Khi hoàn thành những lỗ hàn cuối cùng, Jabba thở nhẹ nhõm.
Ông ta tắt mỏ hàn, đặt chiếc đèn nhỏ xuống và nằm một lát trong bóng tối dưới gầm chiếc máy chủ. Ông mệt mỏi. Cổ ông đau nhức.
Công việc bên trong các thiết bị luôn bị cản trở, đặc biệt là với khổ người của ông. Và họ thì cứ làm chúng ngày càng nhỏ hơn, ông nghĩ.
Khi Jabba nhắm mắt lại để tận hưởng giây phút thư giãn, nhưng có ai đó phía bên ngoài kéo ủng của ông.
Midge tìm thấy mình rồi. Ông rên rỉ.
- Jabba, ra đi!
Ông miễn cưỡng trượt ra.
- Chúa ơi, Midge! Tôi đã bảo với bà…
Nhưng đó không phải là Midge. Jabba nhìn lên ngạc nhiên.
- Soshi?
Soshi Kuta là một cô gái gầy nhẳng chỉ nặng 45kg. Cô ta là cánh tay phải của Jabba, một chuyên viên An ninh hệ thống giỏi, tốt nghiệp MIT(1). Cô ta thường làm việc khuya cùng với Jabba và là nhân viên duy nhất không bị ông quát nạt. Cô ta nhìn thẳng vào ông, hỏi:
- Vì lí do quái quỷ gì mà ông không trả lời điện thoại hay tin nhắn của tôi?
- Tin nhắn của cô - Jabba nhắc lại.
- Tôi nghĩ đó là…
- Thôi đừng bận tâm, có điều gì rất lạ đang xảy ra trong cơ sở dữ liệu chính.
Jabba kiểm tra đồng hồ.
- Lạ à - Giọng ông trở nên quan tâm hơn đến lời của Sohsi Kuta.
- Cô nói cụ thể hơn xem nào? - Ông nói.
Hai phút sau, Jabba lao xuống sảnh đi về phía phòng dữ liệu.
Chú thích:
(1)MIT học viện công nghệ Massachusett.