Trong hư vô tối đen, những bóng ma cao lớn đứng sừng sững giữa hư không, yên tĩnh bất động. Chung quanh những bóng ma kỳ dị này là những thi thể nát vụn xen lẫn áo quần rách nát trôi nổi trong bóng tối. Trong mấy ngày này đám Cửu U ma thần đã giết chết rất nhiều nhân tộc Thái Cổ muón trở về Thái Cổ báo tin, những thi thể trôi dạt trong hư không kia chính là nhân tộc Thái Cổ bị giết chết.
Thời gian lẳng lặng trôi qua. Mấy ngày nay, mặc dù không còn nhân tộc thử xông qua phòng tuyến phong tỏa này trở về Thái Cổ, nhưng đám Cửu U ma thần vẫn giữ nguyên công việc của mình, thi hành mệnh lệnh của Ám Cát Cổ Đức một cách nghiêm túc.
Đột nhiên, một nam tử loài người mặc áo đen xuất hiện trong hư vô ở phía xa. Nam tử này không phải xuất hiện từ bên ngoài hư không mà là từ phương hướng Thái Cổ. Tiếp đó lại có hai nam tử loài người khác xuất hiện. Những cặp mắt trong bóng tối chợt mở ra, như hung thú diệt thế nhìn chằm chằm vào những nhân loại này.
- Giết!
Một tiếng hét trầm thấp vang lên trong bóng tối, từng bóng ma vung vẩy chiếc đuôi nhọn sắc bén, như tia chớp lao về phía những nhân loại từ hướng không gian Thái Cổ bay đến. Không ngờ khi đi được nửa đường, đám nhân loại ở đối diện đột nhiên gia tăng với tốc độ gấp nhiều lần. Sau khi bay ra ngàn trượng, trước mặt đám Cửu U ma thần đã xuất hiện mấy chục vạn cao thủ loài người Thái Cổ.
Những nam tử loài người khoác áo choàng đen, tóc dài đến vai đứng giữa hư không, cũng không thèm nhìn Cửu U ma thần đông đảo đang từ đối diện lao tới. Đám người bỗng tách ra hai bên, một nam tử loài người vẻ mặt lạnh lẽo, áo trắng tóc trắng vượt qua đám người bước ra. Ánh mắt của hắn nhìn về phía những bóng ma từ đối diện lao tới, tay phải vung lên, lạnh lùng nói:
- Giết chết bọn chúng!
- Rõ!
Trong hư không, đại quân Thần cấp hậu kỳ của Thái Cổ hét lên lên tiếng, dưới chân nhún một cái, lập tức hóa thành những vệt cầu vồng màu đen lao về phía đám Cửu U ma thần kia.
- Gào!
Trong hư không đen kịt, một tên Cửu U ma thần đang lao tới bỗng nhiên dừng lại, ngửa đầu phát ra một tiếng gầm chói tai, sau đó thân thể cúi thấp xuống, lại như tên rời khỏi dây cung lao tới đại quân Thần cấp hậu kỳ đông đảo của Thái Cổ. Mệnh lệnh của Ám Cát Cổ Đức là giết sạch tất cả loài người đến gần phòng tuyến phong tỏa, vì vậy cho dù đối mặt với nhân loại số lượng đông đảo, đám Cửu U ma thần cũng không hề có ý tránh lui.
Sau một tiếng gầm lớn, đám Cửu U ma thần ở những nơi khác vốn đứng yên bất động, lúc này giống như bị thứ gì kích động, phát ra những tiếng gầm chói tai, đồng thời như tia chớp lao về hướng phát ra tiếng gầm.
Hai bên càng lúc càng gần, khi còn cách nhau mấy trăm trượng liền đồng thời ra tay.
"Đùng!"
Hư không phía trên đột nhiên nổi lên sấm chớp đùng đùng. Những tia sét màu đen ẩn chứa dao động hủy diệt qua lại như con trong hư không. Nơi sấm sét lớn như rễ cây già lướt qua, không gian bắt đầu rạn nứt, lộ ra một mảng lớn vết nứt không gian nhỏ vụn.
