Dịch: Độc Hành
Nhóm dịch Phàm Nhân Tông
Ở chỗ sâu trong một mảnh quần thể cung điện, trong một toà đại điện nguy nga lộng lẫy, một đại hán hình dáng giống như viên thịt đang ưỡn cái bụng phùng phình ra, lười biếng nằm xoè ra trên cái ghế dựa lớn màu vàng.
Người này có con mắt dài nhỏ, mũi dẹt, nhưng miệng thật lớn, thoạt nhìn xấu xí dị thường, làn da có màu ám kim, mơ hồ có thể thấy trong đó lóe ra từng đạo hoa văn màu vàng.
Hai thị nữ áo vàng quỳ gối một bên, xoa nắn thân thể đại hán.
Hai nữ tử này đều là mình người đuôi rắn, một đôi tay dịu dàng đeo bao tay màu vàng, phía trên chớp động kim quang, rõ ràng là hai kiện Tiên khí.
Theo ngón tay vuốt ve của hai nữ tử, trên bao tay bắn ra từng đạo kim quang, làm không khí phụ cận rung động xùy xùy, hoặc nắn hoặc bóp thân thể đại hán.
Trên trán hai nữ tử ẩn ẩn vết mồ hôi, hiển nhiên đã dùng hết toàn lực.
"Ân, không sai, chính là chỗ đó, dùng thêm lực một chút..." Cặp mắt dài nhỏ của đại hán viên thịt nửa mở nửa khép, vẻ mặt rất là hưởng thụ.
Hai xà nữ nghe vậy, tay càng dùng sức thêm.
Vào thời khắc này, đuôi lông mày đại hán viên thịt chợt nhảy lên, thân thể đang nằm chợt ngồi dậy, trong ánh mắt dài nhỏ hiện lên một tia dị sắc.
Hai xà nữ thấy vậy, ngừng tay lại.
"Lui ra." Tròng mắt đại hán viên thịt hơi híp lại, sau đó phất phất tay nói.
Thân hình gã to lớn, nhưng thanh âm lại bén nhọn phi thường nhỏ, lại để cho người nhịn không được muốn bật cười, bất quá hai xà nữ kia cúi đầu khom người, thần sắc cũng không có gì khác thường, lui xuống.
Đại hán viên thịt vung tay lên, một mâm tròn màu tím từ trong tay gã bắn ra, lơ lửng chuyển động nhanh chóng trên không trung.
Tử quang chói mắt từ trên mâm tròn phát ra, sau đó đọng lại hóa thành một tòa pháp trận màu tím.
Thân ảnh một nam tử trung niên áo bào tím xuất hiện ở bên trong pháp trận, thoạt nhìn khoảng ba bảy ba tám tuổi, một đầu tóc trắng phiêu dật, đầu đội cao quan, thoạt nhìn anh tuấn ôn nhã.
Trên hai đầu lông mày y có một cái tiêu ký màu tím nhàn nhạt, thẩm thấu sâu trong làn da, giống như một phù văn cổ xưa, tán phát ra từng trận hào quang màu tím, nhìn thần bí dị thường.
"Ôi!!!, đây không phải Đại hoàng tử Điện hạ a? Hiện tại ngươi hẳn là người bận rộn nhất a, như thế nào lại rãnh rỗi tới chỗ Man Hoang này?" Đại hán viên thịt cười hắc hắc, nói ra.
"Kim Tê đạo hữu nói đùa, tu vi thực lực các hạ tại hạ cực kỳ bội phục. Chẳng qua là ta nghe nói vài ngày trước, ngươi cùng Hắc Dứu kia kịch đấu một hồi, tổn thương một chút nguyên khí, ta sợ quấy rầy đạo hữu chữa thương, nên một mực không hỏi, bây giờ nhìn Kim Tê đạo hữu đã hoàn toàn khôi phục lại, quả thật là việc đáng mừng." Nam tử áo tím cười ha ha một tiếng, làm cho người ta có loại cảm giác như tắm gió xuân.
Đại hán viên thịt này thình lình chính là Kim Tê Đại Vương, một trong Thập Hoạn Đại Vương Hung thú Vương Giả, tu vi Đại La cảnh.
