Vương Phượng Lâm không đành lòng, không đành lòng nhìn thấy Tô Mạt đắm chìm trong trụy lạc, liền đi chỗ Vương phu nhân.
Hoàng Oanh cười lạnh nói:“Biểu thiếu gia, nếu còn muốn bước vào nhà này, ngài nên quy củ chút đi.”
Vương Mai Lâm hừ một tiếng, nếu không nể mặt ngũ muội muội.
Hắn ngẩng đầu bước đi qua bên cạnh nàng, giương cằm nói:“Ngươi cuối cùng
cũng cấp cho tiểu thư các ngươi làm của hồi môn, đến lúc đó, xem gia như thế nào xử ngươi!”
Hoàng Oanh tức giận đến sắc mặt trắng bệch.
Chém ngàn vạn nhát đao, tiểu thư ta không xử chết ngươi, ta sẽ không họ Hoàng!
Nàng dẫn theo váy vội vàng chạy đi theo hướng lão phu nhân.
Quốc Công còn chưa trở về, lão phu nhân đang nhắm mắt dưỡng thần.
Xuân Thủy nói biểu thiếu gia đến, lão phu nhân không kiên nhẫn nói:“Đừng nhưu con chuột cản đường, lui sang một bên đi.”
Xuân Thủy biết không phải là nói nàng, che miệng cười cười, đi ra ngoài nói với Vương Mai Lâm:“Lão phu nhân nghỉ ngơi rồi.”
Vương Mai Lâm nóng nảy, liên tục thở dài năn nỉ,“Hảo tỷ tỷ, thông báo giùm
một tiếng, nói là ngũ tiểu thư có vật muốn thỉnh lão phu nhân xem.”
Xuân Thủy nhìn Hoàng Oanh liếc mắt một cái, thấy nàng vẻ mặt nàng giận dữ,
đồng thời nháy mắt với chính mình, nhân tiện nói:“Nô tỳ lại đi hỏi một
chút.”
Xuân Thủy đi vào nói cùng lão phu nhân là nha đầu của ngũ tiểu thư cùng đến.
Lão phu nhân “Ai” Một tiếng, ngồi xuống, phất phất tay,“Cho bọn họ tiến vào.”
Nghĩ nghĩ, bà lại nói,“Đi mời phu nhân các ngươi đến.”
Ngũ nha đầu sai đến, chỉ sợ ......
Lão phu nhân tuổi càng lớn, càng khôn khéo.
Lập tức liền đoán ra có điềm lạ.
Không cho ta ngủ, vậy ta sẽ khiến cho bọn họ gà bay chó sủa!
Rất nhanh Vương phu nhân đến, thấy Vương Mai Lâm cùng Hoàng Oanh ở bên ngoài, cầm trong tay bức tranh chữ.
Trực giác, sợ là không có chuyện tốt.
Hỏi một chút, Vương Mai Lâm lại lôi kéo nàng đi một bên nói nhỏ:“Cô ma, yên tâm đi. Chất nhi ( cháu) ta đã thu phục ổn rồi.”
Vương phu nhân còn muốn hỏi kĩ, Xuân Thủy nói lão phu nhân cho mời.
Ba người vội đi vào.
Hành lễ thỉnh an lão phu nhân, Vương phu nhân cùng Vương Mai Lâm ngồi xuống.
Hoàng Oanh đang cầm tranh chữ đứng một bên.
Lão phu nhân cười nói:“Biểu công tử có chuyện gì?”
Vương Mai Lâm vui mừng đứng lên, hướng lão phu nhân cúi đầu chắp tay,“Lão tổ
mẫu, tôn nhi có việc nhi muốn nhờ, còn thỉnh lão tổ mẫu đáp ứng.”