Đỗ Lôi Ti nhìn điện thoại, nghe tiếng “tút tút tút” phát ra, thầm mắng trong lòng “Người đàn ông chết tiệt, chảnh cái gì chứ, chưa nghe người khác nói xong đã cúp điện thoại!”
“Lôi Ti, chị làm sao vậy, sao lại tức giận như vậy?” Bùi Mộng Na nhìn Đỗ Lôi Ti đang thở phì phò.
“Tên đàn ông chết tiệt mới gọi điện thoại nói cho người đón chị đến nước hàn!” Đỗ Lôi Ti nói.
Bùi Mộng Na đảo mắt suy nghĩ, cười mở miệng nói “Chị dâu, chị sang nước Hàn, phải nắm chắc cơ hội này nha, ở đất khách quê người, cùng anh trai em xảy ra chuyện mập mờ như vậy sẽ có cơ hội phát triển, chị nói phải không!”
Đỗ Lôi Ti gõ đầu cô một cái, mở miệng nói “Em là một tiểu quỷ sao? Hôm qua em không nghe thấy anh em nói sao? Anh ấy muốn nhường chị cho người khác cho nên bây giờ chị cũng không mong gì hơn, chị chỉ muốn thực hiện tròn trách nhiệm trên hợp đồng, những thứ khác chị không mong gì hơn!”
“Lôi Ti, chị không thể nghĩ như vậy, em dám khẳng định với chị, chị cùng anh trai em sẽ phát triển rất tốt, chỉ là chưa có cơ hội mà thôi!” Bùi Mộng Na nghiêm túc khẳng định.
“Mộng Na, thật ra chị cảm thấy bây giờ rất tốt, chị đối với tình yêu mà nói, chỉ cần chị thích không nhất định phải ở chung với nhau, hơn nữa, thân phận của anh em và chị không giống nhau, thật sự chênh lệch quá xa, cho nên chị nghĩ muốn sống một cuộc sống bình thường thôi!” Đỗ Lôi Ti nghiêm túc nói.
“Nhưng......” Bùi Mộng na còn muốn khuyên liền bị cắt ngang.
“Mộng Na, đừng nói nữa, chị biết em muốn tốt cho chị nhưng mà chuyện này không thể ép được, anh em không yêu chị, chính là không yêu......” Đỗ Lôi Ti nói xong quay về phòng mình.
Bùi Mộng Na nhìn bóng dáng đang đi lên của cô, sau đó ngồi trên ghế salon suy nghĩ, chuyện bây giờ thật sự hơi khó giải quyết, rõ ràng phát triển theo hướng tốt, sao bây giờ lại lệch khỏi quỹ đạo?
Cô chợt nghĩ tới người đàn ông hôm qua, rõ ràng là một người đàn ông lại tên là Mạnh Lạp, vừa nhìn đã biết không tốt lành gì, đều do anh ta, nếu không chuyện sẽ không thành ra thế này.
“Cô chủ, đây là đồ tiệm quần áo gửi tới cho phu nhân!” Quản gia khom người nói.
“Vậy để tôi cầm lên!” Nói xong, Bùi Mộng Na đưa tay nhận đồ, đi tới phòng Đỗ Lôi Ti.
“Lôi Ti, đây là đồ anh em chuẩn bị cho chị!” Bùi Mộng Na đi vào nói.
Đỗ Lôi Ti nhìn cô, yếu ớt nói “Chị còn đang suy nghĩ không biết nên mặc gì, chị nghĩ tới chiếc váy em tặng cho chị bị người ta cắt thành vải vụn, bây giờ có bộ này thì tốt rồi!”
Bùi Mộng Na từ trong hộp lấy chiếc váy ra, một chiếc váy cúp ngực màu vàng óng, không tự chủ được mở miệng khen “Oa, thật là đẹp, Lôi Ti, chị mặc nó sẽ rất đẹp!”
Đỗ Lôi Ti nhận lấy, đi vào phòng tắm, cô nhìn chiếc váy không thể nói ra cảm giác trong lòng thế nào.
Bùi Mộng Na ở bên ngoài chờ cả ngày còn chưa thấy cô ra ngoài, vì vậy thử mở miệng gọi “Lôi Ti, mặc có vừa không?”
“A......? Xong rồi!” Đỗ Lôi Ti ở trong phòng tắm nói, vội vàng thay quần áo.
“Lôi Ti, thật sự là rất đẹp!” Bùi Mộng Na khích lệ nói, vừa lôi kéo Đỗ Lôi Ti đi vào phòng mình.
“Mộng Na, em muốn dẫn chị đi đâu?” Đỗ Lôi Ti không hiểu hỏi.
“Không phải lát nữa chị phải đi sao? Em muốn trang điểm cho chị thật đẹp để đi gặp anh em, mụ phù thủy kia cũng ở đó, chị không thể cứ như vậy để bị hạ thấp!” Bùi Mộng Na nói xong, lấy phấn bôi lên mặt cô.
Sau khi quản gia nhận được điện thoại liền đi lên lầu, đi tới phòng của Bùi Mộng Na, mở miệng nói “Cô chủ, phu nhân, xe đã chờ ở dưới!”
“Được rồi, ông đi xuống trước đi!” Bùi Mộng Na mở miệng nói.
“Đúng rồi, Lôi Ti, em nghĩ ra một cách, chỉ cần chị nghe em, em tin tưởng lần này chị đi nước Hàn sẽ có một chuyến di lịch rất đẹp với anh trai!” Bùi Mộng Na nhìn cô nói.
Đỗ Lôi Ti nhìn cô lắc đầu “Thôi đi, quan hệ như hiện tại là tốt rồi!”
“Sao chị biết được chứ? Chị cứ nghe em là được!”
Đỗ Lôi Ti không thể chống lại cô, không thể làm gì khác hơn là gật đầu đồng ý.
Bùi Mộng Na nói tiếp “Lôi Ti, em sẽ thay quần áo, em và chị cùng đi nhưng mà đến sân bay em sẽ đi trước, chị đừng nói với anh trai là em đi cùng, trước khi hai người đi đâu, chị nhắn tin cho em, em sẽ đến trước, đến lúc đó chúng ta trong ứng ngoài hợp…...”
“Vậy cũng được!” Đỗ Lôi Ti không thể làm gì khác là gật đầu đồng ý.
Bùi Mộng Na nhanh chóng thay quần áo, cầm hành lý đi ra, tay kia cầm laptop.
Đỗ Lôi Ti tò mò hỏi “Mộng Na, em cầm máy tính làm gì?”
Bùi Mộng Na cười nói “Không có, không có gì, tối nhàm chán thì chơi trò chơi, đi thôi, xe chờ lâu rồi!”
Hai người đi ra ngồi lên xe, hai cô gái xinh đẹp cùng mang hai tâm sự khác nhau nhưng lại có cùng một mục tiêu......
Cô vốn dĩ muốn buông tha nhưng giống như Mộng Na nói, tất cả chỉ mới bắt đầu, không biết sau này sẽ thế nào, cho nên cô chỉ có thể thuận theo tự nhiên nhưng mà cô cũng không dám mơ mộng gì.
Bùi Mộng na nhích cơ thể lại gần, nói với tài xế “Nhớ, không được nói với anh tôi là tôi đi cùng, biết chưa?”
“Vâng, cô chủ!” Tài xế nói.