Ông Xã Thần Bí Không Thấy Mặt

Chương 27: Cãi vã

Doãn Tiêu Trác giữ lại Doãn Tử Nhiên đang lửa giận ngút trời: “Tử Nhiên, đó là chuyện của nhà họ Lãnh, em không cần dính vào!

“Em dính vào!” Doãn Tử Nhiên hất thẳng tay Doãn Tiêu Trác ra, “Anh hai! Anh không thể vì quan hệ tốt với Lãnh Ngạn mà trợ Trụ vi ngược *! Anh và em còn là anh em ruột! Tại sao anh không giúp em? Em thật lòng thích Duy Nhất!”

(*) Trợ Trụ vi ngược: giúp vua Trụ làm điều ác, tương đương nối giáo cho giặc.

“Nhưng mà, cô gái kia đã là con dâu nhà họ Lãnh.” Doãn Tiêu Trác nói sự thật.

“Con dâu nhà họ Lãnh?” Nhắc tới mấy chữ này Doãn Tử Nhiên liền nổi trận lôi đình, “Em đã điều tra, ký tên kết hôn với Duy Nhất là Lãnh Dực! Nhưng Lãnh Dực rõ ràng đã…”


“Đủ rồi!” Doãn Tiêu Trác cắt ngang lời em mình, “Em nói to như vậy không sợ người khác nghe được sao?”

“Em sợ cái gì? Tên Lãnh Ngạn kia ỷ vào mình có tiền làm chuyện thương thiên hại lý * như vậy, anh ta không sợ thiên lôi đánh xuống sao? Đây là không công bằng với Duy Nhất! Em phải nói cho Duy Nhất!” Doãn Tử Nhiên lấy điện thoại di động ra chuẩn bị gọi điện.

(*) thương thiên hại lý: không có tính người, tàn nhẫn, nhẫn tâm.

“Tử Nhiên! Em bình tĩnh một chút!” Doãn Tiêu Trác đoạt lấy điện thoại di động của em trai, “Hãy nghe anh nói, Lãnh Ngạn là anh em của anh, em cũng là anh em của anh, nhưng mà, Lãnh Ngạn sống quá khổ, có lẽ cô gái này là thuốc chữa khỏi bệnh cho cậu ấy.”

“Vậy còn em? Em không khổ sao? Khi em còn học cấp ba đã bắt đầu thích cô ấy, vì cô ấy, em học ở nước Mỹ cũng không yên ổn, chương trình bốn năm học em đã xong trong hai năm, chỉ sợ cô ấy bị người ta cướp đi! Kết quả là… cô ấy vẫn lập gia đình…” Doãn Tử Nhiên càng nói càng như đưa đám, cảm xúc đã không còn kích động như vừa rồi.


“Chính là lời này!” Doãn Tiêu Trác vỗ vỗ bờ vai em mình, “Duy Nhất đã lập gia đình, nếu cô ấy còn độc thân, tùy em theo đuổi cô ấy, anh đều không phản đối, nhưng mà, người ta đã kết hôn, em lại đi dây dưa thì không phải là việc mà đấng mày râu nên làm!”

“Nhưng mà, tên trên hiệp nghị hôn nhân là Lãnh Dực!” Doãn Tử Nhiên không cam tâm nói.

“Được rồi! Bây giờ Lãnh Ngạn không thể ký tên, nhưng mà, đây chỉ là một quá trình, hy vọng Lãnh Ngạn có thể dựa vào cô nhóc này để lấy ra bóng ma của hắn, hơn nữa, anh thấy Lãnh Ngạn đối xử với cô bé này không tầm thường.”

Doãn Tử Nhiên hừ một tiếng, “Duy Nhất thương anh ta sao? Em không tin! Rõ ràng cuộc hôn nhân này là một âm mưu, em sẽ không bỏ qua!”

Doãn Tiêu Trác cười cười, “Có yêu hay không không phải do em tính toán, em có thể không buông tha, cũng có thể cạnh tranh công bằng với Lãnh Ngạn, nhưng không nên nói điều này ra, nó sẽ làm tổn thương Lãnh Ngạn, cũng làm tổn thương cô gái kia!”

Doãn Tử Nhiên giận dỗi ném ghế, “Em xem đến lúc đó Lãnh Ngạn bào chữa như thế nào! Giấy không gói được lửa, em không nói chẳng lẽ sẽ vĩnh viễn giấu diếm sao? Em sẽ tự mình hỏi Duy Nhất, muốn cô ấy lựa chọn thêm một lần!”

Đang nói, trên cửa vang lên tiếng gõ, “Tổng giám đốc, thư ký mới đến trình diện.”