Chung Ly Khoái bị một đám huyết thi đuổi giết cũng chấn động, không biết tình hình Miêu Nghị trốn trong cốt sơn ra sao.
Hắn lại ném một kiện pháp bảo xuống dưới.
Lần này bốn thủ vệ không ngăn cản, pháp bảo nện thẳng vào Huyết Cốt Sơn, một đống huyết cốt bay tứ tung nhưng không có bao nhiêu hiệu quả phá hư, càng làm Chung Ly Khoái giật mình chính là mức độ cứng rắn của Huyết Cốt Sơn.
Đám khô lâu chồng chất trên Huyết Cốt Sơn há miệng ngâm xướng chú ngữ, âm thanh nỉ non như ma âm, hơn nữa quanh quẩn thật lâu không dứt.
Lần này bốn huyết thi thủ vệ Huyết Cốt Sơn bay vút lên không trung, chúng cùng truy đuổi Chung Ly Khoái.
Chung Ly Khoái bay ngang qua Huyết Cốt Sơn lần nữa, âm thầm chấn động, hắn cảm thấy mê muội, tâm linh buông lỏng, suýt nữa rơi từ không trung xuống đất.
Hắn làm nhiều nhiệm vụ trừ ma vệ đạo nên có kinh nghiệm trong tình huống như thế này, hắn cắn chót lưỡi, đau đớn làm ổn định tâm thần hắn, ma âm vẫn vang lên không dứt, ổn định tâm thần không bao lâu lại lâm vào mê muội, nội tâm hắn rơi vào trạng thái tuyệt vọng.
Cho dù hắn ngưng tụ ý chí tinh thần thế nào cũng không thể tránh thoát ma âm, hắn phong bế sáu giác quan của mình cũng không thể ngăn chặn ma âm xâm nhập đầu óc, thậm chí máu huyết trong người có dấu hiệu đảo lưu, dường như ma âm truyền bá vào trong máu.
May mắn có một con huyết mãng chặn đường dùng đuôi quét trúng người hắn.
Phốc!
Chung Ly Khoái phun máu tươi và tỉnh táo lại, đám huyết thi gào thét đuổi theo, hắn nhanh chóng tăng tốc độ chạy trốn.
Mặc hắn chạy đến nơi nào, không gian trong Huyết Hồ Lô bị ma âm bao phủ, mặc kệ hắn chạy đến nơi hẻo lánh cỡ nào cũng trúng chiêu.
Vừa rồi đau đớn dữ dội giúp hắn thanh tỉnh một thời gian ngắn, hắn cũng tìm ra biện pháp giải quyết, hắn quyết đoán vận dụng phi kiếm chém đứt ngón tay út trên tay trái của mình!
Rốt cuộc đau đớn khủng khiếp giúp hắn duy trì thanh tỉnh, Chu Tiên Thảo hắn nuốt lúc trước đã phát huy tác dụng, miệng vết thương tại ngón tay bị đứt khép lại, hơn nữa có thịt sinh trưởng thật nhanh, huyết nhục trên người sinh trưởng tạo thành đau đớn vô cùng kinh khủng, Miêu Nghị đã từng hưởng thụ cảm giác này.
Thống khổ mang cho Chung Ly Khoái chỗ tốt rất lớn, từ đó giúp hắn bảo trì thanh tỉnh.
Chung Ly Khoái phải cảm tạ Miêu Nghị, một gốc Chu Tiên Thảo kia giúp hắn đại ân. Đồng thời hắn lo lắng cho Miêu Nghị, mình không chịu nổi ma âm, Miêu Nghị càng không chịu nổi, hắn chỉ chờ mong Miêu Nghị có thể thoát khỏi ma âm.
Miêu Nghị đang bị trói buộc trong khung xương Huyết Cốt Sơn, hắn càng thống khổ hơn Chung Ly Khoái, hắn chạy không được, hắn bị khung xương như sắt thép ngăn chặn, ma âm vang vọng tâm thần, máu huyết toàn thân sôi trào đảo ngược, ma âm không ngừng ảnh hưởng tâm thần, hắn có cảm giác thân thể sắp nổ tung, đầu óc mê muội.
Hắn dốc sức liều mạng giãy dụa nhưng không thể thoát ra khỏi Huyết Cốt Sơn cứng rắn, hôm nay hắn dựa vào tu vi Tử Liên cửu phẩm nhưng không thể đẩy nổi cục xương đang đè lên người mình.
Đây vốn là đại trận do Huyết Ma lão tổ luyện chế đối phó tu sĩ Thải Liên trở lên, tu vi hắn chưa đến Kim Liên làm sao có thể ngăn cản.
Hắn liều mạng thi triển Tinh Hỏa Quyết, muốn gột rửa ma âm chui vào trong người, Tinh Hỏa Quyết lại không có hiệu quả với công kích ma âm.
Hắn bị ma âm trọng thương máu huyết, đột nhiên trong người hắn sinh ra hỏa diễm vô hình, lúc này không làm gì cả, đây là biện pháp duy nhất có thể dùng, chỉ có thể thử uy lực hỏa diễm vô hình.
Xuy xuy!
