Editor: May
Vừa nghe anh nói như vậy, người chung quanh sôi nổi nhẹ nhàng thở ra, lại có không ít người đưa ra kiến nghị bất đồng. Trong lúc mồm năm miệng mười, chợt có người nói: “Thật ra, tiểu thư Từ Tử Bội thì sao? Cô ấy là ảnh hậu Cannes mới nhất, tuy rằng này chỉ là bộ phim đầu tiên của cô ấy, nhưng lại bởi một lần liền nổi tiếng, đây là phim Hollywood bom tấn, cô ấy lại là nữ chính. Nhiều năm như vậy, minh tinh điện ảnh có thể đi ra khỏi nước Trung Quốc vào Hollywood không nhiều lắm, cô ấy xem như là người xuất sắc, ở trên thế giới có mức độ nổi tiếng rộng khắp. Nghe nói cô ấy lập tức liền sẽ về nước, nhưng xuất phát suy xét từ hình tượng bản thân, giống như không nhận đại diện quảng cáo. Từ Tử Bội xuất thân không tầm thường, lại nhận thức với Lãnh tổng ngài, có nên suy xét cô ấy một chút hay không?”
Từ Tử Bội, nghe thấy cái tên này, Lãnh Tư Thành hơi hơi nhíu mày. Đâu chỉ là nhận thức, cô ta chính là chị gái của Từ Tử Câm, cũng là bạn học cùng lớp với anh. Vừa rồi anh còn thấy biệt thự nhà bọn họ có người ở ra vào, nói vậy chính là chuyện bọn họ muốn về nước đi.
Ảnh hậu Cannes mới nhất, nữ chính phim Hollywood bom tấn, gia thế tốt đẹp, hình tượng chính diện, Lãnh Tư Thành nghĩ nghĩ: “Có thể suy xét, bảo người bộ phận quan hệ xã hội đi liên hệ cô ta một chút. Còn có lựa chọn khác không?”
Chờ lục tục lại đề ra mấy danh sách lên, Lãnh Tư Thành bảo người giữ lại hai ba người, sau đó phân công nhau đi bàn.
Nói xong những chuyện này, xe anh cũng tới tập đoàn Lãnh thị rồi. Lên lầu, lại gõ định mấy đề tài thảo luận khác, thời gian, đã tới giữa trưa rồi.
Lãnh Tư Thành ở trong văn phòng, giơ di động lên, vài lần muốn gọi điện thoại, rồi lại buông xuống.
Trợ lý Trình gõ cửa tiến vào, nhìn thấy Lãnh Tư Thành di động, vẫn luôn ở trên ba chữ “Lãnh phu nhân” trong danh bạ, vừa thấy liền biết chính là gọi cho phu nhân.
Tính ra thời gian, phu nhân hẳn là đã về đến nhà. Lãnh tổng đây là đang đợi điện thoại phu nhân báo bình an sao?
Nhìn Lãnh tổng vẫn luôn cầm điện thoại, lại buông, buông xuống, lại cầm lấy. Trong tay trợ lý Trình còn ôm một chồng tư liệu lớn, nhìn Lãnh Tư Thành ở chỗ này rối rắm, anh cũng không muốn xen mồm, nhưng tư liệu trong tay anh quá nặng -- vì thế trợ lý Trình tiến lên một bước: “Nếu không Lãnh tổng, tôi gọi điện thoại cho máy bàn biệt thự Tây Sơn?”
“Ai bảo chú gọi!” Lãnh Tư Thành chợt ngẩng đầu một chút, rống lên với anh một tiếng. Trợ lý Trình bị dọa sợ, thân thể run run, một chồng tư liệu anh ôm trong tay, “ào” toàn bộ rơi xuống trên đất -- đó là tư liệu anh tốn hơn một tiếng mới sửa sang lại tốt.
“Nếu cô ấy về nhà, tự nhiên sẽ gọi điện thoại gửi tin nhắn báo bình an cho tôi! Ai nói tôi muốn gọi điện thoại cho cô ấy, ai lại bảo chú gọi điện thoại đi biệt thự Tây Sơn?”