Một luồng khí tức cực kỳ hung bạo từ trên người Phong Vân Vô Kỵ khuếch tán ra. Tại khoảnh khắc Sát Lục chiến giáp gắn vào thân thể, phía trước ma cung như trải qua một cơn lốc biển. Sát lục khí tức cuồn cuộn một trận cơn gió xoáy màu đen bao bọc lấy Phong Vân Vô Kỵ. Tại chung quanh, Sát Lục đại quân bị sát khí lạnh thấu xương ảnh hưởng phải liên tục lui về phía sau.
- Sao ngươi lại xuất hiện ở đây?
Cảm giác đã lâu không gặp truyền đến từ tứ chi, Phong Vân Vô Kỵ nhất thời trong lòng nhộn nhạo:
- Vùng đất bỏ hoang chính là do Chủ Thần tạo ra, ngươi làm sao tiến vào được?
- Tại Ma giới, bởi vì Sát Lục ma quyết nên giữa tôi và chủ nhân có liên hệ với nhau, nhưng đột nhiên lại bị gián đoạn. Từ đó, tôi liền đi đến Trung Ương ma sơn để truy tìm tung tích của chủ nhân. Sau đó, tại nơi mà chủ nhân xuất hiện cuối cùng, tôi lại cảm giác được khí tức của thẩm phán giả…
Sát Lục chi hồn lên tiếng:
- Khí tức của chủ nhân bỗng nhiên biến mất tại Ma giới, vì vậy tôi liền suy đoán chủ nhân có thể là bị thẩm phán giả đưa đến vùng đất bỏ hoang.
- Muốn tiến vào vùng đất bỏ hoang cũng không phải quá khó, cái khó chính là phương pháp để ra ngoài.
Suy nghĩ một chút, Phong Vân Vô Kỵ lập tức nhẹ nhõm: "Sát Lục chi hồn này không biết đã từng hầu hạ bao nhiêu đời chủ nhân, hơn nữa Sát Lục chi chủ mạnh đến mức nghịch thiên, đương nhiên là phải có chút bản lĩnh, mà Sát Lục chi hồn chính là mấu chốt truyền thừa của Sát Lục chiến giáp, sao lại không biết một số cơ mật, bao gồm cả một số năng lực mà mình không hiểu rõ. Sát Lục chi hồn này tất nhiên cũng có chút thủ đoạn, việc phá vỡ vách chắn tiến vào vùng đất bỏ hoang hẳn là không khó."
- Còn đại quân thì sao? Khi ngươi rời đi, chẳng lẽ không có người nào dòm ngó đến chúng ta? Đại quân lại trở về trong tay Cổ Liệt Nhĩ, ta cảm thấy rất lo lắng.
Phong Vân Vô Kỵ lên tiếng.
- Chủ nhân không cần lo lắng! Trong thời gian ngắn Cổ Liệt Nhĩ khó để khôi phục được thực lực như xưa. Cho dù hắn có ý định làm phản, chỉ cần chủ nhân tu luyện Sát Lục ma quyết đến tầng thứ ba thì không cần bận tâm. Chủ nhân cần phải lưu ý, tôi đã cảm giác được Trọc Thế ma trì rất nhanh sẽ xuất hiện, nếu như chủ nhân không thể có mặt tại ngày đó để tẩy rửa thân thể, vậy thì e rằng phải chờ đến tỷ năm sau!
Con ngươi Phong Vân Vô Kỵ bỗng nhiên co rút lại:
- Ta còn bao nhiêu thời gian?
- Không rõ lắm, tôi chỉ có thể dự đoán đại khái thời điểm Trọc Thế ma trì hàng lâm. Chủ nhân nên thoát khỏi nơi này càng sớm càng tốt… Vùng đất bỏ hoang, vốn là do chư thần lập nên dành cho nghịch thần giả đắm mình trong ánh sáng của chư thần bên trong quốc độ. Sau đó đã có một số chuyện phát sinh, nghịch thần giả và chư thần xảy ra chiến tranh. Nghịch thần giả bị thua, bị chư thần giam ở nơi này. Đây là một không gian hoàn toàn độc lập, dùng thần lực của chư thần sáng tạo nên. Các Chủ Thần ánh sáng và bóng tối đã thiết lập một pháp tắc ở nơi này, phàm là người sở hữu thần cách thì vĩnh viễn không cách nào rời khỏi, hơn nữa chỉ cần còn tồn tại, bọn họ sẽ không ngừng cung cấp thần lực cho chư thần, cho đến khi sinh mệnh khô kiệt tử vong!
