Dịch: Độc Hành
Nhóm dịch Phàm Nhân Tông
Hàn Lập nhìn phế tích cung điện phía trước một cái, sau đó một bàn tay vỗ nhẹ lên bả vai Thạch Xuyên Không.
Lập tức, một cỗ Tiên linh lực tinh thuần to lớn quét qua cơ thể gã, liền ngăn chặn những thứ kịch độc kia, không để nó tiếp tục khuếch tán nữa.
"Lệ đạo hữu, đa tạ." Cảm giác chết lặng trong cơ thể Thạch Xuyên Không lập tức biến mất nhanh chóng, vội vàng trở mình đứng lên, lấy ra một quả đan dược chớp động màu lam ăn vào.
Trên làn da gã lập tức nổi lên từng đường vân màu lam, lập tức trải rộng ra toàn thân, miệng vết thương bên hông liền sinh ra vô số tơ máu, quấn lấy nhau, miệng vết thương nhanh chóng khép lại, làn da màu đen phụ cận cũng bắt đầu biến mất.
"Những thủ hạ của ngươi xem ra đã phản bội ngươi, nên xử lý bọn chúng như thế nào?" Hàn Lập nhàn nhạt hỏi.
Thạch Xuyên Không lộ vẻ chần chờ, nhất thời không nói thành lời.
Nhưng vào lúc này, "Ầm ầm" mấy tiếng nổ mạnh, phế tích sụp xuống mãnh liệt, đám người Kỳ lão từ trong phế tích bay ra, lần nữa đánh tới.
Hàn Lập liếc Thạch Xuyên Không một cái, một tay trảo vào hư không, lôi quang màu vàng hiện lên, ba chuôi Thanh Trúc Phong Vân Kiếm lăng không hiển hiện ra bên người.
Cổ tay hắn run lên, lập tức thanh âm "Xùy xùy" đại tác, ba chuôi Thanh Trúc Phong Vân Kiếm hóa thành vô số đạo lôi tia màu vàng, phô thiên cái địa điện xạ thẳng đến đối diện, tốc độ nhanh làm cho người ta sợ hãi, lóe lên liền xuất hiện trước đám người.
Mỗi một đạo lôi tia đều tản mát ra lôi quang chói mắt, rung động xì xì, phảng phất vạn lôi tề oanh, càng bộc phát ra chấn động lôi điện pháp tắc cường đại.
Kỳ lão bay phía trước nhất biến sắc, há miệng mãnh liệt phát ra một tiếng rống to.
Tiếng gào to vừa ra khỏi miệng, ba vòng xoáy màu xanh hiện ra trước người lão, quay tròn, vô số gợn sóng màu xanh từ đó tuôn ra ùn ùn, hình thành một tầng quang tráo màu xanh thật dày, ngăn trước đám người.
Lôi tia màu vàng đánh lên quang tráo màu xanh như mưa, trên quang tráo hiện ra một đám vòng xoáy cỡ nhỏ, điên cuồng xoay tròn, muốn cắn nuốt sạch những lôi tia màu vàng kia.
Nhưng hôm nay Thanh Trúc Phong Vân Kiếm biến thành kiếm ti uy năng cường đại cỡ nào, hơi ngừng lại một chút liền đơn giản đâm xuyên qua quang tráo màu xanh, căn bản không bị những vòng xoáy kia ảnh hưởng, tiếp tục bắn tới đám người.
Quang tráo màu xanh biến thành lỗ chổ như tổ ong, lóe lên lập tức bạo liệt ra.
Bất quá đã có quang tráo màu xanh ngăn cản trong một cái chớp mắt, để cho đám người tranh thủ chút thời gian quý báu kịp phản ứng.
Hai bàn tay to mập của nam tử núi thịt nắm lại thành quyền, sau đó hung hăng đánh tới hư không trước người một cái.
"Ầm" một tiếng kim loại giao kích nổ mạnh, từng vòng gợn sóng màu vàng lập tức cuồng quyển ra!
Lôi tia màu vàng bắn tới trước người gã bị gợn sóng cản lại, lập tức điên cuồng rung động không thôi, non nửa trực tiếp bạo liệt ra, còn dư lại cũng bị gợn sóng màu vàng ngăn cản, không cách nào tiến lên một bước.
Nam tử núi thịt lập tức hét lớn một tiếng, hai tay đột nhiên trảo một cái mãnh liệt vào hư không phía trước.
