Nữ Phụ Là Vợ Nam Chính~

Chương 28: Màu hường phấn

Con Au đáng yêu về rồi đây!!!

---------------------------

Tgian: 7:30:00, sáng đẹp trời. Đài truyền hình đã nói không có mưa. Thời tiết rất thích hợp cho bà bầu đi dạo chăn chó.

- Di Di!!!

Hả? Ai gọi cô bằng giọng bò đực thế? Cô nhìn xung quanh. Nhanh chóng rơi vào vòng tay ấm áp của người nào đó.

- Di Di...

Cô vỗ vỗ vai hắn, tội nghiệp đứa trẻ thiếu tình thương của mẹ.

- Được rồi,được rồi mà. Có chuyện gì sao Boss?

Người phụ nữ vô tâm này! Hắn cười khổ nhìn Tố Tố và Lý Thường Nhu.

Hai người họ tâm linh tương thông, liếc nhau rồi đi vào bếp.

- Di Di, em...

- Tôi biết, tôi mang thai.

Hắn mừng rỡ nhìn cô, như vậy cô đã chấp nhận hắn?

- Em đồng ý làm vợ anh sao?

Cô giảo hoạt nhìn hắn, sao có thể dễ dàng rơi vào hố của hắn được!?

- Còn phải xem xét. Tình cảm cần thời gian nha.

- Chỉ cần em nguyện cùng anh suốt đời, đợi bao lâu cũng nguyện. Nhưng mà, con nó không đợi được lâu...hihi

Cô buồn cười nhìn hắn. Tâm trạng xúc động tựa vào ngực hắn. Tâm không khỏi mềm nhũn. Nam nhân này, cô sẽ có được mãi mãi sao?

Tiểu Linh cảm nhận được hạnh phúc của mama, vui vẻ đạp một cái hưng phấn.

(Tác giả hư cấu)

- Sao vậy? Khó chịu? Chúng ta đi bệnh viện?

Hắn lo lắng sờ sờ bụng cô.

Cô nhìn hắn, hắn đang nghĩ gì thế?

- Con đạp.

??? Khuôn mặt cô ửng đỏ rúc vào lòng hắn.

Hắn vui vẻ không biết tay chân để đâu nữa...huhu, hạnh phúc đến quá nhanh, quá nhẹ nhàng, quá bất ngờ như một cơn gió không bao giờ cạn, như đám mây màu hồng trôi trên trời kia không bao giờ hết, như sinh linh trong bụng cô vậy sẽ sinh trưởng mạnh mẽ.

Khỏi nói thì Tố Tố cũng biết họ rất hạnh phúc. Cô mỉm cười nhìn Di Di, có chút ghen tỵ nha.

- Lý Thường Nhu. Anh thấy hai người họ hạnh phúc không?

- Có, Di Di chờ ba năm đã được đền đáp. Thượng Cung Thiên cũng đã biết trân trọng cô ấy. Hai người bọn họ rất hạnh phúc.

Tố Tố cúi đầu, khi nào, cô mới được như vậy? Nhìn người đàn ông kia, lòng cô có chút đau.

Tác giả cũng hạnh phúc. Hú hú!!!!

Vậy đó, hạnh phúc rất đơn giản, hạnh phúc của Di Di rất nhẹ nhàng.

Tình cảm là thứ nảy sinh bất ngờ, nhưng sinh trưởng rất nhanh và mạnh mẽ.

Chúng ta cũng không cần cảm nhận rõ ràng đâu. Đến lúc nó to lớn, chúng ta sẽ biết thôi.

Di Di cô không thấy hạnh phúc đến nhanh chút nào. Nhẹ nhàng và đầy màu sắc.

Hắn ta, không hề tốt đẹp đúng không?

Nhưng, cô cũng không biết sao bị hấp dẫn.

Lý do? Có lẽ cô chưa tìm thấy.

Nhưng, biết sao đây, lâm vào mật ngọt của hắn rồi.

Tiểu Linh trong bụng mẹ đã muốn đói.

Di Di cũng không hiểu sao, ăn ngấu nghiến Tố Tố nấu, ai, cô đâu đói!!!

Nhưng Tiểu Linh đói! *đạp*

___________________________________

- Anh bị điên?

Song Song hờ hững nhìn hắn.

What?

- Song Song!!! Tại sao cô ăn được nó?

- Cháo này anh nấu, tôi ăn.

Được rồi, Cự Giải vẫn vui vẻ nhìn Song Song. Tôi biết cô thích tôi mà! Còn không thừa nhận. >

- Cô không thấy tởm?

- Tôi không có vị giác. Sao cảm nhận được?

Rầm

Hắn đập mặt xuống đất. Có gì sai rồi! Hắn lại đi ảo tưởng cô ta thích hắn mà ăn cái đống này vào miệng! T_T

Song Song nhìn hắn, không nói gì. Trong lòng thì đã muốn cười to!

P

s: Thật ra là khi viết pic này ta vừa lụm được 50k trong túi quần. Có hơi tăng động chút!