Editor: May
Cố Thanh Thanh ngủ ở trong phòng còn một trận nghi hoặc, buổi tối…… Có phải anh thật sự uống quá nhiều canh rồi không?
Cố Thanh Thanh vẫn còn mê mang, bởi vì, ở trong vòng mấy tiếng sau, Lãnh Tư Thành chạy toilet vô số lần……
Thời gian trôi qua mỗi phút mỗi giây, đến Cố Thanh Thanh ngay từ đầu tinh thần căng chặt, cũng dần dần quen hành động xấu hổ Lãnh Tư Thành luôn chạy WC, thậm chí ở trước khi ngủ, trong lòng còn mơ mơ màng màng nhắc mãi -- chẳng lẽ, công năng thận của Lãnh Tư Thành không tốt, sao cả đêm vẫn luôn đi tiểu nhiều lần chứ?
Sáu giờ rạng sáng.
Lãnh Tư Thành sắp điên rồi! Mỗi lần chạy WC, ngược lại cũng không có chính mình thoải mái, chỉ là tắm nước lạnh, hòa hoãn hòa hoãn cảm xúc. Nhưng mà, sau khi trở về, không nghĩ tới nhanh như vậy lại lập tức chứng nào tật nấy, hơn nữa càng thiêu càng vượng!
Lúc này anh sao có thể không biết, tuyệt đối là ba mẹ bỏ gì đó vào trong canh, làm hại anh chật vật đi toilet từng chuyến.
Nhưng lúc này đây trở về, anh ngồi xổm trước giường, nhìn thấy Cố Thanh Thanh tựa hồ đã ngủ, ngủ đến thập phần an nhàn.
Cô gái khốn kiếp này, anh lần lượt chật vật, cô ngược lại một đêm mộng đẹp!
Không được, anh không thể để cô nhàn nhã như vậy, anh lại một mình chật vật! Lại nói, lều trại nhỏ dưới quần anh, cũng càng ngày càng rõ ràng!
Anh có vợ, cưới hỏi đàng hoàng, hợp lý hợp pháp, anh dựa vào cái gì phải đi toilet tắm nước lạnh, thậm chí muốn dựa vào năm ngón tay cô nương tới chăm sóc chính mình?
Anh tay chân nhẹ nhàng bò lên trên giường bên kia, dán cô ngủ, nhẹ nhàng xoay bả vai cô, để mặt cô hướng chính mình, Cố Thanh Thanh hơi hơi nhíu nhíu mày, có thể là bởi vì có điểm mệt, còn chưa có tỉnh lại. Anh dứt khoát nâng chân cô lên, quấn quanh ở trên đùi mình, đôi tay cũng lấy lại đây, tay trái ôm cổ anh, tay phải -- phóng tới chỗ lều trại dưới bụng của anh! Sau đó, anh làm bộ bị cô “Đùa giỡn”, vẻ mặt xấu hổ buồn bực giận dữ nói: “Cố Thanh Thanh! Tôi không nghĩ tới cô …… Cô đói khát như vậy!”
Sao lại thế này?
Cố Thanh Thanh vốn ngủ đến khá tốt, bị một tiếng rống Lãnh Tư Thành đánh thức, mơ mơ màng màng nhìn Lãnh Tư Thành xấu hổ buồn bực không thôi, vẻ mặt mê võng. Rồi sau đó, cô liền chú ý tới, trong lòng bàn tay của mình, tựa hồ là Lãnh Tư Thành……
Lần này cô cũng thật là doạ tỉnh! Chẳng lẽ, cô mơ mộng xuân gì đó……
Đối diện Lãnh Tư Thành nghiến răng nghiến lợi: “Cố Thanh Thanh cô giỏi lắm! Cô liền muốn nhào vào trong ngực như vậy sao? Được thôi, tôi liền thành toàn cô!”