Gợn sóng màu vàng lập tức như thiểm điện hội tụ lại, hóa thành một hư ảnh Kim Sư trông rất sống động, há miệng phát ra một tiếng rống long trời lở đất.
Sóng âm kim thạch giao kích tuôn ra cuồn cuộn mãnh liệt, những lôi tia còn dư lại thình lình đứt gãy từng khúc, hóa thành từng điểm điện quang màu vàng phiêu tán.
Cùng lúc đó, hai mắt lão giả mặt đen đột nhiên bắn ra hai đạo hắc quang như thực chất, thân thể quay tít một vòng, mảng lớn bóng đen từ trên người lão ùn ùn ra, vọt tới phía trước.
Trong bóng đen tản mát ra một cỗ pháp tắc chi lực kỳ hàn, những nơi đi qua hư không vặn vẹo mơ hồ, tựa như bị đóng băng lại.
Những lôi tia màu vàng kia chạm vào bóng đen, lập tức toàn bộ bị ngăn trở, không cách nào tiến lên một bước.
Thiếu phụ váy đỏ há miệng phun một cái, phun ra một quả ban chỉ lóng lánh màu trắng, trong tay bấm niệm pháp quyết thúc giục.
Ban chỉ phần phật thoáng một phát, đón gió điên cuồng lớn lên, hóa thành một cái vòng màu trắng lớn hơn mười trượng, bao phủ thân thể thiếu phụ vào trong đó.
Vòng lớn vây quanh thân thể mềm mại của nàng quay tít một vòng, "Phanh" một tiếng vang nhỏ vậy mà bạo liệt ra, hóa thành một đám mây màu trắng lớn hơn mười trượng.
Lôi tia màu vàng bay vụt tới đơn giản đâm vào trong đám mây màu trắng, nhưng tốc độ lập tức chậm lại rất nhiều, giống như ngập vào trong nước bùn.
Vòng eo thiếu phụ váy hồng uốn éo, hóa thành một đạo tàn ảnh, từ trong những khe hở của lôi tia màu vàng kia bay vụt qua, tránh né chúng.
Kỳ lão thì nhoáng một cái bắn ngược trở về, lóe lên xuất hiện trong đám tám gã Kim Tiên Ma tộc.
Tám người kia không nói hai lời, lập tức đứng thành một vòng vây quanh Kỳ lão, vị trí mơ hồ sắp xếp thành một cái pháp trận.
Trên thân chín người đồng thời nổi lên các màu hào quang, dung hợp đan xen với nhau, bay múa bất định trong hư không, phảng phất như từng đóa hoa nở rộ ra.
Hai tay Kỳ lão chà xát, lập tức rậm rạp chằng chịt pháp quyết như mưa to chui vào trong hào quang đan xen của đám người.
"Phốc" một tiếng vang nhỏ!
Các màu hoà quang đóa hoa lập tức hòa làm một thể, đột nhiên lóe lên hình thành một toà quang trận màu xám, bao phủ thân hình chín người vào trong đó
Lôi tia màu vàng bay vụt tới, hung hăng đánh lên quang trận màu xám, bộc phát ra từng đạo điện quang chói mắt.
Quang trận màu xám lập tức rung động lắc lư không ngừng, bên trong hào quang màu xám chớp động không thôi, nhưng cũng không có dấu hiệu phá toái.
Hàn Lập thấy lôi tia màu vàng bị mọi người ngăn trở, sắc mặt không động chút nào, lần nữa quay đầu nói với Thạch Xuyên Không: "Thạch đạo hữu, đáng chết mà không giết, ngược lại sẽ càng gây loạn!"
"Thật có lỗi, lại để cho Lệ đạo hữu phí tâm, bọn hắn nếu như một lòng muốn giết chúng ta, đạo hữu cũng không cần lưu thủ!" Thân thể Thạch Xuyên Không chấn động, vẻ chần chờ trong mắt lập tức biến mất, trầm giọng nói ra.
"Tốt." Hàn Lập gật gật đầu.
Vừa dứt lời, một tay hắn nhấc lên, chín đạo kim quang từ trong tay áo bay ra, chính là chín chuôi Thanh Trúc Phong Vân Kiếm, lôi tia màu vàng bay đầy trời phía trước cũng đều bắn ngược trở về, lóe lên một lần nữa hóa thành ba thanh phi kiếm màu vàng
Mười hai chuôi Thanh Trúc Phong Vân Kiếm kết hợp cùng một chỗ, đồng thời toả ra kiếm quang màu vàng chói mắt.
