"Ầm ầm!"
Bóng ma Sát Lục to lớn từ trong khói bụi đi ra, ánh mắt âm tà quét qua đại địa, bóng đen do thân thể to lớn in xuống bao trùm một khoảng đất lớn, trên thân thể ngưng tụ như thực chất phân bố những đồ đằng màu vàng tối lộ ra khí tức hắc ám và sát lục. Những đồ đằng kia không ngừng lấp lánh, cùng cộng hưởng với ấn ký giống như phù văn thần cách giữa trán.
"Xoẹt xoẹt xoẹt!"
Ma thần đột nhiên nhắm mắt lại, cơ nhục nổi lên. Trong thân thể gần như nửa trong suốt, từng đường vân cực nhỏ đan xen trong ngực, sau một lát đã cấu thành một bộ tâm tạng hình lập thể.
"Ầm!"
Một tiếng vang trầm, phần tâm tạng dạng lập thể trong suốt kia đột nhiên nhảy lên, từng cơ quan nội tạng to lớn màu vàng tối tự động sinh ra. Theo trái tim phập phồng, hàng trăm triệu mạch máu hoặc lớn hoặc nhỏ từ chung quanh trái tim kéo dài ra, theo một quy luật khoách triển đến các bộ vị toàn thân.
"Ào ào!"
Giữa trán hiên lên một tinh thể to lớn giống như thần cách. Từ trong tâm thất, máu tươi màu vàng tối như khe suối trào ra, chảy dọc theo những mạch máu trong cơ thể. Nơi máu chảy qua, thân thể nửa trong suốt dần dần bao phủ một lớp da trắng nõn.
"Đinh!"
Hai mắt của bóng ma Sát Lục trợn trừng, bên trong lộ ra ánh sáng lờ mờ, sau đó đi nhanh về phía trước.
"Ầm!"
"Ầm!"
"Ầm!"
Một bước đều in xuống một vết chân. Sau mỗi bước đi, thân thể cao lớn của bóng ma Sát Lục lại thu nhỏ mấy chục trượng, các vết chân in xuống cũng nhỏ lại theo. Sau khi lưu lại năm mươi vết chân từ lớn đến nhỏ trên mặt đất, bên ngoài Sát Lục ma cung trăm trượng, bóng ma Sát Lục đã thu nhỏ lại đến khoảng mười trượng, khuôn mặt vốn thô kệch uy nghiêm cũng đã biến hóa, mái tóc tung bay, ánh mắt âm tà, vẻ tươi cười kiêu ngạo bất tuân - đây chính là dáng vẻ của Phong Vân Vô Kỵ khi hóa thành hình người.
Con ngươi đảo quanh trong viền mắt một vòng, sau đó bóng ma Sát Lục chậm rãi xoay người lại, trầm mặc nhìn hai bóng người một trái một phải trong mây dày do sát lục khí tức nồng đậm ngưng tụ thành cách đó hơn trăm trượng.
"Ha ha ha… Sát Lục ma quyết tầng thứ hai quả nhiên huyền diệu. Bóng ma Sát Lục này luyện thành ma thân lại không bị thân thể hạn chế, ý thức dung hợp tự nhiên, thật là bảo bối hạng nhất… Ha ha, Sát Lục chiến giáp và thân thể vẫn không ngừng hấp thu sát khí tại vùng đất bỏ hoang, còn bổn tọa thì muốn làm gì cũng được, thật là vẹn cả đôi đường. Ha ha…" - Thanh âm của đệ nhất phân thần cười cuồng dại bên trong biển ý thức của bóng ma Sát Lục, mà khuôn mặt của bóng ma Sát Lục vẫn lãnh khốc vô tình như trước, phối hợp với khí chất âm tà kia trông giống như Cửu U ma thần, cực kì đáng sợ.
"Bồng!"
Phong Vân Vô Kỵ hóa thân vào trong thân thể vừa hình thành của bóng ma Sát Lục, trở tay vung lên, một tầm màn màu tối lan ra, bao phủ lấy thân thể, Sát Lục chiến giáp cùng với ma cung. Loại cấm chế này là hắn học được từ chỗ linh hồn Sát Lục, do một chủ nhân Sát Lục trước đây sáng tạo ra.
Loại cường lực cấm chế này có thể cắt đứt tất cả khí tức của Phong Vân Vô Kỵ bên ngoài, đồng thời khi có người cố gắng phá hủy, nó có thể triệt tiêu vòng công kích thứ nhất, hơn nữa khi cấm chế bị lay động, tâm thần Phong Vân Vô Kỵ sẽ lập tức cảm ứng được, nhờ đó có thể trở về bảo hộ thân thể.
"Được rồi, mặc dù không có thân thể Ma Thần, nhưng thân thể Sát Lục này cũng không kém bao nhiêu. Bây giờ cũng tới lúc bổn tọa phát uy rồi!" - Trong lòng Phong Vân Vô Kỵ vô cùng vui sướng. Tạm thời thay đổi thân thể, không bị thân của ma trùng hạn chế, toàn thân cảm thấy thoải mái hơn không ít. Nghĩ đến chỗ đắc ý, hắn lại không nhịn được vung vẩy hai tay một chút.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL"Rắc rắc!"
