Ông Xã Phúc Hắc, Vợ Ngốc Đáng Yêu

Chương 61

Lâm Thanh thật sự không ngờ, một cô gái không có sức hút lại xinh đẹp như vậy, chỉ lá cô ta tự tin, bất luận ở phương diện nào, cô ta cũng là người thích hợp hơn.

Mà cô gái này căn bản cũng không thể sánh với cô ta, nếu như anh ta ở chung với một người giúp việc sẽ chỉ làm người dân cả nước phỉ nhổ anh ta, cho nên cô ta có lòng tin người đàn ông này sẽ chọn cô ta.

“Anh, nếu không có chuyện gì nữa thì em với Lôi Ti đi ra ngoài đây!” Bùi Mộng Na nhìn cô ta nói.

Lâm Thanh từ trên ghế sa lon đứng lên “Mộng Na, cô muốn đi đâu?”

Bùi Mộng Na thật sự hết ý kiến, sao cô lại phải báo cáo với mụ phù thủy này sao?

Nhưng ngại anh trai đang ở đay, cô chỉ có thể lạnh lùng nói “Chúng tôi muốn đi học nhảy!” Sau đó lại nghĩ tới điều gì đó, nói tiếp “Đúng rồi công chúa, buổi tiệc được tổ chức vào tối ngày mai!” Nói xong, cầm tay Đỗ Lôi Ti đi ra ngoài.

“Mộng Na, chờ một chút, tôi đi cùng hai người được không?” Lâm Thanh dịu dàng nói.


“Cái này.......Thân phận của cô quá cao quý, sao có thể đi chứ?” Bùi Mộng Na uyển chuyển từ chối.

Lâm Thanh đứng đó nhìn tổng thống, Bùi Tuấn Vũ mở miệng “Mộng Na, đưa công chúa đi cùng đi!”

Bùi Mộng Na không thể làm gì khác là gật đầu đồng ý “Được rồi, nếu như cô không sợ thân phạn của mình bị hạ thấp thì đi cùng đi!”

“Mộng Na, có thể dợi tôi một lát được không? Tôi muốn đi thay quần áo.”

“Được, có thể!” Bùi Mộng Na thầm nghĩ thật là phiền phức.

Lâm Thanh nói xong, xoay người đi về phòng mình, thay quần áo thể thao màu trắng đi ra, nhìn thấy tiểu Thanh đang đứng bên cạnh nói “Lát nữa khi bọn tôi đi, cô lấy cớ đi quét dọn phòng, vào phòng người giúp việc hạ tiện kia xem có chuyện gì mà mọi người không biets không, tôi về thì báo tôi biết, biết chưa?”

“Vâng, công chúa!” Tieur Thanh khom người nhỏ giọng trả lời.


Lâm Thanh xoay người đi ra phòng khách, mỉm cười nói “Mộng Na, chúng ta đi thôi!” Vừa nói cánh tay vòng qua tay Mộng Na.

Bùi Mộng Na rút tay mình ra khỏi tay cô ta mỉm cười nói “Công chúa, cô là tiểu thư ngọc ngà, ôm cánh tay người khác như vậy sẽ khiến người khác hiểu nhầm.”

Ngay sau đó cô liền khoác tay Đỗ Lôi Ti nói “Lôi Ti, chúng ta đi thôi!”

Lâm Thanh đứng đó lúng túng, sắc mặt lúc xanh lúc trắng, vẫn duy trì nụ cười “Mộng Na, những lời cô nói thật đúng!”

“Công chúa, nếu như không còn gì muốn nói, chúng ta phải lên đường rồi!”

“Được!”

Bùi Mộng Na nhìn về phía anh trai nói “Anh bọn em đi đây!”

Nói xong ôm tay Đỗ Lôi Ti đi ra ngoài, hai người cùng đi ra ngoài xe, mở cửa sau xe, hai người cùng ngồi vào.

Lâm Thanh cắn chặt răng, cố nén giận, mở cửa ngồi cạnh tài xế.