- Cái gì!
Phong Vân Vô Kỵ kinh hãi.
- Chủ nhân, ngài không hấp thu thần cách ở đây chứ? Một khi hấp thu, chúng ta sẽ mãi mãi không thể rời khỏi đây, đồng thời vĩnh viễn trở thành lương thực của Chủ Thần. Tuyệt đối không thể được!
- Chẳng lẽ trước kia ngươi đã cùng chủ nhân đến đây? Chuyện giữa nghịch thần giả và Chủ Thần, lẽ ra ngươi không thể biết mới đúng.
Phong Vân Vô Kỵ đột nhiên nhớ đến điều gì, lập tức hỏi.
Sát Lục chiến giáp, chính là do hàn thiết trăm triệu năm tại Tu La huyết trường của Ma giới hấp thu vô số oan hồn ma huyết tạo thành, bất kể như thế nào, lẽ ra nó không thể biết được bí mật này.
Bị Phong Vân Vô Kỵ truy hỏi, Sát Lục chi hồn dường như cũng sửng sốt:
- Tôi… hình như… tôi cũng không rõ lắm. Điều này giống như là… đã in sâu vào trong linh hồn của tôi.
- Chẳng lẽ không phải dò chủ nhân nào đó của Sát Lục chiến giáp nói cho ngươi biết sao?
- Không phải… Chuyện này, là khi ngài hỏi, trong trí nhớ của tôi đột nhiên xuất hiện. Hình như… tôi vốn đã biết rồi!
Sát Lục chi hồn hơi do dự nói, sau đó lại yên lặng một lúc lây, tựa hồ đang suy nghĩ điều gì.
- Ồ?
Phong Vân Vô Kỵ trong lòng khẽ động, thầm suy nghĩ: "Sát Lục chiến giáp này vốn do vô số ma huyết tinh luyện mà thành, theo đạo lý không thể biết được việc này, trừ phi…"
Tạm thời đè nén nghi hoặc trong lòng, Phong Vân Vô Kỵ nói với Sát Lục chi hồn:
- Những chuyện này để sau hãy nói! Bây giờ ngươi hãy giúp ta thoát khỏi nơi này trước đã.
Tay phải phất một cái, cơn lốc sát lục khí tức màu đen đang cuồn cuộn nổi lên liền biến mất vô tung. Phong Vân Vô Kỵ cũng không thèm nhìn sát lục đại quân đang kinh ngạc ở chung quanh, liền xoay người, trong tiếng leng keng bước vào ma điện to lớn.
Ngồi ngay ngắn trên bảo tọa, một mình bên trong đại điện yên tĩnh, Phong Vân Vô Kỵ lên tiếng:
- Ngươi nói là tiến vào thì dễ, đi ra thì khó, như vậy vẫn có đi phương pháp để ra ngoài phải không?
- Tất nhiên. Tại vùng đất bỏ hoang, phương pháp duy nhất để ra ngoài, chính là Luyện Ngục đại ma thần!
Sát Lục chi hồn rất khẳng định.
- Luyện Ngục đại ma thần?
Trong lòng Phong Vân Vô Kỵ khẽ động:
- Ngươi muốn nói đến những ma thần khổng lồ, thậm chí có kẻ cao tới vạn trượng, sinh ra đã có lĩnh vực sao?
- Chủ nhân cũng biết sao?
Sát Lục chi hồn nghi hoặc nói. Nó cũng hiểu đại khái về lai lịch của Phong Vân Vô Kỵ, nhưng nhìn vào những kinh nghiệm trải qua, Phong Vân Vô Kỵ hẳn là không thể nào biết được về Luyện Ngục đại ma thần.
Phong Vân Vô Kỵ im lặng không nói. Bí mật về ba phân thần chính là bí mật lớn nhất của hắn, quan hệ đến sinh tử tồn vong. Chỉ là một Sát Lục chi hồn, làm sao có thể khiến cho hắn tiết lộ bí mật giấu kỹ nhất trong lòng.
- Nói mau đi!
Phong Vân Vô Kỵ sốt ruột vội giục.
