Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 1642: Thuấn sát

Thanh phong nghe nói thế thì gật gật đầu, sau đó không thấy nó có cử động đặc biệt gì mà mấy trăm ma phong phụ cận lập tức rống lên rồi hoá thành một đoàn mây xanh tiến vào trong vụ hải. Theo sau ba người Ngũ Khấp khẽ mấp máy môi nói nhỏ gì đó rồi mới đuổi theo bay vào trong đó.

Đàn ong sau khi bay ra một đoạn thì lập tức "ông" lên một tiếng rồi hoá thành vô số đoá thanh hoa, hướng ra bốn phương tám hướng mà bắn đi, còn bản thể thì chậm rã bay ra sau Ngũ Khấp và ma ưng mà biến thành một một hoàng bào nhân. Hai ma thú kia đối với việc này có vẻ đã quen nên không lưu tâm chút nào.

Cái Thiên phong phân thân thuật này mặc dù uy lực không nhỏ nhưng một khi thi triển ra thì tu vi bản thể của thanh phong lại bị hạ thấp hơn phân nửa nên tự nhiên là cẩn thận dị thường.

Có nhiều phân thây bay trong vụ hải như vậy nên trong chốc lát đã đem vùng phụ cân tìm kiếm qua sau đó từ từ tiến về phía trước. Vụ hải này bất quá chỉ dài hơn trăm dặm, thực sự không tính là quá dài nên chỉ hơn một khắc thời gian thì ba gã ma thú đã tiến vào được hơn non nửa nhưng trong lúc nhất thời vẫn chưa phát hiện được ra gì.

Bất quá, càng như thế thì thần tình của Ngũ Khấp càng lúc càng ngưng trọng, hai ma thú còn lại vẻ mặt đều nghiêm nghị. Lại một hồi lâu sau, mắt thấy quần phong khi bay đến một phiến vụ hải hơi nồng đậm thì bỗng nhiên ngoài hơn mười trượng có tiếng "phốc xuy" rồi trong vụ khí kim mang chợt loé, một thanh trường nhâ quỷ dị chợt loé lên chém một con ma phong phụ cận thành hai nửa. Hành động cực kỳ sạch sẽ và lưu loát.

Theo đó có một đạo kim ảnh bắn nhanh ra rồi hoá thành một đạo kinh hồng hướng một phương hướng khác phi độn mà chạy, tốc độ nhanh kinh người.

"Tìm được rồi, mau đuổi theo!"

Vừa thấy cảnh này, thanh phong lập tức mừng rỡ kêu lên sau đó không chút do dự thúc dục phân thân. Phụ cậ thanh âm ông minh nổi lên, đám ma phong kia hoá thành vô số thanh hoa đuổi theo. Mà ma thú hai sừng cùng ma ưng sau khi nhìn nhau một cái thì trong mắt hiện lên một tia dị dạng rồi thân hình lập tức khẽ động phi thân tới.

"Oanh" một tiếng, một đoàn hắc ma phong phóng lên cao hướng về phía kim ảnh xa xa cuồn cuộn đuổi theo còn bản thể thanh phong thì vỗ hai cánh lấy tốc độ phổ thông bay đi. Việc truy đuổi chỉ xảy ra trong nháy mắt thì vô luận là kim ảnh hay ma phong chợt loé lên rồi biến mất. Thanh phong thấy vậy thì đôi mắt khép nháy nháy, hai cánh ngừng đập, bộ dáng không muốn đi tới trước nữa. Đúng lúc này, trên đỉnh đầu nó một tiếng xé gió nổi lên, một đạo kim quang chợt loé lên nhằm thẳng thanh phong bắn đến. Kim quang sáng vô cùng, chưa tiếp cận với nó mà một cỗ linh áp kinh người đã tràn đến.

Tu vi của thanh phong là thấp nhất trong số ba người, hơn nẵ vừa rồi đã thi triển Thiên phong phân thân thuật nên tu vi đại giảm. Mắt thấy kim quang lấy thế kinh người bắn tới thì trong mắt không khỏi hiện lên một tia kinh sợ nhưng kỳ quái chính là nó vẫn bất động giữa không trung, không có ý né tránh.

Mắt thấy kim quang chợt loé, có vẻ như sẽ trực tiếp xuyên thủng đầu thanh phong thì bỗng nhiên trong hư không ba động rồi một cây cốt mâu hiện lên trước người nó.

"Đương" một tiếng giòn vang, cốt mâu hung hăng va chạm đồng thời phía trên cốt mâu nổi lên một tầng hắc diễm đem kim quang đang phóng tới hất ra mà kim mang cũng hiện nguyên hình. Đó rõ ràng là một cây trường thương màu vàng rực rỡ. Tiếp theo trước người thanh phong hiện ra một đoàn hoang quang, bên trogn có một đạo nhân ảnh như ẩn như hiện. Nó vung tay một cái, "vù" một tiếng, cốt mâu đã bị nhiếp tới trong tay đồng thời tay kia nhoáng lên một cái, một cái thuẫn tròn màu vàng hiện lên chắn trước người. Bất quá lúc này vẻ mặt hắn đầy quỷ dị, ánh mắt loè loè nhìn chằm chằm vào một cái quang đoàn màu đen trên đầu.

