Nàng miễn cưỡng cười
cười,“Nhưng là ta nghe người ta nói nhị điện hạ tuy rằng tuổi còn nhỏ,
lại phi thường dũng mãnh, lại giỏi về dụng binh. Người có thể mang binh
đi đánh giặc, hơn phân nửa đều là kẻ biết dùng mưu kế, lại am hiểu đánh
giặc. Đây cũng là lạc thú lớn nhất của bọn họ. Bệ hạ tại sao ngược
lại......”
Nàng cũng không nói tiếp.
Hiện nay nàng chính
là một tiểu hài tử, người trước mặt không phải phụ thân của nàng, mà là
hoàng đế một người hỉ nộ vô thường, trời sanh tính tình đa nghi.
Một câu bình thường thôi nhưng có khả năng sẽ chọc giận long nhan.
Cho nên lời nói của nàng không cần phải nói hết ra, dùng sự hiếu kì và ngây thơ của một tiểu hài tử, đến thử hắn.
Nếu hắn đối tốt với Tĩnh thiếu gia, vậy nàng cũng sẽ toàn tâm toàn ý nguyện trung thành với hắn.
Nếu hắn đối với Tĩnh thiếu gia rất xấu xa, như vậy thực xin lỗi, hắn với nàng chính là kẻ địch của nhau!
Ở nơi này, Tĩnh thiếu gia là người đối với nàng tốt nhất!
Ai cũng không thể thay thế được!
Thời điểm hắn đối tốt với nàng, nàng chỉ là một tiểu nha đầu chịu sự ghét bỏ của mọi người, một chút thế lực cũng không có.
Hắn là thật lòng đối xử tốt với nàng, không có bất kì điều kiện nào.
Nàng cũng chắc chắn sẽ đối xử tốt với hắn suốt đời suốt kiếp.
Chỉ cần hắn không phụ nàng, nàng sẽ đời đời kiếp kiếp đều coi hắn là nhất.
Cho dù là hoàng đế, cũng không thể thương tổn đến hắn.
Người nào thương tổn đến hắn, đều là kẻ địch của nàng!
Hoàng đế cười cười,“Ngươi là tiểu nha đầu, rất nhiều vấn đề không hiểu. Chờ lớn lên, trẫm sẽ giảng cho ngươi nghe.”
Tô Mạt trong lòng hiện lên một tia mất mát, lại vẫn cười cười,“Được.”
Rất nhanh Lưu Ngọc trở về, mang theo đáp án của mấy người bọn họ.
Thái tử cùng Hoàng Phủ Quyết không sai biệt lắm, cơ bản xem như đáp án đúng, nhưng là cách dùng từ hơi có chút không đúng.
Thái tử là loại người nếu tai thời điểm này cảm thấy ngươi hữu dụng đối với
hắn, sẽ cư xử với ngươi hòa khí, nhưng nếu thời điểm khác biết được
ngươi có khả năng trở thành kẻ địch của hắn, sẽ lạnh lùng, trở mặt ngay. Cho nên hắn dùng từ có vẻ thiên về âm trầm.
Ví như: Hai phu phụ nhà mèo bằng mặt không bằng lòng, phụ không theo phu, tội đáng bị thả lồng heo trôi sông.
Con chim ngu ngốc kia ở trong cảnh khốn cùng, không suy nghĩ hăng hái, vì
chút lợi ích nho nhỏ mà đắc chí, làm bại lộ chính mình, nên bị bắt đi.
Hoàng Phủ Quyết đáp án không sai biệt lắm.
Phu nhân mèo tấm lòng lương thiện đồng thời tâm tư thông minh, biết chim
nhỏ sẽ không ngã chết, rơi xuống đáy giếng sâu để no bụng. Cũng là tránh cho chim nhỏ bị ăn thịt, lại vừa có thể làm cho trượng phu bớt chút
nghiệp chướng giết chóc, có trái tim thành khẩn.