- Luyện Ngục đại ma thần mặc dù thuộc Ma giới, nhưng lại luôn luôn độc lập với Ma giới. Trong luyện ngục, tất cả ma thần đều là nhân vật cường đại, một khi xuất hiện tại Ma giới đều là những kẻ cường hãn đến cực đoan. Theo như lời đồn của Ma giới, chỉ cần nắm giữ được tên thật mà pháp tắc từ chỗ Luyện Ngục ma thần sinh ra đã ban cho, là có thể khiến cho bọn họ cả đời hầu hạ. Trợ lực lớn như vậy, chính là một sự dụ hoặc mà bất cứ kẻ nào có chí tranh bá Ma giới đều không thể chống lại được.
- Chỉ cần gọi ra tên thật, những Luyện Ngục ma thần cả người bốc cháy lửa địa ngục sẽ từ trong luyện ngục xuất hiện… Nhưng có một điều mà rất nhiều người không biết, chính là Luyện Ngục ma thần có năng lực xuyên qua bất cứ không gian nào, bởi vì đây chính là năng lực mà các Chủ Thần bóng tối ban cho bọn chúng. Tất cả Luyện Ngục ma thần đều là con cưng của thần.
- Luyện Ngục Ma Thần… Tốt lắm, vậy thì làm sao để biết được tên thật của chúng nó?
- Tên thật của Luyện Ngục ma thần vốn hòa hợp cùng với quy tắc và pháp tắc vận hành tại vũ trụ, tên thật của bọn họ cũng chính là một loại quy tắc. Chỉ cần chạm đến những quy tắc này, sẽ có thể biết được tên thật những bọn họ, từ đó thiết lập khế ước, sử dụng cho mình."
- Trong các đời Sát Lục chi chủ, đã từng có mấy đời chủ nhân nắm giữ được tên thật của Luyện Ngục ma thần.
Nguồn truyện: Truyện FULL- Vậy còn chờ cái gì, mau nói cho ta biết, ta sẽ lập tức rời khỏi đây!
Sát Lục chi hồn im lặng một lúc, sau đó buồn bã nói:
- Chủ nhân! Tôi chỉ là khí linh của Sát Lục chiến giáp, không phải ngang hàng với chủ nhân. Rất nhiều bí mật của chủ nhân tôi đều không biết. Hơn nữa, một khi nắm giữ được tên thật của Luyện Ngục ma thần, sẽ có thể khiến cho những ma thần cường đại đó phục vụ mình, thế nhưng tên thật của ma thần từ trước đến nay có một quy tắc, đó là khi nắm giữ được tên thật, lần đầu tiên gọi lên để triệu hoán Luyện Ngục ma thần, khế ước liền mặc nhận hình thành. Nghĩa là: Luyện Ngục ma thần phải vâng theo người nắm giữ tên thật một cách vô điều kiện, nhưng trong cùng một thời gian, chỉ một người có thể nắm giữ tên thật của một vị Luyện Ngục đại ma thần. Một khi người nắm giữ nói ra tên thật của Luyện Ngục ma thần với một người khác, vậy thì ngay lúc tên thật bị tiết lộ, khế ước ban đầu thiết lập sẽ tự động mất hiệu lực, hơn nữa tên thật cũng sẽ tự động bị xóa sạch khỏi đầu của người tiết lộ, một lần nữa ẩn vào trong chu thiên quy tắc phức tạp. Người tiết lộ từ đó về sau sẽ không thể cảm ứng được sự tồn tại của ma thần này, cũng không thể nắm giữ tên thật của hắn. Tất cả những thứ liên quan đến ma thần này đều sẽ tự động bị thanh trừ khỏi trí nhớ.
- Chủ nhân, đây chính là sự thật.
Sát Lục chi hồn trịnh trọng nói:
- Đây chính là quy tắc về tên thật của Luyện Ngục ma thần vận hành trong thiên địa. Cho nên, ngài không thể mong nhờ vào tôi để nắm giữ được tên thật của Luyện Ngục ma thần mà những Sát Lục chi chủ trước đây khống chế. Tất cả phải dựa vào chủ nhân tự mình nắm giữ.
- Nói như vậy, chẳng phải là ngươi căn bản không trợ giúp được gì cho ta sao?