Toàn thân vang lên tiếng như pháo tre. Một đoàn lực lượng hùng hồn nhanh chóng chảy dọc theo thân thể. Ma thức phát ra, khi lần nữa cảm giác được những nhân vật cường đại kia, Phong Vân Vô Kỵ lại cảm thấy như vạn sự đều nắm chắc, có thể dễ dàng đánh bại bọn họ, thậm chí trong linh hồn còn bắt đầu sinh ra một loại xúc động khó hiểu. Trong xa xăm, hắn cảm giác như mình đã chạm đến một thứ gì huyền diệu.
"Đây hình như là… lĩnh vực sao?" - Trong xa xăm, Phong Vân Vô Kỵ sinh ra một loại minh ngộ: "Dựa vào năng lực của ta, hẳn có thể xây dựng lĩnh vực rồi."
Tại Ma giới có một truyền thuyết: lĩnh vực là dùng lực, hơn nữa thiên phú và tính chất đều có liên quan với quy tắc mà cá nhân chạm đến. Thế nhưng trên thực tế, từ lúc ban đầu sinh ra, lĩnh vực mỗi người đã được pháp tắc vận hành từ trong xa xăm lặng lẽ ban cho, tất cả chỉ đợi mình phát giác.
Phong Vân Vô Kỵ hoàn toàn chấp nhận điều này.
"Bình!"
Bước chân nặng nề đạp xuống, mặt đất rạn nứt, ma khí nồng đậm từ lòng đất tuôn ra, bao bọc lấy Phong Vân Vô Kỵ vào bên trong. Trong nháy mắt, tầng ma khí biến ảo bất định kia liền kết thành một bộ khải giáp đen kịt thâm trầm bên ngoài thân. Gió lớn nổi lên, một tấm áo choàng màu đen rộng thùng thình phất phơ sau người, tay phải mở ra, một đoàn khí đen nổi lên trên tay. Bên trong vạn đạo điện tím lóe lên bất định, hai mắt của hắn khép hờ, tay phải phát ra một tiếng vang trầm. Khi hai mắt lần nữa mở ra, trên bàn tay phải của Phong Vân Vô Kỵ đã xuất hiện một chiếc mũ giáp hình thoi, đỉnh đầu có nhiều mũi nhọn, tạo hình cực kỳ hung bạo và dữ tợn. Mũ giáp chậm rãi xoay tròn, có nhiều đường rãnh, bên ngoài trang trí những hoa văn màu đen khó hiểu. Bên trong những đường rãnh kia có những tia sét nhỏ màu đen qua lại, thỉnh thoảng phát ra tiếng đùng đoằng.
Năm ngón tay khẽ động, chiếc mũ giáp dữ tợn đang lơ lửng liền hạ xuống. Phong Vân Vô Kỵ hai tay cầm lấy mũ giáp, chậm rãi đội xuống đầu. Mái tóc đen bóng loáng chìm vào phía sau khải giáp, cuối cùng rũ xuống trên lưng.
"Bồng!"
Tại khoảnh khắc mũ giáp được đội vào, vô số ma khí từ trong những khe hở của khải giáp phun ra, mây đen cuồn cuộn khiến cho Phong Vân Vô Kỵ vô cùng nổi bật.
"Ầm!"
Mây đen từ trên đỉnh đầu áp xuống, to lớn như biển. Giữa khe hở của những tầng mây, sấm sét phá không, điện hoa chói mắt chiết xạ ra một vệt sáng lạnh lẽo trên khải giáp đen kịt dữ tợn.
"Cheng!"
Tay phải của Phong Vân Vô Kỵ lại lần nữa mở ra. Trên cao vạn trượng, Kiếp Ma đao phát ra tiếng "ong ong", vạn đạo ánh sáng chiếu xuống bàn tay đang mở ra của hắn. Trong tiếng đao ngân, một thanh đao khí giống hệt như Kiếp Ma đao nhanh chóng nhưng tụ lại. Thanh đao này do sát lục khí tức vô tận của Kiếp Ma đao hóa thành, nằm trong tay Phong Vân Vô Kỵ không khác gì một binh khí thật.
Tại khoảnh khắc binh khí vào tay, một luồng đao ý mới liền sinh sinh trong lòng Phong Vân Vô Kỵ, khí thế giống như lửa cháy lan ra đồng cỏ. Bước chân di động. sau ba bước, trên người Phong Vân Vô Kỵ bỗng bốc lên ngọn lửa ma, hóa thành hình đao lờ lờ, tầng tầng lớp lớp lơ lửng quanh người, giống như tùy thời sẽ phá không bay đi…
- Chư tướng nghe lệnh!
Ánh mắt Phong Vân Vô Kỵ quét qua bốn phía, những bóng người đen kịt phía xa in vào hai tròng mắt.
Tiếng vừa dứt, những bóng người từ bốn phía liền gom lại. Gió lớn thổi qua, đại quân rậm rạp quỳ sát chung quanh Phong Vân Vô Kỵ.
