Lúc Tô Hinh Nhi
ngủ, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng ta lộ ra nụ cười mãn nguyện, Vương phu nhân quả nhiên không lừa nàng, chỉ cần nàng làm loạn lên, phụ thân
nhất định sẽ trở về bên cạnh nàng ta, không bao giờ để ý đến nha đầu xấu xí kia nữa.
Ở Tọa viện chính, Vương phu nhân nằm trong chăn đệm
êm ấm, mùi hương dịu nhẹ của bách hợp tỏa khắp phòng, nét mặt nàng ta
trầm ngâm:“Hôm nay Lão gia cùng Tứ nha đầu chơi cờ ?”
Hỉ Thước gật đầu,“Đúng vậy thưa phu nhân”
Vương phu nhân lập tức ngồi dậy, với tay lấy tách trà sứ men xanh có nắp ném
mạnh xuống đất, đùng đùng nổi giận nói:“Hừ, xem ra tất cả đều muốn trèo
đầu cưỡi cổ ta!”
Trước kia, khi Tô Nhân Vũ dạy Tô Mạt đọc sách,
nàng ta đã Nhịn, dù sao cho đến lúc này Tô Mạt có thể kiềm hãm Tô Hinh
Nhi, khiến cho Tô Nhân Vũ không chú ý đến Tô Hinh Nhi.
Nhưng rồi
nàng ta phát hiện sự tình đã đến lúc không thể kiểm soát, Tô Hinh Nhi là đứa ngu ngốc, tùy nàng ta điều khiển, còn Tô Mạt lại là đứa thông minh, thoạt nhìn tưởng ngu ngốc nhưng thực tế lại rất giảo hoạt.
Muốn
xắp sếp mọi chuyện, trước tiên phải xử lý Tô Mạt, Tô Nhân Vũ có thể đánh cờ cùng Tô Mạt đã nói lên rằng đối với nàng có vài phần ưu ái, nếu Tô
Mạt chết, hắn ta sẽ hoài niệm,nhớ thương, như vậy vị trí của Cố di nương và Tô Hinh Nhi sẽ nhạt dần, đến cuối cùng cũng sẽ tan biến.
Vương phu nhân thâm độc nhìn Hỉ Thước,“Tứ tiểu thư dạo gần đây chẳng phải bị
cảm lạnh, ho khan đó sao? Mau đi mời Đại phu đến đây.”
Hỉ Thước
trong lòng run lên nhưng vẫn cười nói, Vương phu nhân nói rất đúng, Đại
phu thì dùng một số tiền lớn hối lộ là được, năm đó Cố di nương......
Xem ra phu nhân muốn hạ độc thủ .
Vương phu nhân lại hỏi Xuân Mai,“Bên Tam tiểu thư thế nào rồi?”
Xuân Mai thấp giọng nói:“Hôm qua phu nhân cùng tam tiểu thư nói chuyện, nàng ta nghe theo, tối đến quấy một trận kịch liệt, giờ Lão gia đang ở chỗ
Tam tiểu thư.”
Vương phu nhân hừ mạnh một tiếng, hiện nay nàng ta nắm giữ mọi chuyện trong nhà, nếu không có nàng ta lo liệu thì mọi
chuyện đã không được tốt đẹp như thế này. Đợt này sẽ mang mấy nha đầu
chết tiệt kia ra xử lý , xem các nàng ta còn lên mặt được không.
Tô Mạt nằm trong chăn, ngửa mặt lên trên cho dễ thở, trong lòng nàng vô cùng thất vọng, chậm rãi nhắm mắt chìm vào giấc ngủ.
Sáng sớm hôm sau, Tô Nhân Vũ phái nha đầu đến đưa tin, sau này Tứ tiểu thư
không cần phải đến thư phòng, không được đến chơi cờ và cũng không được
tiếp tục đến đọc binh thư nữa!
Liên tục nói những cái không cần và không được, rất là vô tình!
Vài ngày trước còn đang vui vẻ bỗng chốc hắn ta trở nên lạnh nhạt với nàng.