Editor: May
Giọng nói, trầm thấp, rầu rĩ, ẩn ẩn có chút tức giận.
Hai người quay đầu lại, nhìn thấy là Lãnh Tư Thành, có thể là nói xong chuyện gì đó, đi ra từ trong phòng, bước đi hướng về phía bọn họ.
Mộ Thượng Ân cười trước tiên: “Không có gì, tâm sự một chút mà thôi.”
Sắc mặt Lãnh Tư Thành bình tĩnh, nhưng khóe mắt liếc mắt Mộ Thượng Ân một cái: “Nói chuyện phiếm, cần hai người đặc biệt đến bên ngoài trò chuyện sao?”
Tuy rằng giọng nói thực đạm thực bình tĩnh, nhưng mà, Mộ Thượng Ân quen thuộc anh liền biết, anh trai bình thường, sẽ không bao giờ nói như vậy.
Anh lập tức cười nói: “Là lỗi của em.”
Lãnh Tư Thành “ừ” một tiếng, đi tới đứng ở bên người Cố Thanh Thanh, duỗi tay ôm cô, thực tự nhiên hôn hôn ở sườn mặt cô.
Lại bị anh ôm hôn, thân thể Cố Thanh Thanh hơi hơi cứng đờ, tựa hồ có điểm không thích ứng lắm.
Lãnh Tư Thành như là cảm giác được cái gì đó, tư thái làm bộ giúp cô chỉnh tóc, tiến đến bên tai cô, giọng nói lạnh băng: “Cửa sổ phòng sách lầu hai có ba tôi, mẹ tôi ở phòng khách lầu một cũng đang nhìn.”
Ý tứ kia là, đừng quên, hai bọn họ phải “Làm bộ ân ái.”
Lãnh Tư Thành còn cố ý nhìn nhìn quanh thân cô, lần này giọng nói rất lớn: “Tuy rằng hiện tại thời tiết ấm áp, nhưng em mặc ít như vậy ra bên ngoài, cẩn thận đừng để bị cảm.”
Anh nói, cẩn thận sửa sang lại áo khoác cho cô một chút. Rõ ràng hình ảnh nhìn là rất ôn nhu, nhưng ngón tay anh lại rất lạnh, biểu tình cũng thật sự lạnh, đôi mắt càng lạnh hơn, đầu ngón tay lạnh băng lướt qua da thịt cô, lạnh đến làn da cô run rẩy một trận.
Lãnh Vân Đình lầu hai liếc mắt nhìn một cái liền thu hồi tầm mắt, mà lầu một, Mộ Thanh Vũ cười một tiếng: “Lần này chị yên tâm đi?”
Lạc Thanh Tuyết lắc đầu: “Yên tâm hay không, phải chính bọn chúng trôi qua đến hài lòng mới tốt.”
“Con cháu đều có phúc của con cháu.”
“Đó là Thượng Ân nhà tụi em còn chưa tới một bước này, bằng không, em xem em có nóng nảy hay không.…”
Buổi tối, Cố Thanh Thanh và Lãnh Tư Thành còn phải giả vờ “Ân ái”. Khi bữa tối, Lạc Thanh Tuyết không có để Cố Thanh Thanh nấu cơm tai họa Lãnh Tư Thành, nhưng mà, Lãnh Mặc chớp chớp mắt: "Anh cả, chị dâu cả, những đôi tình nhân trong trường học bọn em, đều là muốn đút cơm cho nhau!”
Cố Thanh Thanh mở to hai mắt nhìn. Đút, đút cơm? Cơ hội cô và Lãnh Tư Thành ăn cơm chung cũng không nhiều lắm, càng miễn bàn đút cơm.