"Đại hoàng tử, lần này chẳng lẽ đến để cười nhạo Kim mỗ sao?" Sắc mặt Kim Tê Đại Vương lập tức trở nên âm trầm vô cùng, hầu như có thể cạo ra một lớp sương.
"Kim Tê đạo hữu chớ hiểu lầm, sở dĩ trận chiến lúc trước đạo hữu thất bại, cuối cùng là do Ma La Kim Thân không thể đại thành, tại hạ gần đây ngẫu nhiên có mấy quả Kim Nguyên Đạo Quả, có lẽ giúp Kim Tê đạo hữu tiến thêm một bước." Nam tử áo tím nói ra nhàn nhạt.
"Kim Nguyên Đạo Quả! Chuyện đó... Là thật?" Kim Tê Đại Vương bỗng nhiên đứng lên, trong mắt hiện lên một tia hào quang cực nóng, có chút vội vàng hỏi.
Nam tử áo tím cười mà không nói.
"Đại hoàng tử Điện hạ có chuyện gì cứ việc nói thẳng ra, lần này tìm ta là có chuyện gì?" Kim Tê Đại Vương kịp phản ứng, sắc mặt khôi phục bình tĩnh, nói ra.
"Nói chuyện cùng người thông minh quả thật bớt mệt a, ta nhờ Kim Tê đạo hữu làm giúp ta một chuyện, sau khi thành công, Kim Nguyên Đạo Quả là của đạo hữu rồi." Trong mắt nam tử áo tím hiện lên một tia sát cơ.
"Đại hoàng tử Điện hạ cứ nói đừng ngại." Kim Tê Đại Vương không chút do dự nói.
"Là để cho một người biến mất vĩnh viễn trên thế gian này." Thanh âm nam tử áo tím bình tĩnh nói.
"A, người nào?" Kim Tê Đại Vương nghe vậy, tựa hồ cũng không ngạc nhiên.
Nam tử áo tím không nói gì, vung tay lên, một đạo tử quang từ trong pháp trận bay ra, rơi vào bên trong đại điện, hóa thành một mảnh màn sáng màu tím.
Bên trên màn sáng dần dần hiện ra hai thân ảnh, một trong số đó có đầu tóc trắng xoăn, hai mắt có thần, chính là Thạch Xuyên Không, người còn lại dáng người bình thường, làn da ngăm đen, khuôn mặt phổ thông, tất nhiên là Hàn Lập.
"Người này, ta nhớ hắn là..." Ánh mắt Kim Tê Đại Vương lóe lên, rơi vào trên người Thạch Xuyên Không, về phần Hàn Lập tất nhiên gã không để ý đến.
"Không sai, hắn chính là Thập Tam hoàng tử Thạch Xuyên Không, trước mắt đang ở trong Thập Hoạn Sơn Mạch, căn cứ phán đoán của ta, vừa lúc đang ở trong Kim Tê Lĩnh các ngươi. Chỉ cần có thể đem đầu lâu cùng tỳ bà màu bạc trên người hắn về cho ta, ta liền đưa ngươi hai quả Kim Nguyên Đạo Quả." Nam tử áo tím chậm rãi nói ra.
Kim Tê Đại Vương nghe vậy, trên mặt chợt loé lên vẻ tham lam, nhưng lập tức lông mày nhíu lại một cái, mặt lộ vẻ chần chờ.
"Đại hoàng tử Điện hạ, tuy ta động tâm với Kim Nguyên Đạo Quả, nhưng ta cũng nghe nói vị Thạch Xuyên Không này được Thánh Chủ sủng ái, lửa giận Thánh Chủ không phải Kim mỗ có thể chịu được, việc này hay là ngươi mời cao nhân khác a." Kim Tê Đại Vương lắc đầu, nói ra.
"Phụ thân đại nhân hiện tại đang tại bế quan, hơn nữa trước khi bế quan người đã truyền lời xuống, để cho những huynh đệ chúng ta tự quyết định người thừa kế, ta nói như vậy, Kim Tê đạo hữu hẳn là minh bạch a." Nam tử áo tím hời hợt nói.
"A, nói như vậy, ngược lại là có thể cân nhắc. Bất quá thế lực dưới trướng Thạch Xuyên Không cũng không yếu, giết hắn sẽ đắc tội không ít người." Kim Tê Đại Vương chậm rãi nói ra.
