nghị hắn tuy rằng có giao tình không tệ với Chung Ly Khoái. Nhưng mà giao tình với Thiên hành cung lại bình thường. Có thể phái ra ba gã cao thủ Thải Liên hộ tống hắn trở về đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ. Thiên hành cung không có lý do gì để cho đệ tử trong môn sống chết với Quần Anh hội vì hắn được.