Editor: May
Lâm Chu Dật cũng cười: “Xem ra, tôi thật sự phải tăng lương cho cô a. Còn chưa có ăn cơm đi? Cùng đi không?”
“Này…… Chỉ sợ không tốt đâu?” Cố Thanh Thanh lắc đầu, có chút do dự.
“Không chịu ăn cơm, chẳng lẽ còn thật muốn tôi tăng lương sao?” Lâm Chu Dật cười, “Đi thôi, phần tư liệu này, mười giờ sáng mai trước khi mở họp đưa cho tôi là được, nếu là đói bụng, bị bệnh bao tử, về sau, nơi này của tôi sẽ thiếu một cấp dưới tận chức tận trách.”
Lời nói đã nói đến phân thượng này, Cố Thanh Thanh cũng không tiện nói gì nữa. Cô đứng dậy, lưu tư liệu lại một chút, sau đó mới gật gật đầu: “Vậy, cám ơn Lâm tổng.”
Lâm Chu Dật cười, cùng nhau đi xuống lầu với cô. Lâm Chu Dật cố ý chọn một nhà hàng trong đại sảnh có TV, có thể nhìn thấy tin tức tiếp sóng.
Ngồi xuống mới vừa gọi tốt đồ ăn, trên màn hình phát ra chính là một tiết mục TV về Lãnh Tư Thành.
Ngay đầu tiết mục, nói vẫn là mấy ngày nay Lãnh Tư Thành xuất ngoại công tác bên ngoài, nhưng không bao lâu, liền chuyển tới trong “sinh hoạt cá nhân” của anh. Đặc biệt là, nói rõ ràng rành mạch về anh và “Kim Lăng thập nhị trâm” của anh.
Người dẫn chương trình cũng là nữ, nói đến “Hậu cung” khổng lồ kia của anh chính là mặt mày hớn hở, đặc biệt là, mỗi một đoạn “xì căng đan” của anh, gần như đều có thể dính líu với minh tinh điện ảnh đang sự nghiệp nổi danh, càng là hấp dẫn người chú mục.
Nhưng mà, trong tiết mục tựa hồ hoàn toàn không có nhắc tới một câu về vợ của Lãnh Tư Thành, nhiều nhất chỉ là nhẹ nhàng bâng quơ nói một câu, Lãnh Tư Thành “Đã kết hôn”. Tựa hồ, vợ anh hoàn toàn là một người tàng hình, đến đề cập cũng không cần thiết.
Lúc nói đến vấn đề cá nhân của anh, Lâm Chu Dật chú ý tới, Cố Thanh Thanh vẫn luôn cúi đầu, không có chút biểu tình, vừa không chú ý, cũng không để ý tới. Như là hoàn toàn không quan tâm hết thảy sự tình của anh ta.
Nhưng duy chỉ -- sau khi bưng đồ ăn lên, cũng không thấy cô duỗi đũa kẹp một ngụm đồ ăn, chỉ là từng đũa một đưa cơm trắng vào trong miệng nhỏ.
Lâm Chu Dật nhìn cô hơi thấp đầu, còn cố ý nói: “Cũng không biết, vợ của Lãnh Tư Thành này là thần thánh phương nào. Nói thật, tôi thật tiếc hận vì cô ấy.”
Tay cầm đũa của Cố Thanh Thanh, hơi hơi dừng một chút.
Anh còn cố ý cười cười nói: “Tuy rằng, hiện tại nói hôn nhân là tình yêu kéo dài với thăng hoa, tựa hồ có điểm buồn cười, chỉ là, trong lòng tôi vẫn luôn là cho rằng như vậy. Nếu kết hôn, nhất định phải cùng người tôi yêu. Nếu chuẩn bị ở bên nhau, liền phải đối đãi cô ấy thật tốt. Mà không phải, biến cô ấy trở thành một người có thể có có thể không, chính mình lại ở bên ngoài ăn chơi đàng điếm.”
Nói tới đây, Cố Thanh Thanh mới ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt tươi cười ôn hòa của anh, nửa ngày sau mới nói: “Vợ sau này của Lâm tổng, nhất định thực hạnh phúc.”
Lâm Chu Dật chỉ cười: “Hy vọng như thế.”
Chỉ là, sau khi ăn no cơm, Cố Thanh Thanh nói sao cũng không cho Lâm Chu Dật đưa cô về nhà: “Nhà tôi cách đến khá xa, chính tôi ngồi xe bus trở về là được.”