- Chủ nhân!
Những tiếng hô lớn vang lên, trong ánh mắt mọi người đều lộ ra vẻ cuồng nhiệt.
- Hừ! Ma giới vốn dùng giết chóc lảm gốc. Bổn tọa là vua của giết chóc, là kẻ đứng đầu trong vạn ma. Phàm là nơi bổn tọa đặt chân đến, vạn ma thần phục, thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết! Tại vùng đất bỏ hoang, bổn tọa cũng phải xưng vương. Đợi đến khi ra khỏi đây, bổn tọa sẽ làm chủ nhân của Ma giới, vua của trăm triệu ma. Bây giờ, bổn tọa cần các ngươi thay bổn tọa truyền bá ma uy vô thượng ra ngoài, các ngươi có nguyên ý không?
- Nguyện ý! Nguyện ý! Ma chủ ức thọ (sống đến trăm triệu năm, tương tự như vạn tuế)!
- Thuận ma chủ mà sinh, thuận ma chủ mà chết!
Chúng ma ngẩng đầu lên, từng người vung tay hưởng ứng, trong cơ thể máu huyết sôi trào. Bản năng giết chóc cơ bản, sau thời gian dài bị chôn vùi, lúc này đột nhiên tỉnh giấc dậy. Tiếng hô chấn động đại địa, mang đến từng cơn gió lớn gào thét.
"Ong ong!"
Hai trước hai sau, bốn mũi nhọn dài vài thước trên mũ giáp đâm vào trong gió. Bên dưới giáp che mặt, khóe miệng Phong Vân Vô Kỵ lộ ra một nụ cười không dễ phát giác, sau đó sắc mắt trầm xuống, bỗng nhiên hung dữ gầm lên:
- Bây giờ hãy xuất phát đi, đưa giết chóc và máu tươi đưa đến những tên đối nghịch cho bổn tọa!
- Tuân lệnh!
Trong tiếng khải giáp va chạm, chúng ma liền vươn người dậy, dưới sự chỉ huy của những ma tướng, tay cầm sắc kích như thủy triều tràn về bố phía.
"Bình!"
Phong Vân Vô Kỵ đạp một cái, sau đó giống như một viên đạn pháo bắn thẳng lên trời, lơ lửng bên dưới mây đen, đôi mắt băng lãnh bao quát tứ phương…
Gần như ngay khi Phong Vân Vô Kỵ bắn lên, trên mặt đất, từng bóng người khí tức cường đại từ các nơi cũng phá không bay lên, từ xa xa dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn chăm chú vào kẻ khiêu chiến mới này.
- Tên trẻ tuổi, ngươi quá lỗ mãng rồi.
Từng đạo ma thức tràn ngập địch ý phá không truyền đến, tỏ rõ thái độ của đối phương.
- Đây là ngươi tự tìm đường chết.
- Chủ nhân Sát Lục, hừ, có ý tứ…
Khi những nhân vật cường đại thống lĩnh một phương này lơ lửng giữa hư không đối diện với Phong Vân Vô Kỵ, một số khác càng cường đại hơn lại giống như đang xem trò vui, đứng xa xa quan sát vở kịch này, cũng không có ý nhúng tay vào. Có lẽ dưới mắt bọn họ, một kẻ khiêu chiến mới, cho dù có mạnh cũng không thể nào địch nổi đông đảo cao thủ cùng cấp như vậy.
- Ha ha!
Phong Vân Vô Kỵ lại giống như không hề để ý, cười nhạt một hồi:
- Những tên ngu xuẩn các ngươi, để ta cho các ngươi biết chủ nhân Sát Lục mạnh như thế nào!
Trong tiếng cười lạnh, bàn tay liền lật lại. Hình chiếu của Kiếp Ma đạo do sát khí đầy trời hình thành như chậm thực nhanh vẽ ra một đường cong ưu mỹ giữa không trung. Thanh âm vang dội tứ phương, tiếng vọng từ bốn phía truyền về, lanh lảnh không dứt:
- Kiếp… Ma… Đạo… chiêu… thứ… ba… Ma… Uy… Như… Ngục…
Từ trên cao quan sát xuống, chỉ thấy sau khi lời vừa dứt, tiếng vọng không ngừng vọng lại từ bốn phía. Trong tiếng vọng, Phong Vân Vô Kỵ bỗng hóa thành ảo ảnh, giống như có vô số Phong Vân Vô Kỵ trùng trùng điệp điệp vẻ mặt lạnh lùng nhìn về các hướng, vung ra một đao đơn giản…
"Ầm!"
Lấy Phong Vân Vô Kỵ làm trung tâm, một luồng sóng gợn màu tối như bài sơn đảo hải lan rộng về bốn phía, tốc độ nhanh như chớp. Trong nháy mắt, giữa không trung như có một khối đá to lớn đang đè xuống. Sóng gợn liên miên không dứt khoách triển về bốn hướng, nhìn kỹ thì thấy từng vòng lại do những bóng ma âm lãnh cấu thành…
Sống chết trong tay
Chém hồn đoạn phách
Đạp đất đội trời
Ma uy như vực…