Cũng chỉ cao hứng trong chốc lát, Miêu Nghị rời phòng tìm Ngọc Hư chân nhân, hỏi thăm chuyện có liên quan tới Huyết Hồn. Độc này quả thực quá kỳ quặc, hắn cũng lo lắng còn di chứng nào đó cho nên muốn làm cho rõ ràng.
Ngọc Hư chân nhân cũng không thể giúp được gì Miêu Nghị, ngay cả nghe tới độc này cũng chưa từng nghe qua. Ngược lại khi nghe nói Huyết Yêu còn sống khi đã bị hủy pháp nguyên khiến cho hắn cảm thấy rất là khiếp sợ. Ngay cả Thiên hành cung dày vò nhiều năm như vậy cũng không thể làm gì Huyết Yêu. Chính Khí môn cũng không giúp được Miêu Nghị cái gì.
- Cư sĩ tốt nhất cố gắng không nên chạy loạn. Nếu như muốn đi ra ngoài thì nên tìm người hộ tống.
Ngọc Hư chân nhân có ý tốt nhắc nhở.
- Cũng không thể nào cả đời phải mướn người, để cho người ta bảo hộ mình nha.
Miêu Nghị lắc đầu cười cười, vạn nhất muốn làm một ít chuyện người khác không nhận ra, không tiện để cho người nào nhìn thấy cũng không tốt. Huống chi luôn trốn tránh cũng không phải là biện pháp tốt. Nhất định phải giải quyết chuyện này, nếu như chỉ bằng vào một Huyết Yêu có thể ngăn hắn cả đời, vậy cũng không cần lăn lộn nữa.
Sau khi bàn bạc một phen với Ngọc Hư chân nhân, Miêu Nghị trở lại phòng mình, lấy ra tinh linh, liên lạc với Chung Ly Khoái, thông báo chuyện mình trúng độc. Để cho Chung Ly Khoái dịch dung rồi mới tới, thương nghị giải quyết chuyện Huyết Yêu.
Pháp nguyên của Huyết Yêu bị hủy mà vẫn sống hoàn hảo, Chung Ly Khoái cũng giật mình, tỏ vẻ sẽ mau chóng chạy tới. Có một chút chuyện khi liên lạc không tiện nói rõ.
Mà Miêu Nghị không biết rõ độc tố trong cơ thể mình đã được giải quyết sạch sẽ hay chưa, cho nên cũng chỉ có thể dùng thời gian để kiểm nghiệm. Dù sao Huyết Yêu đã từng nói qua, một ngày độc sẽ phát tác ba lượt. Hắn khoanh chân ngồi trên giường, tay nắm Huyết Đan tu luyện.
Một ngày sau, Miêu Nghị mở hai mắt ra, mỉm cười. Cái gọi là một ngày ba lượt phát tác cũng không xuất hiện. Xem ra kỳ độc Huyết Hồn này đụng phải Tinh Hỏa quyết của hắn vẫn không chịu nổi một kích. Lúc này hắn mới an tâm tiếp tục tu luyện.
Hậu viện Quần Anh hội quán, một ngày qua đi không thấy Miêu Nghị khuất phục, Hoàng Phủ Quân Nhu bồi hồi ở trong đình đài lầu các, Huyết Yêu thì ngồi dệt vải trong đình giữa hồ, Hoàng Phủ Quân Nhu kia hỏi:
- Ngươi xác định nó thực sự hiệu quả với hắn chứ?
- Thiếu đông gia yên tâm, chưa bao giờ thất thủ qua. Nhưng mà tiểu tặc kia cũng coi như là khối xương cứng. Không ngờ lại có thể kháng cự được một ngày mà không tới xin tha thứ. Ta cũng muốn nhìn xem hắn có thể kiên trì được bao lâu.
Huyết Yêu đang chăm chú dệt vải cười nói.
Hoàng Phủ Quân Nhu quay người dựa vào lan can, vẻ mặt khó hiểu nhìn về phía xa. Lá sen xanh quanh thân dao động, có thể xây được một hồ nước ở trong Thiên nhai này quả thực là một chuyện xa xỉ.
Lúc chạng vạng tối này kế tiếp, Bảo Liên đứng thủ vệ ở cửa tiệm tạp hóa tự mình nghênh đón một lão đầu. Người này không phải là ai khác, mà đúng là Chung Ly Khoái sau khi cải trang. Hắn được trực tiếp đưa tới phòng của Miêu Nghị.
Miêu Nghị phất tay ý bảo Bảo Liên lui ra, hắn chắp tay cười nói:
- Đại hồ tử, ngươi gần đây tốt chứ?
Chung Ly Khoái không thèm khách sáo, nói thẳng:
- Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Ngươi xác nhận là Huyết Yêu kia chứ?
Miêu Nghị khẽ giật mình, chậm rãi gật đầu nói:
- Ngươi vừa nói như vậy ta lại có chút hoài nghi. Bởi vì ta ở trên người Huyết Yêu này chưa từng cảm nhận được khí tức huyết sát. Hơn nữa tu vi nàng ta cũng chỉ là Kim Liên thất phẩm. Ngươi chờ chút, ta đi Quần Anh hội quán tìm hiểu một chút.