Lúc này phía trên bầu trời vụ hải đột nhiên hắc quang chợt loé, hai cái bóng đen quỷ dị hiện lên rồi hung hăng lao xuống. Cuồng phong gào thét rồi có tiếng nổ vang lên! Bóng đen chợt loé qua rồi trong hư không chợt xuất hiện một trận vặn vẹo, phảng phất như muốn rách ra. Sau đó một cỗ vô hình chi lực trong nháy mắt đã đem vụ khí phía dưới đánh vỡ. Phía dưới nhất thời lộ ra một cái kim sắc nhân ảnh nhàn nhạt. Cái nhân ảnh này vừa thấy thân hình bại lộ thì tựa hồ rất là hoảng loạn, vội vội vàng vàng hai tay hướng lên không trung hư không đánh ra một kích, hai cái kim sắc quyền ảnh phá không bắn ra hướng về phía bóng đen trên không trung. Mà bản thân kim ảnh thì độn quang muốn hoá thành một đạo kinh hồng bắn đi.

"Muốn đi ư!"

Từ trên không trung truyền ra một tiếng rống to đinh tai nhức óc. Sau đó hai cái bóng đen rơi xuống phía dưới, ánh sáng mờ chợt loé lên đã đem kim sắc quyền ảnh kích cho nát bấy rồi lại nhoáng lên một cái hiện ra hai cái hắc chuỳ thật lớn.

Hai cái cự chuỳ bỗng nhiên quay tròn sau đó hai cỗ hấp lực thật lớn hiện ra đem phía phạm vi hơn hai mươi trượng phía dưới bao lấy. Kim sắc nhân ảnh biến thành kinh hồng mới bay được hơn mười trượng thì độn quang lập tức bị trì trệ trở nên thong thả chậm rãi vô cùng.

Tại xa xa nhìn lại, hoàng bào nhân bỗng nhiên vung cánh tay lên, cốt mâu trong tay nhất thời rít lên rồi hoá thành một đạo hắc mang như tia chớp bắn ra, đồng thời lúc đó bộ đuôi của của thanh phong cũng run lên rồi có một đạo tế ti bắn ra.

Hai cái chợt loé lên rồi trước sau bắn tới phía trước người kim sắc nhân ảnh. Đạo tế ti nọ nhìn bình thường nhưng đi sau mà tới trước, chỉ thoáng mơ hồ một cái đã tiến vào trong thân thể kim sắc nhân ảnh.

Nhất thời thân hình kim ảnh run lên rồi phát ra một đạo kim quang ảm đạm cùng một cỗ khí tức tanh hôi. Sau một khắc, tế ti lại run lên rồi đồng dạng nhắm vào đan điền kim ảnh xuyên thủng qua. Một tầng hoả diễm màu đen từ trên người kim ảnh bốc lên đem cả thân thể triệt để bao phủ trong đó.

Trên không trung, cự chuỳ màu đen rơi xuống rắn chắc đập lên trên hoả diễm màu đen.

"Oanh" một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên! Hắc diễm và kể cả kim sắc nhân ảnh bên trong dưới cỗ cự lực này trong nháy mắt biến thành tro bụi. Trên không gian cao hơn mười trượng, xuất hiện ba động rồi thân ảnh ma thú hai sừng cao to dị thường từ trong không trung hiện lên.

Hắn nhìn tình hình phía dưới thì nhe răng cười. Xa xa ma ưng cùng thanh phong trông thấy màn này thì trên mặt đều lộ ra vẻ tươi cười. Bọ họ trước khi tiến vào đã thương lượng kế dụ địch, trước tiên dùng đàn ong để đả thảo kinh xà, sau đó lại cố ý để thanh phong lộ ra kẽ hở mà dụ địch, quả nhiên nhất cử kiến công, diệt sát tên đại địch này.

Nhưng lúc ba người trong lòng buông lỏng thì phía sau thanh phong một thanh trường kiếm màu xanh không chút dấu hiện lên, nó kêu ông minh một tiếng rồi hoá thành một đạo kiếm quang loé lên.

"Bất hảo!"

Thanh phong dù sao cũng là cao giai ma thú tương đương Luyện Hư Kỳ, cơ hồ cùng lúc phát hiện ra dị tượng phía sau thì trong lòng cả kinh, không kịp suy nghĩ nhiều, tuỳ hình vĩ bộ bỗng nhiên khẽ động, một cây gai độc màu thanh huỳnh bắn ra, sau khi bắn ra thì bỗng nhiên run lên, tầng tầng gai ảnh phát ra thanh âm thê lương sắc bén đem thân thể thanh phong che chở ở bên trong. Một đạo kiếm ảnh màu xanh chợt loé qua!