Phong Vân Vô Kỵ nghe vậy giận tím mặt:
- Đúng là một phế vật, chẳng trách mỗi đời chủ nhân của ngươi đều sống không quá mấy chục vạn năm, thật sự là một phế vật!
- Chủ nhân, ngài không thể vũ nhục tôi! Nếu như chuyện gì tôi cũng có thể giải quyết được, vậy thì Sát Lục chiến giáp còn cần một chủ nhân sao? Tôi chỉ là Sát Lục chi hồn, không phải Sát Lục chi chủ, cũng vĩnh viễn không thể trở thành Sát Lục chi chủ.
Phong Vân Vô Kỵ im lặng, cũng không biết dùng lời nào để nói lại.
- Chủ nhân! Thật ra… tôi vẫn có thể giúp ngài một chút.
Tựa hồ cảm giác được Phong Vân Vô Kỵ trong lòng không vui, Sát Lục chi hồn cẩn thận nói.
- Nói đi!
- Sát lục chiến giáp được máu tươi thấm ướt, lại trải qua các đời Sát Lục chi chủ dùng giết chóc nuôi dưỡng, càng bị ảnh hưởng bởi sát khí của nhiều vị chủ nhân đã đạt đến Sát Lục ma quyết tầng thứ ba, cho nên về mặt hấp thu sát lục khí tức có ưu thế không gì sánh bằng… Tại vùng đất bỏ hoang này sát khí rất nặng, mà chủ nhân chỉ vừa đạt đến Sát Lục ma quyết tầng thứ hai là Sát Lục Thiên Hạ, công lực còn thấp, hơn nữa hấp thu sát khí còn bị ma thân hạn chế, thế nhưng Sát Lục chiến giáp thì không…
Phong Vân Vô Kỵ giật mình, đột nhiên tỉnh ngộ, trong lòng nhất thời mừng như điên:
- Ngươi muốn nói…
- Đúng vậy. Chủ nhân! Tôi có thể hoàn toàn hấp thu sát khí tại vùng đất bỏ hoang này, sau đó lưu lại chờ chủ nhân hấp thu. Đợi sau khi chủ nhân tiến vào Trọc Thế ma trì hoán đổi ma thân, nguồn sát lục khí tức khổng lồ này sẽ có thể giúp chủ nhân sớm đạt đến cảnh giới Sát Lục chi chủ chân chính, rút ngắn rất nhiều thời gian.
Sát Lục chi hồn thành thật nói.
- Như vậy thì tốt… Bổn tọa sớm đã muốn hút sạch sát lục khí tức hùng hậu ở đây, nếu như ngươi có thể làm được thì tốt. Có điều…
Suy nghĩ một chút, sắc mặt Phong Vân Vô Kỵ hơi trầm xuống:
- Có một việc ngươi hãy nghe cho rõ, chuyện bổn tọa là Sát Lục chi chủ tuyệt đối không thể để cho bất cứ kẻ nào biết!
- Chủ nhân … tại vùng đất bỏ hoang, hiện tại không phải đã có rất nhiều người biết sao?
- Hừ, bổn tọa có nói là dẫn bọn chúng ra khỏi vùng đất bỏ hoang sao? Những kẻ biết được khuôn mặt thật của Sát Lục chi chủ, tất cả đều phải giết hết. Trước khi rời đi bổn tọa sẽ xử lý việc này.
Trong lời nói của Phong Vân Vô Kỵ lộ ra sự lạnh lẽo khiến cho người ta khiếp sợ.
- Chủ nhân, như vậy là tốt nhất…
Sát Lục chi hồn lại là cực kỳ hưng phấn:
- Còn Cổ Liệt Nhĩ kia, chủ nhân có muốn…
- Khí hồn thì nên biết thân phận làm khí hồn, những chuyện không nên biết thì đừng nên hỏi nhiều, cứ theo đó làm là được!
Phong Vân Vô Kỵ nói không hề khách khí. Sự tồn tại của Sát Lục chi hồn vẫn luôn khiến cho hắn có một loại cảm giác dị thường.
"Chờ bổn tọa thành tựu vô thượng ma đạo, giá trị lợi dụng của ngươi đã không còn, sẽ xóa ngươi ra khỏi Sát Lục chiến giáp…" - Phong Vân Vô Kỵ hung ác thầm nghĩ…
Trả Lời Với Trích Dẫn