Chung Ly Khoái nói:
- Cẩn thận một chút.
- Ngươi yên tâm, Huyết Yêu còn không tới mức dám động thủ với ta ở Quần Anh hội quán.
Miêu Nghị không cho là đúng nói, trực tiếp rời khỏi tiệm.
Bên Quần Anh hội quán, Miêu Nghị vừa mới tới đã được thông báo lên trên. Huyết Yêu đang dệt vải giữa hồ che miệng cười cười:
- Thiếu đông gia, sao nào? Hắn cuối cùng vẫn không chịu được phải tới cầu xin tha thứ.
Hoàng Phủ Quân Nhu không vui không buồn, gật đầu nói với tỳ nữ:
- Dẫn hắn vào đi.
Tỳ nữ rời đi, chỉ chốc lát sau dẫn Miêu Nghị đi vào trong. Miêu Nghị cũng là lần đầu tiên tới đình đài lầu các bên cạnh hồ nước này. Khi nhìn thấy Hoàng Phủ Quân Nhu hắn nở nụ cười, nhưng mà trong nụ cười lại có thêm vài phần lạnh lẽo. Tự nhiên Hoàng Phủ Quân Nhu cũng cảm giác được.
Mà ánh mắt Miêu Nghị đã nhìn vào trên người Huyết Yêu đang dệt vải, chậm rãi tới gần:
- Nữ nhân cuối cùng vẫn là nữ nhân, chuyện chém chém giết giết không thích hợp với ngươi. Thành thành thật thật ở nhà dệt vải đi. Làm chút chuyện giúp trượng phu dạy con là tốt nhất, cần gì phải đi tính toán người khác như vậy?
Lời này là nói với Huyết Yêu, Hoàng Phủ Quân Nhu lại có cảm giác như bên trong lời này có ý khác. Chỉ là chưa hẳn đã nói với nàng.
Huyết Yêu cũng không quay đầu lại mà lạnh nhạt nói:
- Sao nào? Không chịu được, đến cầu xin tha thứ sao? Đã như vậy thì cũng đừng có mạnh miệng.
- Cầu xin tha thứ? Nực cười.
Miêu Nghị khinh thường nói một tiếng. Đi tới phía đối diện châm chọc nói:
- Ta tới cảm ơn ngươi. Trước đó tu vi luôn bị kẹt ở Tử Liên cửu phẩm không có cách nào đột phá, ai ngờ sau khi trúng độc của ngươi lại giúp ta đột phá. Không tới tỏ vẻ biết ơn quả thực là ngại.
Hoàng Phủ Quân Nhu ngạc nhiên nhìn qua, tay Huyết Yêu cũng cứng đờ. Chậm rãi ngẩng đầu nhìn qua Miêu Nghị.
Miêu Nghị còn rất phối hợp, đưa tay lên mi tâm thi pháp một vòng, xóa đi Linh Ẩn nê, ảo ảnh một đóa Kim Liên nhất phẩm hiển hiện trên linh đài, không có một chút giả nào. Miêu Nghị chắp tay nói:
- Đa tạ tương trợ.
Vẻ mặt Huyết Yêu run rẩy, chuyện như vậy căn bản không cần hoài nghi quá nhiều. Đột phá đại cảnh giới vốn cần cơ duyên, kỳ độc Huyết hồn dày vò quả thực có khả năng này. Chỉ là giúp cừu nhân một chuyện lớn như vậy, đổi lại là ai cũng khó có thể tiếp nhận.
- Đã giúp ngươi lớn như vậy, đồ của ta có phải ngươi cũng nên trả ta hay không?
Huyết Yêu cười lạnh nói.
Miêu Nghị lắc đầu:
- Pháp nguyên của Huyết Yêu ngươi bị hủy. Huống chi trên người ngươi ta cũng không cảm nhận được khí huyết sát. Ta dựa vào cái gì tin tưởng ngươi là Huyết Yêu? Nếu như ngươi không phải là Huyết Yêu, ta dựa vào cái gì mà mang thứ đó cho ngươi?
Vừa dứt lời, thân thể Huyết Yêu lóe lên, xoay quanh đình. Đột nhiên có từng đạo quang mang màu đỏ bay ra, bao phủ thân thể Huyết Yêu. Đảo mắt đã khôi phục pháp tướng vốn có của Huyết Yêu. Khí huyết sát nồng đậm cũng lượn lờ, hiển hiện. Hai thanh Uyên Ương huyết đao cũng bắn về phía Miêu Nghị, bay vài vòng rồi mới được thu hồi.
Thân thể Huyết Yêu lại lóe lên, từng đạo quang mang màu đỏ mới co rút lại, biến mất. Lại khôi phục bộ dáng bình thường vừa rồi, nàng duỗi tay ra, nói:
- Hiện tại ngươi tin rồi chứ? Đưa đồ của ta ra đây.