Editor: May
Cô mím chặt môi một chút, ném khăn giấy cầm trong tay vào trong thùng rác, sau đó chậm rãi xoay người, đi ra nhà vệ sinh.
Cô đứng ở trong hành lang an tĩnh, nhìn chằm chằm phòng bao không xa, nhìn một lúc lâu, lại không trở về, ngược lại xoay người đi tới thang máy phía sau, xuống lầu, rời đi.
-
Cho dù Tô Chi Niệm nói, phần hợp đồng kia tổng giám đốc Lý không ký liền không ký, nhưng Trình Thanh Thông vẫn sẽ nghĩ tất cả biện pháp để cho tổng giám đốc Lý ký tên lên hợp đồng.
Cô biết, phần hợp đồng này của tổng giám đốc Lý với anh, với xí nghiệp Tô thị là rất quan trọng.
Cô cũng biết, anh vì cô gái tên Tống Thanh Xuân đó có thể không chút do dự lựa chọn không để ý.
Nhưng cô để ý...
Bởi vì cô thích người đàn ông đó, dù cô chưa từng tham vọng quá đáng có thể có được anh, nhưng cô lại luôn muốn làm cho anh vui vẻ.
Càng huống chi, cô có thể vì anh làm chút chuyện, cô cũng vui vẻ.
Trình Thanh Thông không biết rốt cuộc chính mình ở bên trong rót bao nhiêu chai rượu với tổng giám đốc Lý, cũng không biết rốt cuộc bị tổng giám đốc Lý rót bao nhiêu loại rượu, cô chỉ biết uống đến cuối cùng, cô đã nếm không ra mùi vị rượu, chỉ là đè ép khó chịu trong bụng, giống như là uống nước, đổ một ly tiếp một ly vào miệng.
Thật ra cô đã sớm say, chỉ là dùng nghị lực cố gắng chống đỡ cô không được say khướt, luôn dỗ đến khi tổng giám đốc Lý cao hứng ký tên, cô mới cầm lấy hợp đồng đứng lên.
Bước chân của cô đều là hư phù, chưa đi được vài bước, liền té ngã trên đất, nhưng dù cô ngã nhào ra khỏi phòng bao, ngã đến khắp toàn thân từ trên xuống dưới của cô đều đau đớn, cô dìu đỡ vách tường, sau khi miễn cưỡng đứng vững, nhìn chằm chằm hợp đồng, vẫn là cười rất vui vẻ.
Thật tốt, cũng thật hạnh phúc, cô lại làm được một chuyện cho anh.
Trình Thanh Thông giống như là thấy bảo bối, nhìn cẩn thận phần hợp đồng kia nhiều lần, sau đó cẩn thận dè dặt bỏ vào trong túi của mình, mới chống đỡ vách tường, từng bước lảo đảo đi tới nhà vệ sinh.
Lúc cô ở cửa nhà vệ sinh, thân thể không chống đỡ nổi, lại ngã rầm trên mặt đất lần nữa.
Trên mặt đất phòng vệ sinh đều là nước, cực kỳ bóng loáng, cô chống đất muốn đứng lên, nhưng mỗi lần leo đến một nửa, chính mình lại trượt ngã mạnh ở trên mặt đất.
Có không ít người đi qua bên cạnh cô, nhìn thấy bộ dáng say như chết của cô, có người phụ nữ ghét bỏ che mũi tránh đi, cũng có người đàn ông không có ý tốt mắt ngắm về phía làn váy màu vàng của anh.
Trình Thanh Thông biết, chính mình uống đến quá nhiều, một mình khẳng định đi không ra khỏi Kim Bích Huy Hoàng được, đại BOSS và Tống tiểu thư ở dưới lầu, cô gọi tới một cú điện thoại, bọn họ sẽ tới đây tìm cô ngay.
Nhưng dù cô nằm sấp ở nơi không người chăm sóc này ngủ một đêm, cô cũng sẽ không gọi cú điện thoại kia.
Đại BOSS đã từng vì Tống tiểu thư mà suýt nữa chết đi, hiện tại anh và Tống tiểu thư thật vất vả mới hòa hảo như ban đầu, có thể ngồi cùng một chỗ ăn bữa cơm, cô không thể quấy nhiễu tốt đẹp của bọn họ.
Trình Thanh Thông hít sâu mấy hơi, không biết dùng hết khí lực toàn thân lần thứ mấy, nỗ lực bò lên từ trên mặt đất, lần này cô bò cao hơn lần trước, thời điểm mắt thấy sắp đứng lên, chân cô lại mềm nhũn, cả người liền ngã về phía trước.
Lần này cô sợ là phải mặt chạm đất, càng ngã đau hơn thảm hại hơn mấy lần trước rồi...
Trình Thanh Thông bất giác nhắm hai mắt lại, nhưng mà đau đớn theo dự đoán lại không có đến, có một cái tay kéo lấy cánh tay cô, ngăn cản thân thể rơi xuống của cô.