Editor: May
Lâm Chu Dật tỏ vẻ thân cận với cô, cô áp lực rất lớn. Lâm Chu Dật xuất thân nhà họ Lâm, nhà họ Lãnh và nhà họ Lâm, cạnh tranh nhiều năm lục đục không ít, tuy hai nhà không phải kẻ thù, nhưng cũng tuyệt đối không tính là bạn bè.
Cho dù không để ý tới những quá khứ này, Lâm Chu Dật cũng là công tử phú quý, không chừng ngày nào đó lúc gặp mặt với Lãnh Tư Thành, lỡ miệng nói chuyện cô đang làm việc ở công ty anh ta -- cô sẽ chịu không nổi.
-- Lại nói, ánh mắt không ngừng nghị luận của người chung quanh cũng làm cô áp lực như núi a.
Trên thế giới lại không phải chỉ có một công ty quảng cáo Minh Thịnh này, cô từ chức chỗ này, còn sợ không tìm được công ty khác?
Tính toán xong sẽ từ chức, Cố Thanh Thanh tâm tình nhẹ nhàng không ít. Năm giờ tan tầm, người hầu gọi điện thoại lại đây, sau khi cô tiếp nghe, còn có tâm tình nói với cô ấy: “Buổi tối hôm nay ăn gì? Nguyên liệu nhiều hay không? Nếu nhiều nguyên liệu, có thể làm lẩu không?”
“Không phải phu nhân, tôi muốn nói chính là……” Lời nói còn chưa rơi xuống, điện thoại lập tức cắt đứt, Cố Thanh Thanh vừa thấy, hết pin tắt máy.
Cất tốt di động, cô đột nhiên nghĩ đến, vừa rồi ở trong văn phòng, cô và Trần Văn Tiệp xung đột chính diện -- Trần Văn Tiệp có thể nhớ ra cô không?
Cô và Lâm Chu Dật có gặp mặt một lần, cũng giống như Trần Văn Tiệp! Cho dù Trần Văn Tiệp ở trong bữa tiệc không biết thân phận của cô, chẳng may lúc cô ta cáo trạng với Lãnh Tư Thành miêu tả cô, Lãnh Tư Thành nhớ tới cái gì đó thì sao?
Cười cười tự giễu, Lãnh Tư Thành sao có thể nghe thấy miêu tả liền nhận ra cô được.
Bắt đầu từ năm cô mười lăm tuổi, lần đầu tiên gặp mặt Lãnh Tư Thành, ánh mắt anh đối với cô vẫn luôn là lạnh lùng. Cho dù kết hôn, cho dù…… tiếp xúc thân mật, cũng không thấy có bao nhiêu sắc mặt tốt với cô.
Trước khi kết hôn, cô còn tưởng rằng Lãnh Tư Thành chỉ là làm người lạnh lùng một chút. Chờ sau khi kết hôn với anh, cô mới biết được rốt cuộc anh có bao nhiêu khó hầu hạ. Một giây này anh có thể thân mật trêu đùa với bạn, giây tiếp theo là có thể lập tức trở mặt. Để tay lên ngực tự hỏi, mỗi lần anh tới, cô đều là thiệt tình thực lòng hầu hạ anh. Cho dù từ lúc bắt đầu thật sự vui sướng ái mộ, đến sau lại dần dần thất vọng ứng phó, lại đến bây giờ chỉ là lấy lòng đơn thuần, ít nhất cô thực nỗ lực lên? Nhưng anh vẫn không hài lòng như cũ.
Có lẽ, anh không hài lòng, chỉ là con người cô đi.
Có đôi khi, cô thậm chí sẽ ghen ghét, những bạn gái xì căng đan chỉ có quan hệ ba tháng với anh. Nghe nói anh không chỉ nâng đỡ những người đó bốn phía, xe trang sức nước chảy như núi đưa tới. Mà cô? Đến tận bây giờ, chỉ một chiếc nhẫn cưới anh đều lười mua cho cô.
-- Không, thật ra ở rất lâu trước kia, từng nhận được một chiếc nhẫn anh đưa, nhưng nguyên nhân lại là rất trời xui đất khiến.
Lái xe về nhà, tới trước cửa biệt thự rồi, cửa lớn mở rộng ra. Cô còn đang nghi hoặc, Người hầu chạy ra: “Phu nhân, tiên sinh ngài ấy, đã trở lại.”