Thanh phong run lên rồi bỗng nhiên bị chém làm hai nửa, tàn thi từ trên không trung rơi thẳng xuống dưới. Về phân cây gai độc kia thì không một tiếng động hoá thành hai đoạn, căn bản vô pháp chống lại.

"Phốc xuy" một tiếng, một đoàn lục diễm từ nửa đoạn thi thể bay lên không trung.

"Anh Đường đạo hữu, cứu mạng!"

Trong lục diễm mơ hồ có thanh âm của thanh phong thất kinh kêu lên rồi vội vàng hướng về hoàng bào nhân bắn đi. Tên ma ưng tên là Anh Đường tự nhiên cũng đã phát hiện ra phía sau có dị biến nên sắc mặt đại biến, hai tay áo vội vàng run lên, một cỗ hắc khí tuôn ra muốn đem nguyên thần của thanh phong thu vào trong đó. Nhưng một tiếng hừ lạnh đột nhiên từ hư không phát ra. Hoàng bào nhân vừa nghe xong thì cảm thấy đầu đau như búa bổ không chịu nổi, trong miệng hét thảm một tiếng rồi thân ảnh cũng rơi xuống.

Ngay cạnh hắn đột nhiên có một tiếng sét truyền ra, tiếp theo một đạo thanh bạch hồ quang chợt loé lên, phía trong có một cái thủ chưởng trắng như ngọc thò ra. Năm ngón tay búng ra, một cỗ ngũ sắc quang diễm cuồn cuộn bay ra đem ma thú này cuốn vào trong đó.

Thân hình hoàng bào nhân đang rơi xuống trong nháy mắt dừng lại. Mà trong phút chốc dừng lại này, bàn tay năm ngón biến thành ánh vàng rực rỡ trong thời gian điện quang hoả thạch kẽ cắm vào trước ngực ma ưng.

Hoàng bào nhân sắc mặt vô huyết, tuy thần thức hắn vẫn đau nhức khó nhịn nhưng dù sao bản thân khôngp hải là tồn tại bình thường. Tại khoảng khắc sống chết trước mắt miễn cưỡng đè nén tạp niệm mà điều động một tia thần niệm. Kim sắc viên thuẫn phiên phù ở trướ người nhất thời loé lên, thể tích cuồng trướng, trong kim quang chớp động mặt ngoài hiện ra mười mấy cái ký hiện cổ quái lớn nhỏ không đồng nhất.

Uy năng của cái thuẫn này đã được kích phát đem thân hình triệt để chắn ở phía sau. Đối với ma thú này mà nói, cảm giác đau đầu giảm đi rất nhanh, chỉ cần có thể ngăn cản được một kích này thì sau đó tự nhiên có thể giữ được tính mệnh và phản kích lại.

Tuy nhiên ý niệm này mới vừa léo lên trong đầu ma ưng này thì kim quang chợt loé, bàn tay màu vàng đã chạm tới cái thuẫn. Tiếng nổ chói tai phát ra, trong kim mang chớp động, bàn tay màu vàng xuyên qua cái thuẫn sau đó lại loé lên cái nữa xuyên thủng ngực hoàng bào nhân, đem ma hạch từ trong cơ thể moi ra.

Sau đó trên cánh tay ngân quang chợt loé rồi một tầng ngân diễm đột nhiên cuồn cuộn toát ra. Trong nháy mắt đã đem thi thể ma ưng bao vào trong đó. Nguyên thần bên trong chỉ kịp rên lên một tiếng rồi hoá thành một làn khói xanh tiêu tán vô ảnh vô tung trong thiên địa. Lúc này thanh bạch điện quang vụt tắt, một gã thanh niên mặc thanh bào, phía sau lưng có một đôi cánh mặt ngoài không biểu tình hiện lên và chậm rãi thu tay lại. Trên bàn tay có cầm một khoả ma hạch mơ hồ phát ra ánh sáng màu đen.

Thanh niên này chính là Hàn Lập. Nguyên thần thanh phong đang nhằm hướng bên này chạy tới, trông thấy cảnh này thì nhất thời bị hù doạ tới hồn phi phách lạc, bên ngoài thân lục quang chợt loé muốn lập tứ cải biến phương hướng lần nữa đào tẩu nhưng tất cả cũng đã muộn!

Khoé miệng Hàn Lập khẽ nhếch lên hiện ra vẻ châm chọc rồi một cánh tay khác run lên. Một cỗ quang hà màu xám từ cửa tay áo bay cuộn ra, chỉ chợt loé lên đã đem nguyên thần thanh phong không kịp chạy quấn vào trong đó. Sau đó Nguyên từ thân quang phát ra vạn đạo sáng mờ! Nguyên thần thanh phong kêu lên một tiếng rồi bị hôi sắc quang hà cứng rắn đè ép vỡ nát, hoá thành điểm điểm lục quang mà biến thành hư ảo.