- Gào!
Phía dưới sấm sét, đám Cửu U ma thần vẫy tay một cái. Sấm sét màu đen cuồng bạo đầy trời liền ngưng tụ thành một chùm, đánh mạnh xuống nắm tay to lớn của Cửu U ma thần đang giơ qua đỉnh đầu. Từng chùm tia sét màu đen kêu lên lốp đốp, dọc theo thân thể cao lớn của Cửu U ma thần chui vào trường kích màu đen dài mấy trượng trong tay bọn chúng.
"Xẹt xẹt!"
Trường kích màu đen lập tức bắn ra tia sét, mũi kích trong ánh chớp phát ra những vệt sáng lạnh dữ tợn. Từ cách xa ngàn trượng, mấy trăm tên Cửu U ma thần đồng thời ném trường kích sấm sét ẩn chứa lực lượng hủy diệt trời đất trong tay ra ngoài. Trường kích sấm sét vừa rời khỏi tay liền hóa thành một vết đen mắt thường khó nhìn thấy, trong nháy mắt lướt qua không gian mấy ngàn trượng, nơi đi qua lưu lại một vết nứt không gian màu đen thật dài.
Phía sau đại quân, Phong Vân Vô Kỵ mặc áo trắng hờ hững nhìn về phía trước, trong con ngươi như nửa đêm phản chiếu rõ ràng cảnh tượng phía xa. Mấy chục thanh trường kích sấm sét mắt thường khó nhìn thấy đều hiện lên rõ ràng trong mắt hắn. Trông thấy trường kích sấm sét càng lúc càng đến gần, hắn đột nhiên chớp mắt một cái.
"Ầm!"
Trường kích sấm sét vốn đang bay vút đến nhân tộc Thái Cổ chỉ còn cách trăm trượng, đột nhiên hơi chậm lại, sau đó phát ra tiếng loẹt xoẹt, bắn ngược trở về với tốc độ còn nhanh hơn lúc ban đầu, phân biệt cắm vào lồng ngực từng tên Cửu U ma thần.
Những tiếng kêu thảm thiết vang lên, mấy chục tên Cửu U ma thần bị trường kích sấm sét ném ra cắm vào người, mũi kích sắc bén từ sau lưng đâm ra, dư lực mạnh mẽ còn đẩy những tên phía trước nhất bay ngược lên.
"Ầm ầm ầm!"
Năng lượng đáng sợ ẩn chứa trong trường kích sấm sét lập tức nổ tung trong cơ thể đám Cửu U ma thần. Đứng trước lực lượng hủy diệt này, thân thể cường hãn của Cửu U ma thần ào ào tan thành mảnh vụn bắn ra bốn phía.
Một lần đánh chết mấy chục tên Cửu U ma thần ra tay trước, trên mặt Phong Vân Vô Kỵ vẫn bình thản, giống như vừa làm một việc nhỏ bé không đáng kể. Trước mặt hắn, mấy chục tên Cửu U ma thần lại cầm trường kích sấm sét làm vũ khí, không còn dám múa rìu qua mắt thợ. Đối với Phong Vân Vô Kỵ, mỗi thanh trường kích sấm sét chính là một thanh trường kiếm, lực lượng trên thân kiếm có lớn đến mấy thì cũng chỉ là một thanh kiếm. Không một thanh kiếm nào có thể thoát khỏi sự khống chế của Kiếm Thần.
- Gào!
Mấy chục tên Cửu U ma thần nổ tung mà chết vẫn không khiến cho đám Cửu U ma thần còn lại sợ hãi, ngược lại còn khơi dậy khí tức tàn bạo của bọn chúng. Từng chiếc đuôi nhọn to dài quét qua hư không, phát ra tiếng lốp đốp làm cho người kinh hãi, thân hình nhoáng lên bắn ra ngoài, không hề tránh né lao thẳng đến đám nhân tộc Thái Cổ.
"Ầm ầm ầm!"