Đồng từ Hàn Lập hơi co rụt lại, hai tay chuyển động trước người giống như bánh xe quay.
Nương theo đó là một tiếng kiếm minh kinh thiên, từng đạo kiếm khí màu vàng lăng không hiển hiện ra, trong giây lát liền hình thành một toà kiếm trận màu vàng lớn chừng vài mẫu, chính là Cầu Long Kiếm Trận, chụp xuống phía dưới.
Ầm ầm tiếng nổ vang, hư không phụ cận tựa hồ cũng bị kiếm trận kéo theo, đồng loạt ép xuống!
Lão giả mặt đen cùng thiếu phụ váy đỏ biến sắc, thân hình nhoáng một cái hóa thành hai đạo tàn ảnh một đen một đỏ, một trái một phải điện xạ ra, hiểm hiểm chạy trốn ra khỏi kiếm trận màu vàng đang chụp xuống.
Tuy hai người chạy thoát, nhưng tốc độ nam tử núi thịt chậm chạp, đám người Kỳ lão kết thành pháp trận tựa hồ không thể nào di động, cũng không thể né ra, bị kiếm trận màu vàng thoáng một phát bao phủ vào trong.
Nam tử núi thịt biến sắc, khẽ quát một tiếng, há miệng phun ra một đạo kim quang, lóe lên chui vào trong hư ảnh Kim Sư trước người.
Thân hình hư ảnh Kim Sư lập tức biến lớn gấp mấy lần, bao bọc nam tử núi thịt vào bên trong.
Lập tức vô số phù văn màu vàng trên người hư ảnh Kim Sư hiển hiện ra, thân thể nó chợt hiện kim quang, lập tức hóa thành Hoàng kim Cự Sư như thực chất, trên làn da càng hiện ra từng vết màu vàng, phảng phất từng miếng lân giáp, thoạt nhìn cực kỳ hùng tráng uy vũ.
Hoàng kim Cự Sư phát ra một tiếng gào thét mãnh liệt, bốn vó cuồn cuộn, thân hình to lớn bay vọt ra, đánh tới kiếm trận bên ngoài
Mà đám người Kỳ lão đồng thời quát một tiếng, quang trận màu xám toả sáng hào quang, từng tia sáng màu xám từ đó bắn ra, bay tới kiếm trận chung quanh, tựa hồ muốn công phá kiếm trận này.
Hàn Lập thấy cảnh này, mặt lộ một tia cười lạnh, tay thúc giục kiếm quyết.
Thanh âm rít gào xuỳ xuỳ đại tác!
Vô số kiếm khí màu vàng vô cùng sắc bén từ trong kiếm trận bộc phát ra, càng có mười hai đạo kiếm ảnh như cự long màu vàng bắn ra, trảm lên Cự Sư màu vàng cùng quang trận màu xám.
Cự Sư màu vàng "Rặc rặc" một tiếng, thoạt nhìn thân thể kiên cố không phá vỡ nổi lập tức bị chém thành mấy mảnh, yếu ớt như là đậu hũ.
Thân thể nam tử núi thịt từ trong bụng Cự Sư hiển hiện ra, mặt mũi tràn đầy vẻ kinh hãi, đang muốn bấm niệm pháp quyết gì đó, nhưng hai đạo kiếm ảnh Cự Long hiện lên, thân thể nam tử núi thịt bị chém thành mấy mảnh.
"Phốc xuy" một tiếng, máu tươi văng ra rơi tung toé.
Mà bên kia, quang trận màu xám phát ra tia sáng màu xám đụng đến kiếm khí ác liệt, lập tức vỡ vụn từng khúc.
Lập tức mấy đạo kiếm ảnh Cự Long trảm lên quang trận màu xám, quang trận vặn vẹo gào thét, phịch một tiếng bạo liệt vỡ ra, lăng không mất đi.
Từng đạo kiếm khí ác liệt lập tức bay vụt xuống, che khuất thân ảnh đám người Kỳ lão, tiếng kêu thê lương thảm thiết từ đó truyền ra.
"Cao Phong tặc tử! Dừng tay!" Thiếu phụ váy hồng thấy cảnh này, trừng mắt muốn nứt ra, hét lên một tiếng, thân hình hóa thành một đạo phấn ảnh, đánh về phía Hàn Lập nhanh như điện.