"Ha ha, đường đường Kim Tê Đại Vương, chẳng lẽ sợ đắc tội người khác sao?" Nam tử áo tím cười ha ha nói.
"Điện hạ không cần dùng kế khích tướng, Kim mỗ không để mình bị đẩy lòng vòng, muốn ta ra tay cũng có thể, trước ngươi đặt cọc hai quả Kim Nguyên Đạo Quả, chờ ta mang đầu lâu cùng tỳ bà người ngươi muốn về, lúc đó ngươi lại giao ta thêm hai quả Đạo Quả." Kim Tê Đại Vương cười nói.
"Kim Nguyên Đạo Quả là vật trân quý bực nào, Kim Tê đạo hữu không khỏi dùng công phu sư tử ngoạm a." Thần sắc nam tử áo tím không đôi, khóe miệng vẫn vui vẻ như trước, nhưng ngữ khí lại mang theo một tia không vui.
"Công phu sư tử ngoạm? Cũng không phải là như thế, tuy Kim Nguyên Đạo Quả trân quý, nhưng so với toan tính của Điện hạ lại không đáng nhắc tới a. Theo ta được biết, vị Điện hạ Thập Tam đệ một mực được Thánh Chủ coi trọng, là một đại uy hiếp của ngươi, dùng bốn quả Kim Nguyên Đạo Quả diệt trừ một đại địch, mua bán này có lợi vô cùng, mà Kim mỗ vừa vặn lại là đối tượng phù hợp giao dịch này." Kim Tê Đại Vương giảo hoạt cười nói.
"Nhiều nhất ba miếng, hơn nữa phải đợi sau khi ngươi thành công mới đưa ngươi được." Nam tử áo tím suy nghĩ một lát, chậm rãi nói ra.
"Trước đó đưa ta một quả, không có tiền đặt cọc, Kim mỗ tuyệt không xuất thủ." Kim Tê Đại Vương lắc đầu, kiên định nói.
"Được rồi, bất quá nếu ngươi không thể hoàn thành việc này, Kim Nguyên Đạo Quả này phải hoàn trả lại, còn phải bồi thêm một ít tiền lãi. Đúng rồi, người bên cạnh hắn đã có tu vi Thái Ất cảnh sơ kỳ." Nam tử áo tím gật gật đầu, lại nói.
"Ha ha, nghe nói Thạch Xuyên Không kia chỉ là Kim Tiên cảnh, mặc dù có Thái Ất cảnh sơ kỳ giúp đỡ, Kim mỗ tự mình ra tay, há lại thất bại? Điện hạ chuẩn bị tốt trái cây yên lặng chờ đợi tin tốt a!" Kim Tê Đại Vương phảng phất như nghe được chuyện cực kỳ buồn cười, cười ha ha nói.
"Ta đây sẽ chờ tin tốt từ Kim Tê đạo hữu." Nam tử áo tím nói một tiếng, bấm niệm pháp quyết vung lên, thân hình nhoáng một cái biến mất.
Bất quá mâm tròn màu tím tản mát ra hào quang nhưng lại chưa tiêu thất, ngược lại càng thêm sáng ngời, vô số phù văn màu bạc từ đó bắn ra, nhanh chóng hình thành một pháp trận màu bạc.
Ông ông!
Pháp trận màu bạc đột nhiên toả sáng hào quang, vô số hào quang màu bạc từ đó trào ra.
Sau đó trung tâm pháp trận loé lên kim quang, nhiều ra một quả tròn vàng lớn chừng quả đấm.
Trên quả tròn có từng đường vân màu vàng to cỡ móng tay, chớp động lên kim quang nhè nhẹ, thoạt nhìn cực kỳ bất phàm, càng tản mát ra chấn động pháp tắc Kim thuộc tính mênh mông.
Nhãn tình Kim Tê Đại Vương sáng lên, lập tức cầm quả tròn màu vàng lên, cẩn thận xem xét chốc lát, trên mặt lộ vẻ vui mừng.
"Người đâu, gọi Thiết Vũ tới đây." Kim Tê Đại Vương lớn giọng, đồng thời cẩn thận đặt Kim Nguyên Đạo Quả vào trong một hộp ngọc, sau đó dán lên mấy miếng phù lục, thu vào.
