Editor: May
“Thanh Thanh, Thanh Thanh, cô làm sao vậy?” Trương Dư Hi đi một nửa, phát hiện Cố Thanh Thanh còn chưa có đuổi kịp, có điểm kỳ quái, cúi đầu vừa nhìn, sắc mặt Cố Thanh Thanh tái nhợt, mơ hồ…… Tựa hồ còn có một chút kinh hoảng, “Thanh Thanh, cậu làm sao vậy, nhìn qua không tốt lắm.”
“Tôi…… Không có việc gì, không có việc gì.” Cố Thanh Thanh lắc đầu, ngẫm lại, lại tiến lên vài bước, làm bộ tương đối bát quái hỏi kia mấy nữ đồng nghiệp kia: “Xin hỏi, buổi chiều Lãnh Tư Thành muốn tới, là thật sao?”
Mấy nữ đồng nghiệp kia vừa thấy Cố Thanh Thanh, cô cũng là người phụ trách quảng cáo của Trần Văn Tiệp, liên tục gật đầu: “Vừa rồi lúc đi ngang qua văn phòng Lâm tổng nghe được, hẳn là thật sự đi?”
Lần này, sắc mặt Cố Thanh Thanh càng thêm tái nhợt.
Làm sao bây giờ làm sao bây giờ, chẳng may Lãnh Tư Thành thật sự tới, cá tính Lãnh Tư Thành hỉ nộ vô thường như vậy, bạo ngược giống như bạo quân, nếu bị anh ta biết, chính mình lại có thể trái lời anh ta, lén chuồn ra ngoài làm việc, không phải xong đời sao?
Đặc biệt là, đêm qua, Lãnh Tư Thành còn hung tợn uy hϊế͙p͙ cô, cô đừng có ý đồ ly hôn, đừng có ý đồ rời đi, loại suy nghĩ tìm công việc muốn độc lập này, cô nghĩ cũng đừng nghĩ! Nếu không, nóc nhà, dã ngoại, bụi cỏ gì đó, anh không ngại đều tới một lần!
Cô biết đây là lần đầu tiên cô phụ trách hạng mục ở Húc Dật, thập phần quan trọng, chính là, cô có thể xin nghỉ hay không……
Trương Dư Hi nhìn thấy sắc mặt Cố Thanh Thanh càng ngày càng tái nhợt, cái trán còn toát ra mồ hôi lạnh, hoảng sợ, vội vàng tới hỏi cô: “Thanh Thanh, cô thế nào? Có phải cô có chỗ nào không thoải mái hay không? Thanh Thanh? -- Lâm tổng.”
Lâm Chu Dật đi tới, bộ dáng như là cái gì cũng không biết, còn cố ý cười cười nói: “Cố tiểu thư, cô ở đây đúng lúc, về quay chụp buổi chiều……”
“Về quay chụp buổi chiều……” Cố Thanh Thanh và anh đồng thời nói ra, sau đó ngẩng đầu, có điểm hi vọng nhìn anh, “Lãnh Tư Thành, anh ta thật sự sẽ đến sao?”
Cố Thanh Thanh đây là tâm thần đại loạn, bằng không, thời điểm cô hỏi chuyện, không nên là ngữ khí như vậy, thật giống như nói cho người khác cô và Lãnh Tư Thành nhận thức.
Lâm Chu Dật giả vờ nghe không hiểu, chỉ là cười: “Không có, vừa rồi trợ lý Lãnh tổng gọi điện thoại cho tôi, thật là nói Lãnh tổng hy vọng chiều nay đến xem tình huống Trần Văn Tiệp quay chụp quảng cáo, để xác định người phát ngôn mới năm sau của tập đoàn Lãnh thị. Chỉ là, trợ lý Trình còn nói có thể hôm nay anh ta vừa mới về nước, lịch trình tương đối đầy, khả năng có thể tới không lớn. Nếu chính anh ta tới không được, sẽ phái người bộ phận tuyên truyền lại đây nhìn xem.”
Cố Thanh Thanh cũng nhớ tới anh mới vừa về nước, phỏng chừng rất bận. Nhẹ nhàng thở ra, đè ngực lại, trái tim nhỏ còn bị dọa đến nhảy thình thịch.
Thiệt tình hy vọng, Lãnh Tư Thành bận rộn một chút, ngàn vạn đừng tới!
Ngoại cảnh quay quảng cáo, có điểm giống với quay phim TV. Nhϊế͙p͙ ảnh gia, chuyên viên trang điểm vào chỗ, thợ phụ trách ánh sáng chiếu sáng. Khác với quay phim truyền hình chính là, gần như không yêu cầu người mẫu có lời kịch, biểu tình động tác gì, đổi mấy bộ quần áo, bày mấy tư thế, nói một hai câu quảng cáo liền OK.