Đồng thời nàng lật tay vung lên, tế ra một thanh ngọc phiến màu hồng phấn.
Phiến này toàn thân màu phấn hồng, vô số đồ án hồ điệp diễm lệ khảm nạm ở trên, giữa vầng sáng lưu chuyển tản mát ra một tầng quang diễm màu hồng phấn, thoạt nhìn huyền diệu dị thường.
Hai người Hàn Lập cùng Thạch Xuyên Không nghe thiếu phụ váy hồng nói như vậy, đều hơi ngẩn ra.
Lời còn chưa dứt, thiếu phụ váy đỏ phất tay bắt được ngọc phiến, toàn lực thúc giục một cái.
Một cỗ hào quang nồng đậm màu hồng phấn từ trong ngọc phiến điên cuồng phun ra, như sóng dữ cuồn cuộn lao tới Hàn Lập.
Mà lão giả mặt đen cũng gào thét một tiếng, hóa thành một đạo bóng đen hung hăng đánh về phía Hàn Lập.
Bay vụt bên trong, thân thể của lão lăn một vòng ngay tại chỗ, mảng lớn bóng đen từ trong cơ thể lão tuôn ra ùn ùn, hình thành một đoàn mây đen tầm hơn mười trượng.
Một tiếng gầm rú trầm thấp từ trong mây đen truyền ra, tiếp theo loé lên một Cự Quy đen nhánh to chừng căn phòng.
Trên trán Quy này có sáu hắc mục quỷ dị, phần lưng sinh ra từng đám gai băng to lớn lóng lánh, toàn thân tản ra khí tức vô cùng kỳ hàn.
Cự Quy màu đen vừa mới hiển hiện, sáu hắc mục trên trán liền đồng thời mở ra, sáu cột sáng màu đen từ đó phun ra, chớp động một cái liền vượt qua khoảng cách mấy trăm trượng, xuất hiện ở trước người Hàn Lập cách đó không xa, hung hăng đánh xuống.
Hàn Lập thấy vậy, hai tay lập tức bấm niệm pháp quyết vung lên.
"Phách phách bạch bạch" một hồi tiếng lôi minh vang lên, từng đạo hồ quang điện màu vàng vừa thô vừa to từ hai tay hắn bắn ra, lóe lên hóa thành hai bức tường lôi điện màu vàng thật dày, phân biệt ngăn trước hào quang màu phấn hồng cùng cột sáng màu đen.
Nương theo đó là hai tiếng trầm đục "Ầm" "Ầm" vang lên, bức tường lôi điện run lên kịch liệt, nhưng lập tức ổn định lại, ngăn cản hào quang phấn hồng cùng cột sáng màu đen lại.
Tuy Hàn Lập chặn lại hào quang phấn hồng cùng cột sáng màu đen, nhưng không cách nào hoàn toàn chống cự hai người ẩn chứa pháp tắc chi lực.
Một cỗ pháp tắc mềm mại cùng một cỗ pháp tắc kỳ hàn xuyên thấu qua bức tường lôi điện, oanh kích tiến vào thân thể của hắn.
Mặc dù pháp tắc kỳ hàn đã tạo thành một ít ảnh hưởng đối với thân thể hắn, nhưng cũng không có thâm nhập quá sâu, vào trong cơ thể hắn liền bị ngăn cản lại, bất quá cỗ pháp tắc mềm mại như mây như sương kia lại thẩm thấu rất mạnh, đụng đến thân thể hắn lập tức nhanh chóng chui vào trong.
Hàn Lập cảm thấy trong lổ mũi tràn ngập một mùi thơm lạnh lùng kỳ dị, làm cốt tủy hắn phát run, lỗ chân lông toàn thân thoáng một phát mở ra toàn bộ, thân hình cứng cỏi vô cùng lập tức suy yếu vô lực một hồi, nhoáng một cái hầu như muốn té ngã trên đất.
Trong lòng hắn rùng mình, lập tức phát giác cỗ pháp tắc mềm mại này cũng không phải là pháp tắc thuần túy, vậy mà trong đó lẫn vào một loại mê hương.
Pháp tắc mềm mại thâm nhập vào trong cơ thể hắn, đồng thời những mê hương kia cũng xâm nhập đến các vị trí toàn thân hắn.
Hai thứ dung hợp hoàn mỹ cùng một chỗ, trọn vẹn một khối, không ngờ tuy hai mà một.