"Vâng." Thân ảnh một người hầu xuất hiện ở bên ngoài đại điện, đáp ứng một tiếng rồi hóa thành một đạo kim quang bay về phía xa.
Một lát sau, một đạo hào quang màu u lục từ đằng xa bay vụt tới, rơi vào bên ngoài đại điện, hiện ra thân ảnh một nam tử áo lục thấp bé.
Làn da trên thân người này đều hiện ra màu xanh lá quỷ dị, thân cao chỉ năm thước, thoạt nhìn giống như một thiếu niên chưa lớn, khuôn mặt cũng là bộ dạng em bé.
Bất quá thân hình gã lại cực kỳ cường tráng, toàn thân cơ bắp hiện ra từng khối, làm cho người ta một loại cảm giác cực kỳ không cân đối
"Thiết Vũ đại nhân!" Hộ vệ ngoài điện thấy người tới, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi, lập tức cung kính hành lễ.
Thiết Vũ cũng không thèm nhìn hộ vệ kia, lững thững đi vào đại điện.
"Tham kiến Đại Vương." Nam tử thấp bé bái phục trên mặt đất, cung kính vô cùng nói, thanh âm của hắn cũng vô cùng thô kệch.
"Thiết Vũ, ngươi đã đến rồi. Ta đã sớm nói, ngươi, Đồng Vũ, Ngân Vũ nhìn thấy ta không cần hạ bái hành lễ, mau đứng dậy đi." Kim Tê Đại Vương đứng lên, tự tay kéo Thiết Vũ, ôn hòa nói.
"Ngài là Vương Thượng, chúng ta là cấp dưới, chuyện quỳ lạy hành lễ chính là việc cần phải làm." Thiết Vũ cung kính nói.
"Ài, tùy ngươi vậy." Kim Tê Đại Vương thở dài nói ra.
"Không biết Đại Vương gọi thuộc hạ tới đây là có chuyện gì?" Thiết Vũ hỏi.
"Ngươi dẫn người đi tìm trong lãnh địa, tìm được người này, đem thủ cấp của hắn cùng tất cả đồ vật trên người hắn về đây." Kim Tê Đại Vương cong ngón tay búng ra, hình ảnh Thạch Xuyên Không cùng Hàn Lập hiện ra trên màn sáng, dừng lại trước người nam tử thấp bé, một ngón tay y chỉ vào Thạch Xuyên Không, trong miệng phân phó.
"Người dị tộc?" Trong mắt nam tử thấp bé loé lên lãnh mang, lạnh giọng nói ra.
"Đúng vậy, Thiết Vũ, ta biết rõ ngươi thống hận ngoại tộc nhân, thân thể người này thì ta mặc kệ, nhưng đầu lâu của hắn nhất định phải mang về hoàn hảo không tổn hao gì." Kim Tê Đại Vương dặn dò nói ra.
"Đại Vương yên tâm, thuộc hạ minh bạch." Thiết Vũ nghe vậy trong mắt loé lên hung quang, gật đầu nhẹ.
"Người này có tu vi Kim Tiên đỉnh phong, người bên cạnh hẳn là hộ vệ của hắn, tu vi Thái Ất cảnh sơ kỳ. Ta cho phép ngươi thuyên chuyển tất cả nhân thủ Kim Tê Lĩnh, cần phải mau chóng!" Kim Tê Đại Vương tiếp tục mở miệng nói ra, nhưng lại không báo cho gã biết thân phận Thạch Xuyên Không.
"Đại Vương yên tâm, trong một tháng thuộc hạ sẽ đem đầu lâu hắn về." Thiết Vũ ngạo nghễ đáp ứng.
"Ân, đi đi." Kim Tê Đại Vương cũng không nói gì nữa.
Thiết Vũ thi lễ một cái, quay người ly khai đại điện, rất nhanh hóa thành một đạo lục quang bay về phía xa.
"Hừ, Kim mỗ ta thân phận thế nào, há lại vì một tên Kim Tiên lại tự mình ra tay, nếu để cho mấy lão già kia biết, chẳng phải chọc cười ta lấy lớn hiếp nhỏ?" Kim Tê Đại Vương nhìn thân ảnh Thiết Vũ đi xa, khinh thường nói.