Cầu vồng đen do đám nhân tộc Thái Cổ biến thành và Cửu U ma thần va mạnh vào nhau. Sau cuộc va chạm ngắn ngủi, những vầng sánh lĩnh vực liền lóe lên trong hư không, vô số Cửu U ma thần lập tức biến mất không thấy.
"Ầm!"
Hư không rung chuyển, phương hướng tây bắc đột nhiên xuất hiện một trận ma khí dao động dày đặc. Phong Vân Vô Kỵ ngưng thần nhìn lại, trông thấy Cửu U ma thần số lượng ít nhất đến mấy vạn đang bay đến nơi này nhanh như sao băng. Đây là những Cửu U ma thần trấn thủ ở nơi khác, cảm giác được chiến đấu xảy ra ở nơi này nên chạy tới chi viện.
- Thân thể Cửu U ma thần vốn cường hãn, công kích đơn thuần e rằng rất khó hoàn toàn tiêu diệt bọn chúng, hãy dùng lĩnh vực công kích bọn chúng!
Phong Vân Vô Kỵ lãnh đạm nói, sau đó vung tay lên. Một nhóm tộc nhân Thái Cổ khác phía sau liền bước ra, chân nguyên trong cơ thể toàn lực vận chuyển, lần lượt hóa thành những vệt cầu vồng bay đi.
Đám nhân tộc Thái Cổ vừa mới bay ra, bên cạnh Phong Vân Vô Kỵ, Tây Môn Y Bắc áo trắng tóc trắng cũng đột nhiên bước nghiêng sang một bước, vừa lúc đối diện với đám Cửu U ma thần mới xuất hiện kia.
"Keng!"
Trong tiếng kim thiết réo rắt, vỏ kiếm trên lưng Tây Môn Y Bắc đột nhiên bắn lên. Tay phải vươn ra, một vệt cầu vồng trắng liền từ trong vỏ kiếm thoát ra, rơi vào trong tay hắn.
Tay cầm thiết kiếm rỉ sét không nổi bật, Tây Môn Y Bắc bình tĩnh nhìn về phía trước, trên con ngươi phản chiếu rõ ràng cảnh tượng phương xa, mái tóc dài trắng như tuyết sau đầu không gió tự tung bay.
"Ầm!"
Một thanh âm giống như vũ trụ sơ khai đột nhiên vang lên. Trong tiếng nổ lớn này, tất cả mọi người đều cảm thấy hư không dưới chân đột nhiên rung chuyển một cái, sau đó hư không vốn tối tăm lại càng đen kịt hơn. Khi tiếng nổ này vang lên, tất cả mọi thứ đều bị bóng tối vô tận bao trùm, không có một chút ánh sáng nào. Ở nơi sâu nhất của bóng tối, một luồng sáng chói lọi như mặt trời bỗng nổ tung, khí thế như bẻ gãy cành khô, bộc phát ra ánh sáng và hơi nóng vô tận , chia bóng tối ra làm hai nửa.
"Ầm ầm!"
Bóng tối nuốt chửng mọi thứ cuối cùng biến mất, tất cả lại khôi phục bình thường. Vẻ mặt Tây Môn Y Bắc lạnh lùng, tay phải thu lại, trường kiếm rỉ sét trong tay lại chui vào vỏ kiếm. Ở trước người hắn, trong đại quân Cửu U ma thần đông đảo đang lao tới bỗng xuất hiện một lối đi rộng mấy trăm trượng, dài đến mấy ngàn dặm. Tất cả Cửu U ma thần đứng trong khu vực này đều hóa thành tro bụi. Uy lực của một kiếm này khiến người ta phải kinh hãi.
Một kiếm của Tây Môn Y Bắc khiến cho số lượng nhân tộc Thái Cổ và Cửu U ma thần đảo ngược, hơn nữa còn giúp kéo lớn khoảng cách. Mặc dù thân thể của Cửu U ma thần cường hãn, sở hữu Cửu U ma khí có tính ăn mòn rất mạnh, thực lực bản thân lại mạnh mẽ, nhưng đối mặt với đại quân Thần cấp hậu kỳ của nhân tộc Thái Cổ số lượng đông hơn rất nhiều, kết quả chiến đấu đã không cần phải nói.