Máu huyết trong người bình ổn lại, hắn khôi phục quyền khống chế thân thể.
Xương trắng bị huyết sát khí rèn luyện vô số năm tháng nhưng đụng phải hỏa diễm vô hình chẳng khác gì băng tuyết gặp nắng xuân, chúng giống như ma quỷ đối mặt thiên uy vô tận, qua một lúc biến thành khô giòn màu xám đen.
Hỏa diễm vô hình bao phủ toàn thân, Miêu Nghị phát hiện ma âm quanh quẩn bên tai biến thành âm thanh khác, cảm giác giày vò biến mất, chỉ còn âm thanh ông ông vang lên không dứt bên tai.
Miêu Nghị dần dần tỉnh táo và cảm nhận uy lực hỏa diễm vô hình bao phủ tâm thần, hắn dùng ý niệm thúc dục hỏa diễm vô hình bảo vệ tâm thần.
Hắn thử thu hỏa diễm vô hình, âm thanh ông ông lại biến thành ma âm đáng sợ, đầu óc hắn choáng váng muốn ngất xỉu, vô ý phóng thích hỏa diễm vô hình bao phủ tâm thần, ma âm lại biến mất.
Miêu Nghị không biết bốn huyết thi thủ vệ bên ngoài chạy đi bao xa, nghe âm thanh đánh nhau bên ngoài làm hắn quýnh lên.
Không biết ma âm ảnh hưởng tâm thần Chung Ly Khoái hay không, không biết mình có thể tiếp tục bao lâu, cũng không biết Chung Ly Khoái kiên trì bao lâu, cố gắng nhịn xuống, nếu mình không hành động, Chung Ly Khoái chết rồi hắn cũng không thể còn sống rời đi.
Bất chấp giá nào, hắn đẩy bàn tay về phía trước, hỏa diễm vô hình bộc phát, tu vi đạt tới Tử Liên cửu phẩm cho nên hắn có thể thu phóng hỏa diễm vô hình ra xa, hỏa diễm vô hình đã có thể bao phủ phạm vi một trượng.
Hỏa diễm vô hình đến đâu xương cốt bị thiêu đốt đến đó, xương cốt cũng dần dần biến thành màu xám đen.
Tuy tốc độ xương cốt biến thành màu xám đen không nhanh nhưng Miêu Nghị cảm thấy đủ rồi, có hỏa diễm vô hình mở đường, xương cốt bị Miêu Nghị tàn phá mở ra một con đường tiến lên.
Hắn cũng không yêu cầu đốt xương cốt thành tro bụi, chỉ cần mở ra một con đường là đủ.
Không qua bao lâu, hắn cũng đánh tan chướng ngại cuối cùng, sau khi bò ra khỏi đống xương cốt tán loạn, Miêu Nghị nhìn thấy không gian bị huyết quang bao phủ, huyết cốt tạo thành không gian hình tròn, một phần ba ngâm trong biển máu, hai phần ba lộ ra bên ngoài.
Một đóa hoa sen màu đỏ yêu mị đứng sừng sững trong biển máu, hoa sen xinh đẹp nhưng đáng sợ.
Cánh hoa bao phủ đài sen, nhụy hoa vô cùng động lòng người, trên đài sen có chín hạt sen, mỗi hạt sen giống như bảo thạch, mỗi một hạt sen có đủ màu sắc, chúng mỹ lệ hơn hồng bảo thạch gấp trăm ngàn lần.
Vào lúc hắn vừa xuất hiện, Miêu Nghị đánh vỡ cấu tạo trung tâm của Huyết Cốt Sơn, ma âm không dứt bên tai cũng biến mất.
Ma âm vừa biến mất, đột nhiên gần trăm huyết thi đuổi giết Chung Ly Khoái dừng lại. Bỗng nhiên quay đầu nhìn sang hướng Huyết Cốt Sơn, bọn chúng đồng thời ngửa đầu lên trời gào thét.
- Gào!
Bá bá!
Tất cả huyết thi quay đầu về phía Huyết Cốt Sơn.
Huyết mãng ngăn cản Chung Ly Khoái cũng sụp đổ, chúng hóa thành huyết vũ rơi vào biển máu.
Đột nhiên Chung Ly Khoái dừng bước, hắn mờ mịt nhìn chung quanh, chợt hoàn toàn tỉnh ngộ, kinh hỉ nói:
- Chẳng lẽ tiểu tử kia đắc thủ? Không xong!
Đột nhiên sắc mặt hắn biến đổi.
Hắn lo lắng Miêu Nghị bị đám huyết thi xé thành mảnh nhỏ, lập tức bay trở về.
Kỳ thật Miêu Nghị còn chưa đắc thủ, hắn nhìn không gian chung quanh Huyết Cốt Sơn, hắn không nhìn thấy huyết đan ở đâu cả, ánh mắt nhìn chín hạt sen đủ mọi màu sắc gần đó, chẳng lẽ chín hạt sen này là huyết đan?
Hắn chưa từng thấy hình dáng huyết đan thế nào.
Không cách nào xác định nhưng sau đó hắn nhìn thấy huyết thủy biến hóa liền khẳng định.