Nữ Phụ Phản Công!! Nữ Chính Đừng Khinh Thường Ta!

Chương 26: Người đáng giá nhất

-Ai da! Mai Mai, cậu có thể dừng mặc mấy bộ ấu trĩ đó đi được không? Các bộ đó toàn là mốt cũ rồi đó!

San San cứ nghĩ Mai Mai chắc có gu thẩm mỹ hơn mình nhưng giờ cô nhầm rồi a~ Thật sự quá thảm hại mà.... Cô tưởng cô được tư vấn mà lại đi tư vấn người ta...

Cô thở dài một cái, Minh Dạ Nguyệt đi theo cô nãy giờ thấy cô chẳng chọn gì mà chỉ chăm chú chọn cho cô nàng kia... Anh suy nghĩ nhìn cô chằm chằm... Cô chính là mĩ nữ, đáng lẽ hôm nay anh định đến trêu chọc cô nàng dữ dằn này không ngờ lại đi theo cô đến tận đây.

San San và Mai Mai hoàn toàn không để ý đến bất kì ai chỉ mải chọn đồ.... San San xoa xoa cằm.... Cái này thật khó... Cô từng đi tiệc rồi nhưng về tiệc hóa trang khá là ít lại còn là buổi sinh nhật nữa... Cô cảm giác nó vô cùng kì cục.... Vò đầu bứt tóc mãi...

Nhân viên thấy Minh Dạ Nguyệt đang nhìn chằm chằm San San liền tiến lại gần:

- Minh tổng, ngài tới ạ?

Minh Dạ Nguyệt mỉm cười yêu nghiệt làm say đắm lòng người nói:

- Cô mang bộ váy đó đến đây cho cô gái đang ngồi kia.

Nhân viên liền hết sức ngạc nhiên định mấp máy môi... Rõ ràng Minh Tổng định tặng cho Đang Linh tiểu thư mà sao giờ kì quặc quá vậy? Minh Dạ Nguyệt mỉm cười biết cô nhân viên đó nghĩ gì liền hất tay ra hiệu đi đi, nhân viên vội gật đầu chạy đi lấy bộ váy...

- San San sao nàng không chọn váy đi?

Lúc này San San đã chọn được cho Mai Mai một bộ váy dạ hội như ý hợp với cô nàng mang nét đáng yêu xinh xắn cũng có chút trưởng thành, San San ngáp một cái vô cùng không ý tứ cũng không buồn che miệng nói:

- Nhàm chán, dù gì cũng sẽ là vật làm nền cho Minh Đang Linh tớ chẳng phí sức chọn váy làm gì, chọn đại cái rồi mặc thôi.

Mai Mai vô cùng không thích cái câu nói này của San San bĩu môi định nói thì nhân viên đi tới đưa cho San San một bộ váy mỉm cười tiêu chuẩn:

- Tiểu Thư San San, đây là bộ váy chúng tôi mới thiết kế chưa bán ra thị trường dù mang ra thị trường cũng chỉ duy nhất một bộ này, tiểu thư mặc thử đi ạ, chắc chắn sẽ rất hợp.

San San và Mai Mai cùng nhìn bộ váy, San San cầm lấy thấy chất vải vô cùng mềm mại như lông vũ liền nghi ngờ... chưa được thiết kế bán ra thị trường thì nhân viên cũng đâu có được mang ra cho khách hàng thử? Lại còn duy nhất một bộ nữa?

Cô nghi ngờ nhìn nhân viên bán hàng:

- Giá cả? Và ai là người đưa lệnh cho cô đưa đồ cho tôi?

Nhân viên có chút ngạc nhiên khi San san hỏi thẳng nhưng sau đó lại lấy lại được thái độ chuyên nghiệp trả lời:

-Tiểu thư, có người tặng cho tiểu thư và không cần trả tiền ạ!

Tiểu thư San San cho tôi xin lỗi a~ Minh tổng không cho tôi nói nếu không tháng lương lần này của tôi đi tong~

San San vẫn nghi ngờ nhưng Mai Mai trực tiếp đẩy cô vào phòng thay đồ:

-Ai da đừng hỏi nhiều nữa thay đi San San~ Mai là tiệc rồi chọn như nàng thì ta đợi đến kiếp sau quá!

San San đành bất đắc dĩ đi vào trong phòng thay đồ dù lòng cô còn hoài nghi, Minh Dạ Nguyệt cũng quay đi... Anh không muốn ngắm cô trước từ từ ngày mai thưởng thức cũng không muộn.....

Mai Mai đang ngồi chơi game trên di động thấy tiếng động mở rèm liền ngước lên... Mắt vô thức mở to ra nhìn người phía trước.... Tay ngừng chơi di động đứng bật dậy vô cùng vô cùng xúc động...

- San San à....

.

.

- San San à! Nàng thật sự rất xinh đẹp!!!!

Mai Mai khích động liên tục réo ầm bên tai San San từ lúc cô thay đồ xong cho đến khi mua đồ xong, cô thiệt muốn nhét quả táo vào miệng Mai Mai cho cô bớt nhiều chuyện đi nhưng chẳng có quả táo nào cả San San liền rầu rĩ không thôi, cô nhìn xung quanh bỗng dừng lại nhìn....

- Thật đẹp - Mai Mai thấy cô dừng nhìn về phía món đồ kia cũng phải thốt lên....

Chiếc hoa tai vô cùng tinh xảo, hình con bướm vô cùng đẹp đẽ và tinh tế, gắn từng viên kim cương nhỏ xíu tinh tế vô cùng xinh đẹp... Đến San San còn ngớ người ra ngắm nó... Nó quá xinh đẹp đi!

Cô không chần chừ bước vào cửa tiệm, Mai Mai đi theo sau nhìn San San

- chị ơi? Chiếc khuyên tai này bao nhiêu?

Nhân viên nhìn theo cánh tay chỉ của San San ánh mắt có chút rối rem nhưng vẫn mỉm cười đáp lại cô:

- Thưa tiểu thư, người thật tinh mắt chiếc khuyên tai này mới ra vô cùng tinh xảo gắn kim cương nhân tạo.

Cô mới nhíu mày suy nghĩ... Kim cương nhân tạo... Nghe cảm giác rất mắc.... Cô vẫn cố hỏi giá nhưng nghe giá xong San San và Mai Mai liền mặt nặng mày nhẹ đi ra khỏi cửa tiệm... Không phải không đủ tiền... Mà một đôi khuyên tai như vậy cô có thể mua được một núi quần áo, thức ăn hay truyện tranh nữa... Thật phí hoài....

.

.

Minh Đang Linh vô cùng hài lòng với kết quả của bộ váy đó... Nó chính là kiệt tác, Minh Đang Linh mỉm cười đắc ý, cô vuốt ve bộ váy...

Tích San San lần này cô thua chắc!!!!

-Mẹ con muốn đi làm tóc một chút con không muốn mai xấu mặt trước ai cả!

Cô vừa nói xong lập tức đi luôn... Cô chính là phải đẹp hơn Tích San San cả vạn lần! Phải chiếm được lòng của Dạ Minh và các nam nhân kia liền phải đánh đổ Tích Thị, như thế cô mới thỏa mãn suốt bao ngày tháng trời cô chịu nhục làm nhân viên quèn ở đó!

Minh Đang Linh ánh mắt xảo trá ánh lên khuôn mặt chẳng còn thanh tú đáng yêu thay vào đó vô cùng xấu xí, cô nắm chặt bàn tay rồi bước đi....

Cô chính là sẽ không để thua Tích-San-San!!!!