Trong hư không cách chiến trường mấy chục vạn cây số, Ám Cát Cổ Đức khẽ chíu mày, nhìn chăm chú vào bản đồ không gian thu nhỏ trước người do cát bụi tạo thành. Dựa vào bản đồ không gian do cát bụi tạo thành này, trong đầu hắn không ngừng suy nghĩ kế hoạch. Hiện giờ tất cả mọi thứ đều đang tiến hành theo kế hoạch của hắn, đám Cửu U ma thần liên tục tiến vào các không gian giết chóc trắng trợn, một số không gian nhỏ không ổn định đã hoàn toàn bị đám Cửu U ma thần hủy diệt. Mệnh lệnh của Chủ Thần thứ mười bốn đã hoàn thành bước đầu, hắn cần phải suy nghĩ bước tiếp theo của kế hoạch.
Đột nhiên, khí tức của đám Cửu U ma thần lần lượt biến mất trong đầu Ám Cát Cổ Đức một cách nhanh chóng. Lúc đầu hắn còn chưa để ý, chỉ cho là đám nhân tộc Thái Cổ co cụm trong một không gian kia đồng thời xuất động, cũng không quan tâm đến chút tổn thất nhỏ nhặt này. Nhưng rất nhanh hắn liền phát hiện, khí tức của mấy vạn Cửu U ma thần đã hoàn toàn biến mất.
Đọc Truyện Online Tại https://docsach24.com"Xảy ra chuyện gì?" - Ám Cát Cổ Đức đột nhiên ngẩng đầu lên, sắc mặt trở nên hết sức khó coi. Bản đồ không gian mỏng như lụa do cát bụi tạo thành ở trước người lập tức tiêu tan, hóa thành một chùm hạt cát chui vào trong lòng bàn tay hắn.
"Không hay, Thái Cổ lại xuất động đại quân!" - Ám Cát Cổ Đức cuối cùng nghĩ đến điều gì, đột nhiên quay đầu nhìn về hướng không gian Thái Cổ. Là người hầu của Chủ Thần thứ mười bốn, giữa hắn và đám Cửu U ma thần có một sự liên hệ rất kỳ diệu.
Ám Cát Cổ Đức nhìn về hướng Thái Cổ, hai con ngươi đột nhiên trở nên đen kịt như mực nước chảy ra, nhanh chóng nhuộm cả cặp mắt thành một mảng đen kịt, không mang theo một chút màu sắc nào khác.
"Bồng!"
Mái tóc dài đen nhánh của Ám Cát Cổ Đức không gió tự phất lên. Khi mái tóc rũ xuống, khí tức linh hồn trong cơ thể hắn đột nhiên biến mất không còn bóng dáng, chỉ còn lại một thân xác đứng trong vòng vây của đám Cửu U ma thần không nhúc nhích.
Trong chiến trường ở gần Thái Cổ, Cửu U ma thần và đại quân Thần cấp hậu kỳ đang chiến đấu kịch liệt với nhau. Vô số Cửu U ma thần bị cao thủ Thần cấp hậu kỳ cuốn vào lĩnh vực, dựa vào lợi thế của lĩnh vực để giao chiến. Chiến đấu vô cùng kịch liệt, Phong Vân Vô Kỵ, Độc Cô Vô Thương và Tây Môn Y Bắc thì đứng thành hình tam giác ở phía sau lược trận.
Phong Vân Vô Kỵ im lặng nhìn chăm chú vào toàn bộ chiến trường, cũng không có dấu hiệu muốn ra tay. Đây là một cuộc thử luyện đối với nhân tộc Thái Cổ, chỉ khi nào quen thuộc với phương thức chiến đấu của Cửu U ma thần, nhân loại Thái Cổ trong trận chiến tương lai mới không rơi vào thế yếu. Phong Vân Vô Kỵ thậm chí không dùng lĩnh vực quy tắc của kiếm, nhằm để cho những cao thủ Thái Cổ nhanh chóng quen thuộc cách chiến đấu với Cửu U ma thần.